Thì cứ như vậy cam nguyện dâng Phó Minh Hà cho vị Bồ Tát này, Phùng Vạn Ứng còn có cái gì không tốt?
“Trâm ngọc khảm vàng trên đầu muội có giá trị không nhỏ đâu, ngọc này tỉ lệ rất tốt, thủ công mỹ nghệ cũng không tệ, hiển nhiên được làm từ tay của đại gia.” Phó Minh Hoa lại vươn tay chạm vào áo lông cáo trên người Phó Minh Hà, “Áo lông cáo này màu sắc diễm lệ, cũng không phải người bình thường có thể lấy được. Có vài người có vạn kim, nhưng với thê tử một cọng lông không cho, Phùng đại nhân lại không tiếc.” Còn là duới tình huống như thế.
Phó Minh Hà sắc mặt xanh trắng giao thoa, không chịu nói.
Hôm nay nàng ta muốn đến phủ Tần Vương, nếu như Phùng Vạn Ứng là một người đầu cơ trục lợi, chắt hẳn sẽ đi theo nàng ta tới đây, thì dù thế nào Yến Truy cũng sẽ gặp hắn một lần.
Nhưng cơ hội như vậy, Phùng Vạn Ứng cũng không chịu dùng. Hắn cũng không phải tiểu tử lỗ mãng, không biết suy nghĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây