Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 62: Đại chiến ninh phong

Chương Trước Chương Tiếp

- Mục Lan, nghe nói Lục Minh là ngươi giới thiệu vào, xem ra ánh mắt của ngươi không được tốt lắm, tuy thiên phú của Lục Minh không tồi, nhưng quá cuồng vọng tại đại, đây là tướng chết sớm.

Ninh Không nhìn về phía Mục Lan, lạnh lùng nói.

Mục Lan bĩu môi, nói:

- Ta xem con trai bảo bối của ngươi, mới là tướng chết sớm.

- Hừ, vậy sao? Hi vọng chờ lát nữa ngươi cũng có thể nói như thế.

Ninh Không hừ lạnh, phất ống tay áo, ở bên cạnh ngồi xuống.

Vù!

Thân hình Ninh Phong khẽ động, từ trên khán đài nhảy xuống, thân thể như yến nhẹ nhàng.

Liên tục mấy cái tung bay, Ninh Phong vượt qua hơn 50m, xuất hiện ở trên Chu Tước Đài.

- Thân pháp thật đẹp, Ninh Phong này tu luyện võ kỹ nhiều năm, quả nhiên không thể khinh thường, môn thân pháp Hoàng cấp hạ phẩm Yến Tử Tam Sao Thủy này, đã tu luyện đến cấp độ thứ năm.

- Ninh Phong có phụ thân chỉ dạy, lại tu luyện nhiều năm, có cái trình độ này rất bình thường, nhưng Lục Minh kia, nhập môn mới bao lâu? Những thứ khác không nói, chỉ nói phương diện võ kỹ, tuyệt đối không phải đối thủ của Ninh Phong!

- Không sai!

Đệ tử xung quanh nghị luận.

- Lục Minh đến rồi!

Lúc này có đệ tử kêu lên.

Quả nhiên, Lục Minh và Bàng Thạch, Hoa Trì chung một chỗ, theo đường núi đi tới.

- Không nghĩ tới Lục Minh này thật dám đến?

- Hừ, đến cũng chỉ chịu chết mà thôi, ta đoán chừng hắn ngay cả mười chiêu của Ninh sư huynh cũng tiếp không nổi.

- Mười chiêu? Ta xem có thể tiếp được ba chiêu cũng không tệ rồi.

Mấy đệ tử bên cạnh Ninh Không cười nhạo.

Lục Minh tới, đám người tự nhiên tản ra, hắn từng bước một đi lên Chu Tước Đài, cùng Ninh Phong tương đối.

- Ha ha, Lục Minh, ngươi thật dám đến, ta còn tưởng ngươi sẽ núp ở ký túc xá, làm rùa đen rút đầu chứ?

Ninh Phong nhìn về phía Lục Minh, khinh miệt nói.

- Ninh Phong, chỉ bằng ngươi, xứng sao?

Lục Minh cười nhạt.

- Xứng hay không, chờ một chút ngươi sẽ biết, Lục Minh, đạp vào Chu Tước Đài, chính là sinh tử chiến, hắc hắc, hiện tại ngươi muốn hối hận, cũng không còn kịp rồi.

Ninh Phong cười lạnh nói.

- Ngươi nói nhảm quá nhiều, tranh thủ thời gian ra tay đi, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.

Lục Minh nói.

- Ha ha, cho ngươi thất vọng?

Ninh Phong giống như nghe được chuyện cười, cười ha hả.

Ninh Phong hắn tiến vào Chu Tước Viện đã năm năm, tuy thiên phú không đặc biệt xuất chúng, nhưng cũng không yếu.

Hiện tại, lại có một nhân vật mới nhập môn hơn tháng đứng trước mặt hắn nói, hi vọng đừng cho hắn thất vọng.

Buồn cười, cực kỳ buồn cười.

Sắc mặt Ninh Phong âm trầm, nói:

- Ngươi đã vội vã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi, hôm nay, để cho ta đạp nát tự tin của ngươi, nghiền nát tự ái của ngươi.

Ninh Phong cười âm lãnh, thân hình khẽ động, một chưởng đập về phía Lục Minh.

Trên bàn tay tràn ngập hắc quang, chân khí bắn ra, bí mật mang theo tiếng rít kịch liệt.

Võ kỹ Hoàng cấp hạ phẩm, Hắc Nham Chưởng.

- Chỉ có chút thực lực ấy sao? Cũng muốn nghiền ép ta?

Lục Minh cười nhạt, oanh ra một quyền.

Viêm Long Quyền, khí tức cực nóng tràn ngập, ẩn ẩn có long ngâm vang lên.

Quyền thế nặng nề như núi, uy không thể đỡ, trùng trùng điệp điệp va chạm với bàn tay của Ninh Phong.

Phanh!

Quyền chưởng tương giao, bộc phát ra nổ vang kịch liệt, khí lãng cực nóng lan tràn bốn phương tám hướng.

Hai người va chạm một kích liền tách ra, có thân ảnh “rầm rầm rầm lùi lại ba bước.

Thân ảnh này lại là Ninh Phong.

Mọi người ngây ra, Ninh Phong lại bị một chiêu đánh lui, làm sao có thể?

Từ vừa rồi Ninh Phong hiển lộ khí tức, hắn đã bộc phát ra tu vi Võ Sư lục trọng đỉnh phong.

Võ Sư lục trọng đỉnh phong, lại bị Lục Minh một quyền oanh lui, không thể tưởng tượng nổi, Lục Minh làm sao có thể cường đại đến loại tình trạng này?

trong mắt Ninh Phong cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, hắn không nghĩ tới Lục Minh sẽ mạnh như vậy.

- Tốt, lợi hại, Lục Minh sư huynh uy vũ.

Trong đám người, Bàng Thạch lớn tiếng khen ngợi.

Trên khán đài, ánh mắt Mục Lan lóe lên, trên mặt lộ ra nụ cười, nhìn về phía Ninh Không, nói:

- Xem ra, là Lục Minh cao hơn một bậc rồi.

- Hừ, bây giờ nói những thứ này, còn sớm lắm!

Ninh Không hừ lạnh.

- Thiên phú của Lục Minh này quá kinh người, giết, hôm nay nhất định phải giết chết, bằng không về sau ở Chu Tước Viện, không có nơi ta dung thân!

Trên Chu Tước Đài, nội tâm Ninh Phong rống to.

Khanh!

Trường kiếm ra khỏi vỏ.

- Phong Ma Kiếm Pháp... Phong Khởi Vân Dũng.

Giờ khắc này, Ninh Phong bộc lộ tài năng, kiếm khí như dải lụa bộc phát, như kinh hồng hiện ra, phá không sát phạt, mạnh mẽ chém về phía Lục Minh.

Lục Minh cười lạnh, trường kiếm cũng ra khỏi vỏ, kiếm khí như lưu quang, trảm phá không khí, gào thét kích xạ.

Thanh kiếm này, không phải Hắc Phong Kiếm, mà là thanh kiếm phụ thân hắn lưu lại, Thiên Tinh Kiếm.

Hắc Phong Kiếm chỉ là Linh Binh cấp một thượng phẩm, đánh với Ninh Phong một trận, hiển nhiên không đủ.

Mà kiếm phụ thân hắn lưu lại, là Linh Binh cấp hai thượng phẩm, như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ thực lực của hắn.

Đ-A-N-G...G!

Hai kiếm chạm nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang, thân thể hai người nhoáng một cái, sau đó lại lao vào nhau.

Đ-A-N-G...G...

Chiến kiếm tương giao, kiếm khí tung hoành, hai thân ảnh hoàn toàn bị từng đạo kiếm quang bao phủ.

- Mạnh, thật mạnh, Lục Minh lại có thể đại chiến với Ninh Phong.

- Phong Ma Kiếm Pháp của Ninh Phong, là kiếm pháp Hoàng cấp thượng phẩm, hơn nữa đã tu luyện đến cấp độ thứ năm, nhưng Lục Minh bằng vào kiếm pháp, lại có thể chống lại Ninh Phong, kiếm pháp mạnh không thua Ninh Phong chút nào, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

- Một trận chiến này, đặc sắc.

Nhìn hai người đại chiến trên Chu Tước Đài, các đệ tử cũ cũng rất khó bình tĩnh, nghị luận nhao nhao.

- Phong Ma Kiếm Pháp... Phong Trảm Thiên Hạ.

- Phong Ma Kiếm Pháp... Phong Quyển Cuồng Diệt.

...

Ninh Phong không ngừng thi triển chiêu thức lợi hại trong Phong Ma Kiếm Pháp.

Đảo mắt, hai người đã đại chiến hơn năm mươi chiêu.

Đ-A-N-G...G!

Một tiếng vang thật lớn, thân ảnh hai người tách ra.

- Lục Minh, ta thừa nhận thực lực của ngươi không tệ, lại có thể cùng ta đại chiến đến nước này, nhưng hôm nay, ngươi hẳn phải chết!

- Hiện tại, ta để cho ngươi nhìn thực lực chân chính của ta!

Oanh!

Trên người Ninh Phong phát ra tiếng nổ vang, sau đó một cỗ khí tức cuồng bạo như núi từ trên người Ninh Phong bộc phát ra.

- Võ Sư thất trọng, Ninh Phong đột phá đến Võ Sư thất trọng rồi.

- Lục Minh xong, Võ Sư thất trọng căn bản không phải Võ Sư lục trọng có thể so, Ninh Phong rõ ràng đột phá, Lục Minh này nhất định phải chết.

- Đáng tiếc một thiên tài tuyệt đỉnh!

- Thiên tài thì thế nào? Thiên hạ thiên tài vô số, hàng năm không biết có bao nhiêu thiên tài chết, thiên tài không có lớn lên, cái gì đều không tính.

Ninh Phong thể hiện tu vi Võ Sư thất trọng, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng Lục Minh đã xong.

Trên khán đài, bọn người Mục Lan, Phong Vũ cũng lộ ra vẻ khiếp sợ cùng lo lắng.

- Ha ha!

Ninh Không cười to nói:

- Mục Lan, không nghĩ tới a, lúc này đây, Lục Minh hẳn phải chết!

Ánh mắt Mục Lan lóe lên, không có trả lời, kỳ thật trong nội tâm nàng cũng không chắc.

Lục Minh, có thể ngăn Ninh Phong sao?

- Lục Minh, hiện tại cho ngươi biết chiến lực đỉnh phong của ta, Nhưng hậu quả ngươi nhìn thấy, chính là chết!

Ninh Phong đắc ý cười to, trên người lóe lên huyết quang.

Huyết mạch bộc phát!

Huyết mạch của hắn là huyết mạch cấp bốn, huyết mạch bộc phát, chiến lực càng mạnh hơn bốn thành.

- Phong Ma Kiếm Pháp... Phong Khởi Vân Dũng!

Ninh Phong chém ra một kiếm, cuồng phong gào thét, hóa thành bảy tám đạo kiếm quang chém về phía Lục Minh.

Chiêu thức đồng dạng, nhưng so với vừa rồi, uy lực cường đại hơn vài lần.

- Như vậy mới có chút ý tứ!

Trên Chu Tước Đài, con mắt Lục Minh nheo lại, hai chân đạp mạnh, thân hình tựa như tia chớp lao ra.

Khí tức trên người hắn cũng lập tức tăng vọt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)