Vạn Giới Thủ Môn Nhân (Dịch)

Chương 46: Ký kết (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thẩm Dạ nhìn sang cha cậu.

Ba còn có câu chuyện tình yêu máu chó này nữa hả?

Vẻ mặt Thẩm Thời An thản nhiên, vỗ nhẹ lên tay vợ mình kể tiếp câu chuyện:

“Cho nên chúng ta có thể sống một cuộc sống bình yên mà đầy đủ, còn có một đứa con khỏe mạnh trưởng thành.”

Hai vợ chồng nhìn nhau, cùng nở một nụ cười phơi phới.

Thẩm Dạ chỉ cảm thấy bị cha mẹ đút cậu đầy miệng thức ăn cho chó.

Khó trách ban nãy Tiền Như Sơn muốn mượn cớ rời khỏi.

Chắc chắn hắn đã điều tra bối cảnh gia đình của cậu, lúc này rời khỏi là cho người nhà cậu cơ hội để nói chuyện.

Có lẽ lúc hắn điều tra cũng đã bị nhét đầy thức ăn cho chó rồi.

“Ba, mẹ, ngoài việc khoe khoang tình yêu trước mặt con ra thì hai người có muốn nói chuyện gì khác cho con biết không?” Thẩm Dạ tức giận hỏi.

Thẩm Thời An nghiêm túc lên, mở miệng nói:

“Tiểu Dạ, con muốn nhận tổ quy tông, trở về gia tộc tu hành không?”

“Ba có thể đi cầu ông nội con.”

Thẩm Dạ cẩn thận hồi tưởng lại.

Nhiều năm như vậy, số lần người một nhà quay về nơi ở của ông nội có hạn.

Hơn nữa ở trong trí nhớ tuổi thơ, chuyện vui sướng duy nhất chỉ có thời gian ngắn ngủi đi chơi với đám trẻ xung quanh lúc ăn tết.

Bây giờ nhớ lại, mỗi lần trở về, ông nội chưa từng cho cha mẹ sắc mặt tốt.

Những người thân khác đều rất lãnh đạm với cậu.

Sau này tuổi tác lớn hơn một chút, gần như là không quay trở về.

Kiếp trước cậu nhìn quen mưa sa gió rét, cô đơn một đời, cho đến hôm nay, nên chỉ muốn có được một phần tình thân thật lòng thật dạ.

Gia tộc máu lạnh như vậy, cậu trở về làm gì?

Triệu Tiểu Thường mở miệng: “Tiểu Dạ, con không cần phải nghĩ thay ba mẹ. Nếu như con muốn trở lại thế gia, thật ra thì ba mẹ có thể…”

“Mẹ, không cần nói nữa.” Thẩm Dạ trực tiếp cắt lời của mẹ cậu: “Con không quay về.”

“Truyền thừa thế gia là thứ vô số người mong muốn mà không thể có được. Tiểu Dạ, nếu như con gia nhập tập đoàn Nhân Gian Võ Đạo thì không thể tiếp xúc với truyền thừa bí mật của gia tộc nữa.” Thẩm Thời An khuyên.

“Một khi ông nội con đồng ý, con có thể trở lại nhà họ Thẩm, đời này ít nhất là áo cơm không lo.” Triệu Tiểu Thường lại nói.

Thẩm Dạ mỉm cười nói: “Ba, mẹ, con không muốn ba mẹ đi cầu người khác.”

“Con muốn gia nhập tập đoàn Nhân Gian Võ Đạo, đây là con đường tự con lựa chọn, không liên quan gì đến ông nội hay nhà họ Thẩm.”

“Tương lai con có thể nuôi sống chính mình, ba mẹ cứ tin tưởng con.”

Ba mẹ đều nhìn cậu.

Cậu kiên định gật đầu.

“Đúng là lớn rồi.” Triệu Tiểu Thường lau nước mắt nói.

“Rất tốt, rất giống ba.” Thẩm Thời An vui mừng nói.

“Ba mẹ đồng ý rồi?” Thẩm Dạ hỏi.

“Ba mẹ tôn trọng ý kiến của con, dù sao đây là chuyện cả đời của con, lựa chọn của con là quan trọng nhất.” Thẩm Thời An nói.

“Vậy con đi kêu quản lý Tiền trở về.”

“Tốt.”

Chỉ chốc lát sau, Tiền Như Sơn trở lại phòng, ngồi xuống bên cạnh Thẩm Dạ.

“Tiền tổng, sau này tôi đi theo ngài lăn lộn vậy.” Thẩm Dạ nói.

Tiền Như Sơn nhất thời tươi cười đầy mặt, lấy một chiếc bút máy vàng từ trong lòng và mở miệng nói:

“Không lừa gạt mọi người, mấy người phụ trách khu vực như chúng tôi đây còn mang theo chức trách lựa chọn nhân tài. Đây cũng là một trong những công trạng tập đoàn coi trọng nhất.”

“Thẩm Dạ tài năng vô cùng, tôi xem trọng cậu ấy.”

Bút máy vàng được đưa đến trước mặt Thẩm Thời An.

Thẩm Thời An xem qua hợp đồng một lần, lại xem thêm một lần nữa rồi mới chậm rãi viết xuống tên của mình, sau đó đẩy hợp đồng đến trước mặt Triệu Tiểu Thường.

Triệu Tiểu Thường lấy một chiếc kính ra đeo, nhìn từng chữ từng câu trong hợp đồng.

“Còn cần phải tham gia buổi tuyển chọn của ba trường danh giá lớn nữa à?” Bà hỏi.

“Đúng vậy, chính là cơ hội quý giá vô cùng, cậu ấy vừa lúc bắt kịp cuộc thi đầu vào của ba trường danh giá lớn.” Tiền Như Sơn nói.

“Lúc nào thế?” Triệu Tiểu Thường không nhịn được hỏi.

Tiền Như Sơn cười rộ lên, giải thích:

“Trên thực tế, Thẩm Dạ là người tham gia cuối cùng tôi chọn ra được từ trong biển người mênh mông ngay trước ngày hết hạn.”

“Những thí sinh khác đã được xác định từ sớm rồi.”

“Vài ngày sau sẽ có thông báo, sau đó đi tập hợp, tham gia cuộc thi.”

Triệu Tiểu Thường có chút kích động.

Đây chính là ba trường cấp 3 tốt nhất trong phạm vi toàn thế giới đấy!

Bà giả vờ thoải mái nói với Thẩm Dạ:

“Không sao đâu tiểu Dạ, con cứ cố gắng phát huy là được, kết quả không quan trọng.”

Vẻ mặt của Thẩm Thời An lại trở nên phức tạp hơn, do dự một lát mới nói:

“Tiểu Dạ, có chuyện ba phải nói cho con biết.”

“Chuyện gì ạ?” Thẩm Dạ hỏi.

“Nếu như con lấy thân phận con em thế gia đi thi thì có thể thu được tài nguyên và trợ giúp tốt hơn, cơ hội được vào học ba trường cấp 3 này càng lớn hơn. Nếu con muốn trở về, chúng ta đi làm hòa với ông nội, nhờ ông ấy…”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)