Lục Minh mở hai mắt, trong mắt có hai đạo tinh quang lóe lên.
- Võ Sư tứ trọng! Tốc độ thôn phệ luyện hóa tinh huyết quả nhiên khủng bố, lúc này mới một ngày, liền từ Võ Sư tam trọng sơ kỳ, đạt đến Võ Sư tứ trọng!
- Nhưng còn chưa đủ, Ninh Phong là Võ Sư lục trọng đỉnh phong, ai cũng không biết trong khoảng thời gian này hắn có thể đột phá hay không, ta phải càng tiến một bước mới được.
Lập tức, Lục Minh đứng dậy, đi tới Cống Hiến Điện.
Lúc này đây, hắn từ trên người Đoan Mộc Tuyệt lấy được tám vạn lượng bạc, toàn bộ đổi thành điểm cống hiến.
Tám vạn lượng bạc, là 800 điểm cống hiến.
Tăng thêm bảy trăm nguyên lai, cùng với từ chỗ Mục Lan mượn tới 3000 điểm cống hiến, tổng cộng 4500, toàn bộ dùng để đổi tinh huyết Yêu thú.
Tinh huyết Yêu thú cấp hai ngũ trọng 100 điểm cống hiến một phần, hắn đổi mười lăm phần.
Tinh huyết Yêu thú cấp hai lục trọng 200 điểm cống hiến một phần, hắn đổi mười lăm phần.
Thoáng cái, điểm cống hiến trên người hắn lại sạch.
- Nghèo, quá nghèo rồi!
Lục Minh cảm thán.
Sau khi trở lại chỗ ở, Lục Minh tiếp tục tu luyện.
Hai ngày sau, cộng thêm trước đó còn lại bốn phần tinh huyết cấp hai ngũ trọng, tổng cộng mười chín phần tinh huyết Yêu thú cấp hai ngũ trọng bị Lục Minh thôn phệ luyện hóa.
Tu vi của hắn đạt đến Võ Sư tứ trọng hậu kỳ, thiếu chút nữa thì đến Võ Sư tứ trọng đỉnh phong.
Thôn phệ hết tinh huyết Yêu thú cấp hai ngũ trọng, Lục Minh lại thôn phệ tinh huyết Yêu thú cấp hai lục trọng.
Chỉ ba phần mà thôi, Lục Minh liền đến Võ Sư tứ trọng đỉnh phong.
Nhưng sau đó liên tục cắn nuốt ba phần tinh huyết Yêu thú cấp hai lục trọng, tu vi của hắn lại không có chút tiến bộ nào, chớ nói chi là trùng kích Võ Sư ngũ trọng.
- Tu vi tăng lên quá nhanh, chân khí không tinh khiết, căn cơ bất ổn, nhất định phải dừng lại củng cố tu vi!
Lục Minh lắc đầu cười khổ.
Kế tiếp Lục Minh tạm thời buông xuống thôn phệ tinh huyết, bắt đầu toàn lực củng cố tu vi.
Mặt khác có thời gian, cũng sẽ tu luyện võ kỹ.
Đảo mắt, mười ngày trôi qua.
Cách thời hạn một tháng, chỉ còn lại hai ngày mà thôi.
Mười ngày này, Viêm Long Quyền đột phá cấp độ thứ sáu, nhân võ hợp nhất.
Ngược lại là Lưu Quang Kiếm Pháp, mặc kệ Lục Minh tu luyện như thế nào, cũng dừng lại ở cấp độ thứ năm.
Mà trải qua mười ngày tu luyện, mặc dù tu vi của Lục Minh không có hoàn toàn củng cố, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.
- Hiện tại bắt đầu đột phá!
Lúc này hắn thôn phệ tinh huyết Yêu thú cấp hai lục trọng lần nữa, bắt đầu đột phá tu vi.
Rống! Rống!
Tinh huyết Yêu thú không ngừng chuyển hóa thành chân khí, chân khí hình rồng liên tục trùng kích gân mạch, không ngừng lớn mạnh, cuối cùng hội tụ ở đan điền.
Vù vù...
Một ngày rưỡi sau, luồng khí xoáy của Lục Minh nhanh chóng xoay tròn, sau đó run lên, bắt đầu bành trướng.
Đến cuối cùng, luồng khí xoáy lớn hơn trước gấp đôi.
- Võ Sư ngũ trọng, rốt cục đột phá!
Lục Minh mở hai mắt, lộ ra vẻ vui mừng.
Ông!
Đúng lúc này, Lục Minh cảm giác xương sống tê rần, một đạo hồng quang lao ra, Phệ Linh Trùng xuất hiện, lăn mình ở trên không trung.
Sau đó Phệ Linh Trùng bắt đầu biến dài, thân thể to hơn.
Hai giờ sau, Phệ Linh Trùng to như ngón cái, dài nửa thước, giống như con rắn nhỏ.
Đúng vậy, thật sự như một con rắn nhỏ, toàn thân che kín lân giáp màu đen, quanh quẩn ở trên không trung.
Mà lúc này, ở trên người con rắn nhỏ, lóng lánh bốn mạch luân đỏ tươi.
Tấn cấp rồi, huyết mạch của Lục Minh rốt cục tấn cấp, chỉ là cần tinh huyết không khỏi quá nhiều.
Hơn nữa lúc này đây tấn cấp, ngay cả hình thái huyết mạch cũng phát sinh biến hóa.
- Này đã không thể gọi là trùng? Chẳng lẻ phải đổi tên gọi rắn?
Lục Minh có chút mộng.
Loại tình huống này, quả thực là mới nghe lần đầu, huyết mạch không chỉ có thể tấn cấp, còn có thể tiến hóa.
- Không biết về sau có thể tiến hóa hay không? Được rồi, dứt khoát kêu Phệ Linh đi!
Lục Minh có chút chờ mong nghĩ.
...
Chu Tước Viện, trong một tiểu viện rộng rãi, đứng hai thân ảnh.
Một cái là Ninh Phong, một người khác là phụ thân hắn Ninh Không.
- Phong nhi, lúc này đây ngươi đánh với Lục Minh một trận, ngươi có mấy thành nắm chắc?
Ninh Không hỏi.
- Cha, ngươi yên tâm, ta có mười thành nắm chắc đánh chết Lục Minh ở trên Chu Tước Đài!
Ninh Phong tự tin cười.
- Phong nhi, không thể khinh địch, Lục Minh này đã có thể được vị trí Tân Nhân Vương, nhưng lại chủ động khiêu chiến ngươi, khẳng định có chỗ dựa, quyết không thể chủ quan.
Ninh Không dặn dò.
Ninh Phong cười cười, nói:
- Cha, nếu như lúc trước, ta xác thực sẽ không có nắm chắc như vậy, nhưng hôm qua, tu vi của ta đã đột phá!
- Đột phá? Phong nhi, ngươi nói ngươi đột phá?
Ninh Không lộ ra vẻ mừng như điên.
- Vâng!
Ninh Phong cười nói, sau đó trên người tản mát ra khí tức cường đại, viễn siêu Võ Sư lục trọng đỉnh phong.
- Ha ha ha, tốt, như vậy ta an tâm, Đoan Mộc gia cũng rất coi trọng việc này, chỉ cần ngươi đánh chết Lục Minh, phụ tử chúng ta ở trong nội tâm Đoan Mộc gia, sức nặng nhất định sẽ tăng nhiều.
- Hiện tại thực lực của Đoan Mộc gia càng ngày càng mạnh, phụ tử chúng ta chỉ có làm việc cho Đoan Mộc gia, về sau mới có thể đạt được địa vị cao.
Ninh Không cười ha ha, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, đưa cho Ninh Phong, nói:
- Phong nhi, đây là một viên Bạo Linh Đan, ngươi cầm lấy đi dùng, là ta từ chỗ Đoan Mộc gia cầu được, vốn là cho ngươi dùng để đánh chết Lục Minh, nhưng bây giờ tu vi ngươi đột phá, đoán chừng không dùng được, nhưng mang ở trên người phòng ngừa vạn nhất.
- Cảm ơn cha!
Ninh Phong tiếp nhận bình ngọc nói.
- Tốt rồi, thời gian không sai biệt lắm, chúng ta đi Chu Tước Đài.
Ninh Không nói.
...
Bên kia, Lục Minh thu thập thoáng một phát, cũng đi ra cửa phòng.
Lại trông thấy Bàng Thạch và Hoa Trì đang đợi hắn.
- Lục sư huynh, chúng ta cùng đi với ngươi.
Bàng Thạch nói.
- Lục Minh, ngươi không nên thất bại, Tân Nhân Vương ngươi, chỉ có thể thua ở trên tay ta.
Hoa Trì lạnh lùng nói.
- Đi thôi!
Lục Minh cười cười, đi đầu ra ngoài.
Chu Tước Đài, ở phía đông Chu Tước Phong, cực kỳ rộng lớn, là chuyên môn cung cấp đệ tử Chu Tước Viện dùng đối chiến.
Lúc này, bốn phía Chu Tước Đài đã vây đầy người.
Nhân số khoảng chừng vài ngàn.
Có đệ tử mới, nhưng đại đa số đều là đệ tử cũ.
Không chỉ thế, còn có không ít trưởng lão.
Tân Nhân Vương năm nay, mới nhập môn hơn một tháng, lại khiêu chiến đệ tử cũ nhập môn 4~5 năm, này ở trong lịch sử Chu Tước Viện là chưa từng có.
Rất nhiều người đều tò mò, Lục Minh ở đâu ra tự tin cùng lá gan, tự nhiên chạy đến quan sát.
- Thủ tịch trưởng lão Ninh Không đến rồi.
- Còn có Ninh Phong!
Bỗng nhiên có người hô.
Chỉ thấy Ninh Phong và Ninh Không đi cùng một chỗ, bên người bọn họ đi theo không ít người.
Một đám người cùng đi lên trên khán đài.
- Mục Lan trưởng lão cũng tới!
- Thật, ở đâu?
Lúc này xung quanh vang lên âm thanh ầm ĩ.
Chỉ thấy Mục Lan bước liên tục, bên người đi theo bọn người Phong Vũ, Nguyễn Minh Tuệ. (*lúc Nguyễn Minh Tuệ lúc thì Nguyễn Tuệ, tạm thời để theo tác giả, nếu thay đổi mình sẽ thông báo)
Các nàng cũng đi đến trên khán đài.