“Hôm qua vừa ra khỏi Lạc Dương, ta lập tức ra roi thúc ngựa đi làm cho xong chuyện, chỉ muốn mau mau gặp lại nàng, suốt đêm từ Biện Châu đến đây đợi nàng, cho tới bây giờ còn chưa chợp mắt, nàng nhìn mắt ta đi này.” Hắn vươn tay kéo Phó Minh Hoa đến gần mình hơn, để nàng nhìn tơ máu giăng đầy trong mắt hắn: “Ta muốn báo đáp gì đây? Ta muốn nàng giống như ta, nói chuyện với ta nhiều hơn, cười với ta nhiều hơn, trong lòng nhớ đến ta, lúc nào cũng nghĩ đến ta là được.”
Một người từ trước đến nay luôn tỏ ra kiêu ngạo, nay lại buông bỏ tư thái giống như làm nũng, vẻ mặt Phó Minh Hoa có chút cứng ngắc, bàn tay đang bị hắn nắm cũng không biết trả lời như thế nào.
Yến Truy vừa nhìn, lại vội nói: “Lần trước chép nữ giới cho nàng, giờ ta đều có thể đọc nữ giới thuộc làu làu rồi, nàng cũng không có lời nào muốn nói với ta sao?”
Khi đó lúc nhận đồ còn có thể tỉnh táo, nhưng lúc này hắn giả vờ tranh công như vậy, trên mặt Phó Minh Hoa lập tức nóng bừng lên.
“Nguyên Nương.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây