Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 81: Đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm

Chương Trước Chương Tiếp

Cách dùng trường thương cơ bản, chủ yếu chia làm sáu loại, gọi là bí quyết trường thương lục tự: Đập, đẩy, đè, vung, gạt, đâm.

Chỉ có tu luyện thuần thục sáu cách dùng cơ bản này, mới có thể tu luyện thương pháp cao siêu hơn.

Lúc này Lục Minh ở trong Chí Tôn Thần Điện cầm trường thương của Châu Binh, bắt đầu tu luyện.

XÍU...UU!!

Trường thương hóa thành quang ảnh, đâm về phía trước, sau đó quét qua, hóa thành nguyệt ảnh...

Cứ như vậy, Lục Minh không ngừng luyện tập thương pháp trụ cột.

...

Thanh Long Viện, trong một tiểu viện rộng lớn xa hoa, Diêu Thiên Vũ đại mã kim đao ngồi ở phòng khách, phía dưới có mấy người bẩm báo tin tức.

Trong đó có hai người, đúng là người lúc trước đi gọi Lục Minh.

- Diêu sư huynh, Lục Minh này quá kiêu ngạo , hoàn toàn không để Diêu sư huynh vào mắt.

Thanh niên áo bào đỏ kia nói.

- Lục Minh, thật coi mình trở thành nhân vật số má rồi sao? Dám bỏ qua ta, ta sẽ để cho ngươi hối hận.

Ánh mắt Diêu Thiên Vũ lạnh lùng.

- Diêu sư huynh, Lục Minh này là đệ tử Chu Tước Viện, nếu hắn một mực trốn ở Chu Tước Viện... ngược lại không thể xuất thủ đối phó hắn.

Một thanh niên khác cau mày nói.

- Vậy các ngươi có biện pháp gì không?

Diêu Thiên Vũ hỏi.

Lúc này, một thanh niên nhìn khôn khéo con mắt chuyển động, nói:

- Diêu sư huynh, ta ngược lại có biện pháp, có thể bức Lục Minh ra, thậm chí để hắn chủ động ra tay, đến lúc đó chúng ta có thể danh chính ngôn thuận bắt Lục Minh...

Sau đó người này nói ra kế hoạch của hắn.

- Tốt, ha ha ha, cứ làm như thế.

Diêu Thiên Vũ nghe xong, cười ha ha.

...

Trong Chí Tôn Thần Điện, Lục Minh một mực luyện tập Trường Thương Lục Tự Quyết.

Đảo mắt đã qua ba ngày.

- Ra thương vẫn không đủ ổn, trước kia ta một chút thương pháp trụ cột cũng không có, tu luyện quá chậm.

Lục Minh thở dài một hơi.

- Còn có, tuy thanh trường thương này là Linh Binh cấp hai thượng phẩm, nhưng thân thương không đủ mềm, xem ra sau này còn cần mua sắm một cây trường thương.

Lục Minh nhìn nhìn trường thương trong tay, nghĩ thầm.

Trường thương, chủ yếu chia làm đầu thương cùng báng thương.

Nhưng trọng yếu nhất vẫn là báng thương, báng thương cần cương nhu giao tế.

Vừa muốn cứng rắn trầm trọng, lại cần phải có độ mềm mại, co dãn nhất định.

Như vậy mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của thương pháp.

Thanh trường thương này của Châu Binh, tên là Hỏa Văn Thương, báng thương lấy Hỏa Văn Thiết tạo thành, mũi thương dùng Huyền Thiết Chi Tinh chế tạo, là Linh Binh cấp hai thượng phẩm, cũng xem như đồ tốt, nhưng Lục Minh không quá hài lòng.

Tuy Hỏa Văn Thiết có co dãn nhất định, nhưng còn chưa đủ.

Đúng lúc này, Lục Minh giật mình, hắn phát hiện bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.

Tâm niệm khẽ động, Lục Minh ra Chí Tôn Thần Điện, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Trong sân, đi vào một đám người, Hoa Trì cũng ở trong đó, bất quá lúc này mặt mũi hắn bầm dập, cùng những người khác khiêng ai đó đi vào.

- Cẩn thận một chút, các ngươi cẩn thận một chút!

Hoa Trì kêu lên.

Lục Minh khẽ chau mày, đi tới hỏi:

- Hoa Trì, xảy ra chuyện gì? Còn có, ngươi bị ai đả thương?

- Lục Minh, ngươi trở về rồi.

Chứng kiến Lục Minh, Hoa Trì hơi sững sờ, sau đó ánh mắt trốn tránh nói:

- Không có việc gì, ta chỉ là làm nhiệm vụ không cẩn thận ngã mà thôi.

- Ngã?

Ánh mắt Lục Minh lóe lên, sau đó nhìn về phía thân ảnh được mọi người khiêng vào, vừa xem xét, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ.

Người này không phải ai khác, chính là Bàng Thạch.

Lúc này sắc mặt Bàng Thạch trắng bệch, hai mắt đóng chặt, đã lâm vào hôn mê.

- Xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Lục Minh trầm xuống hỏi.

Mọi người trầm mặc, không có người nói chuyện.

Khuôn mặt Lục Minh âm trầm, kiểm tra thân thể Bàng Thạch.

Càng kiểm tra, sắc mặt Lục Minh càng âm trầm.

Xương đùi đứt gãy thành vài khúc, hai tay cũng gãy, xương sườn gãy ba cây, càng nghiêm trọng là, nội tạng cũng tổn thương không nhỏ.

Hiển nhiên là bị người kích thương.

Thủ đoạn thật ác độc, thương thế nghiêm trọng như vậy, nếu sơ sẩy, sẽ ảnh hưởng đến võ đạo chi lộ về sau, nghiêm trọng thậm chí sẽ tàn phế.

- Nói, xảy ra chuyện gì?

Lục Minh lạnh như băng hỏi.

- Lục Minh, thật không có việc gì, đều là chúng ta tự mình tạo thành.

Hoa Trì cắn răng nói.

- Làm sao tạo thành được?

Lục Minh tiếp tục hỏi.

- Hoa Trì, không cần che giấu, ngươi không nói, ta nói.

Lúc này, một cái khác thanh niên rống to.

Thanh niên này tên Lưu Thất.

Kỳ thật những thanh niên này, Lục Minh đều có ấn tượng, đều là đệ tử mới của Chu Tước Viện năm nay.

- Lưu Thất, không thể nói!

Hoa Trì quát.

- Hoa Trì, ngươi câm miệng.

Lục Minh quát, sau đó nhìn về phía Lưu Thất:

- Nói!

Lưu Thất cắn răng nói:

- Lục Minh sư huynh, Bàng Thạch là bị người đánh, bị người Tinh Nguyệt Minh đánh.

- Tinh Nguyệt Minh?

Lục Minh nhướng mày.

Hắn chưa nghe nói qua Tinh Nguyệt Minh này.

- Lục Minh sư huynh, Tinh Nguyệt Minh là thế lực do một ít đệ tử của Thanh Long Viện tổ kiến, ở khu giao dịch xây dựng Tinh Nguyệt Lâu, chuyên môn thu mua tài liệu, vật phẩm... trong tay đệ tử, giá cả nếu so với trực tiếp đổi điểm cống hiến thì cao hơn một chút.

Lưu Thất giải thích.

Lục Minh gật đầu.

Khu giao dịch, ở khu vực trung bộ của tứ đại viện, nơi đó là địa phương đệ tử tứ đại viện mua bán.

Hoán đổi ở Cống Hiến Điện, tuy thuận tiện, nhưng giá cả tương đối thấp, cho nên rất nhiều đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ, thí luyện đạt được tài liệu luyện đan hoặc luyện khí, đều chọn bán ở khu giao dịch, như vậy sẽ có lợi hơn.

Lưu Thất tiếp tục nói:

- Trong khoảng thời gian này, Bàng Thạch và chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ, thu được một ít tài liệu, liền cầm đi Tinh Nguyệt Lâu bán, ai ngờ Tinh Nguyệt Lâu hèn hạ vô sỉ, đồ vật một ngàn lượng bạc, chỉ cho một lượng, Bàng Thạch tức giận lý luận, lại bị đánh thành như vậy, ngay cả chúng ta cũng bị đánh một trận.

- Đúng vậy, ghê tởm nhất là, bọn họ chỉ nhằm vào Chu Tước Viện chúng ta, mấy đại viện khác đều công bình giao dịch.

Một thanh niên khác nói.

- Thì ra là thế, chỉ nhằm vào Chu Tước Viện?

Lục Minh nói nhỏ, lúc này hắn đã tỉnh táo lại, chỉ là hàn quang trong mắt lại lạnh như băng, thanh niên kia đối mặt, không khỏi rùng mình một cái.

- Hoa Trì, mau mời đan sư của tông môn, mặc kệ dùng bao nhiêu bạc, ta cũng phải cứu Bàng Thạch.

Lục Minh lạnh lùng nói.

- Ta đã bảo người đi mời, rất nhanh sẽ tới.

Hoa Trì nói.

- Vậy thì tốt rồi, Bàng Thạch nhờ các người chiếu cố.

Nói xong, Lục Minh quay người đi ra ngoài.

- Lục Minh, không thể, Tinh Nguyệt Lâu cao thủ nhiều như mây, ngươi không phải đối thủ, đi là chịu chết!

Hoa Trì kêu lên.

- Không đi, tâm ta khó bình!

Lục Minh chỉ để lại một câu, liền đi nhanh ra ngoài.

Tuy Lục Minh và Bàng Thạch nhận thức mới mấy tháng, nhưng tính cách của Bàng Thạch cởi mở, chất phác, sớm đã được Lục Minh tán thành.

Lục Minh coi hắn là bằng hữu, thậm chí huynh đệ.

Hiện tại Bàng Thạch bị đánh thành như vậy, hắn không có khả năng bỏ qua.

Tuy hắn cảm giác sự tình này kỳ quặc, có khả năng là bẫy rập.

Nhưng vậy thì sao?

Đại trượng phu, có việc nên làm, có việc không nên làm.

Không làm, tâm khó bình an!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)