Thứ này nàng đã chép thành mấy phần, hơn nữa đã sớm biết tính cách của Bạch thị, lúc này vừa nghe bà ta hỏi, liền bảo Phó ma ma lấy một phần đi ra, giao cho Bạch thị.
Bạch thị nhìn lướt qua tờ danh sách, nhìn những những món châu báu đồ trang sức kỳ lạ quý hiếm kia trên danh sách mà lòng đau như cắt.
Những vật này dù không phải ở trên danh nghĩa của bà ta, nhưng cũng làm cho Bạch thị có một loại cảm giác thống khổ giống như bị Tạ gia chiếm được đại tiện nghi.
“Tặng đôi trang sức bằng vàng ngọc này có ích lợi gì? Chẳng bằng tặng ít tranh chữ đồ cổ.”
Những bức tranh chữ kia tuy được xưng là vô cùng có giá trị, nhưng người thực sự lấy chúng ra bán lấy tiền mặt lại không nhiều lắm, ở trong mắt Bạch thị tự nhiên không quý hiếm bằng mấy món châu báu trân quý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây