“Người nhìn nô tài làm gì?”
Giang ma ma thở dốc hai tiếng, có chút cố sức hỏi Phó Minh Hoa.
“Ta chỉ muốn nhìn ma ma nhiều thêm một chút.” Phó Minh Hoa ấm giọng trả lời, Giang ma ma giống như cảm giác được điều gì, vành mắt hơi đỏ lên: “Nô tài có gì đáng xem.”
“Ma ma trong lòng ta chính là tốt nhất, ta muốn nhìn ma ma thêm vài lần.” Phó Minh Hoa nói lời này thì dừng một chút, Giang ma ma có chút ít hốt hoảng vươn bàn tay gầy như que củi, sờ lên đôi má đã hóp đi không ít của mình: “Tương lai nô tài khỏi bệnh, mỗi ngày đều hầu hạ ở bên cạnh người, sợ là vương phi sẽ ngại nô tài phiền chán.”
Vành mắt Phó Minh Hoa đỏ hoe, chịu đựng nỗi khó chịu trong lòng, lắc đầu:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây