Phó Minh Hoa nhận lời, Yến Truy liền nghiêng nghiêng đầu đi.
Hắn hít thở nặng nề, sau một hồi lâu mới quay mặt lại, ánh mắt sâu thẳm, nhìn Phó Minh Hoa hồi lâu: “Nguyên Nương, đối với quẻ của Quách Thụy Thành, nàng thấy thế nào?”
Lúc này thật sự đã tĩnh táo lại.
Phó Minh Hoa thở phào nhẹ nhõm, hai chân buộc chặt sau khi được buông lỏng thì lòng bàn chân vẫn còn có chút run rẩy, ánh mắt khi nãy của Yến Truy thật là đáng sợ, lúc này rốt cuộc vẻ mặt hắn đã trở lại bình thường rồi.
“Điện hạ nguyện ngủ chung một giường với thế gia vọng tộc sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây