Yến Vĩ không nghĩ tới bà ta sẽ nói ra lời như vậy, đầu tiên là ngẩn người, ngay sau đó đứng dậy, đi hai bước, quay đầu lại nhìn Dung phi nhưng bà ta đã quay đầu đi chỗ, Yến Vĩ cảm thấy hôm nay mẫu phi có chút khác lạ, nhưng khác lạ ở chỗ nào thì nàng ta lại không thể nói ra được.
Dung phi xoay người lại, ánh nắng sau cửa sổ tràn qua ngưỡng cửa sổ, nhưng cũng không thể làm tan đi mây mù ở Thừa Hương điện.
Cơ thể của Dung phi phi lúc này bị ánh sáng kéo đến thật dài, tạo cho người khác một cảm giác nặng nề và u ám.
Đây là nơi Yến Vĩ lớn lên từ nhỏ, nhưng cung điện quen thuộc lúc này không khỏi khiến nàng ta hoảng hốt.
Lê Ảo cho người đi tiễn Tam công chúa, vừa đi vào, nhìn vẻ mặt ôn nhu của Dung phi, không khỏi nói khẽ: “Nương nương, công chúa tuổi còn nhỏ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây