Hai gò má Phó Minh Hoa ửng đỏ, Yến Truy nhìn nàng nói: “Lục Trường Nguyên và...” Hắn nói đến chỗ này, ngừng lại một chút, Phó Minh Hoa theo bản năng nghiêng người về phía trước, muốn nghe hắn nói.
Nhưng Yến Truy lại duỗi ngón tay ra, chấm một chút nước trà trong chén đặt trên bàn, viết xuống bàn mấy chữ 'Dư nghiệt tiền triều', lại nâng mắt lên nhìn Phó Minh Hoa, chỉ thấy nàng nghiêm mặt, vẻ ngượng ngùng trong mắt dần dần biến mất, vẻ mặt có chút ngưng trọng, suy nghĩ cũng không biết đã bay đến phương nào.
Hắn lặng lẽ đưa tay ra, chạm vào cánh tay gầy gò của nàng, cánh tay kia giống như bạch ngọc, mượt mà nhẵn nhụi, cánh tay thiếu nữ không giống với cánh tay của hắn, loại xúc cảm này khó mà nói nên lời, ánh mắt hắn lóe lên, nhìn nàng lại có chút xấu hổ, không khỏi vươn tay ra nắm chặt, nắm cánh tay nàng trong tay, kéo nàng một cái:
“Việc này Diêu Hoán Trí còn không biết, Nguyên Nương, nàng đề cử hắn với ta, là hữu tâm hay là vô ý?”
Lúc đầu, Phó Minh Hoa nhớ tới một số tình cảnh khó hiểu trong giấc mơ, lúc này nghe Yến Truy nói Lục Trường Nguyên và dư nghiệt tiền triều có quan hệ, hoang mang trong lòng lập tức được cởi bỏ hơn phân nửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây