“Vì sao không nói? Ta thích nàng, ta cảm thấy Nguyên Nương cũng thích ta, thật ra ta đã sớm muốn thành hôn, hôm nay mới được như ý nguyện. . .”
Hắn nói một cách hùng hồn như vậy, Phó Minh Hoa cắn môi, vươn tay che miệng hắn, mặc cho hắn thè lưỡi ra liếm cắn cũng không dời.
Yến Truy dứt khoát cách bàn tay, hôn tới môi nàng, nàng lại càng hoảng sợ, nghiêng đầu muốn trốn, trong miệng xin tha.
“Không cho nói nữa! Không cho nói nữa.” Bắt đầu còn có chút thẹn quá hoá giận, tiếp theo thì mềm nhũn ra, nhỏ giọng năn nỉ hắn.
“Sau này còn nói những lời như vậy nữa không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây