Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 293: Chiến dương lục cực

Chương Trước Chương Tiếp

Huyết mạch thứ hai bạo phát, Lục Minh cảm giác lực lượng dùng mãi không hết trong thân thể, mỗi một thương đánh ra, đều giống như có một tấm bia đá dung nhập vào trong thương, khiến cho mỗi một chiêu, mỗi một thức của Lục Minh, uy lực đều vô cùng khủng bố.

Một thương quét ra, chính là một con yêu thú bị đánh bay.

Bốn con yêu thú, giống như bốn quả bóng cao su, bị Lục Minh không ngừng đánh bay.

Sau khoảng chừng trăm chiêu, bốn con yêu thú nhao nhao tản ra.

- Những yêu thú này, tuy chiến lực không mạnh như yêu thú chân thực, nhưng cũng không kém là bao nhiêu, xem ra hiện tại ta bùng nổ toàn lực, chắc có thể đối kháng với võ giả Võ Tông ngũ trọng sơ kỳ.

Lục Minh đã có phán đoán đại khái đối với thực lực của mình.

Dẫu sao, trong mỗi một cảnh giới lớn, vượt qua thực lực là khác nhau.

Lập tức Lục Minh tiến về phía trước, ở đó lại có một đoàn quang đoàn.

Lần này, vẫn là một quyển bí tịch.

Lục Minh mở ra nhìn một cái, không khỏi mừng rỡ.

Phong Vân Quyết, công pháp Địa cấp thượng phẩm.

Đây là một bộ công pháp Địa cấp thượng phẩm.

Công pháp khác với võ kỹ, công pháp chính là căn bản của võ giả, chỉ có công pháp tốt mới có thể không ngừng tu luyện, không ngừng đột phá.

Công pháp tốt, tốc độ tu luyện nhanh hơn, chân khí tu luyện ra ngưng luyện hùng hậu hơn, hơn nữa có thể tu luyện đến cảnh giới cao thâm hơn.

Một bộ công pháp, có thể sáng tạo một tông môn.

Tựa như Huyền Nguyên Kiếm Phái, công pháp trấn tông tên là Huyền Nguyên Kiếm Quyết.

Một bộ công pháp Địa cấp thượng phẩm, so với võ kỹ cùng là Địa cấp thượng phẩm thì quý giá hơn rất nhiều.

Địa cấp thượng phẩm, so với Địa cấp hạ phẩm lại càng quý giá hơn nhiều.

Lục Minh mừng rỡ cất đi.

Sau đó, tiếp tục đi lên.

Không lâu sau, tám con yêu thú Võ Tông ngũ trọng đỉnh phong xuất hiện phía trước Lục Minh.

Một con yêu thú gầm lên, giống như cơn gió lao về phía Lục Minh.

- Nhân Đạo Chưởng.

Lục Minh đánh ra một chưởng, chưởng ấn to lớn va chạm với con yêu thú này.

Ầm!

Thân thể của Lục Minh run lên, bị một cỗ lực lượng to lớn đâm cho liên tục lui về phía sau.

Mà con yêu thú đó, chỉ hơi lui về phía sau mấy bước.

Lực lượng của yêu thú Võ Tông ngũ trọng đỉnh phong đã vượt qua Lục Minh.

- Huyết Cương.

Tâm niệm khẽ động, Lục Minh bảo Huyết Cương mắt vàng động thủ.

Tám con yêu thú Võ Tông ngũ trọng đỉnh phong, Lục Minh khẳng định là không đánh lại, chẳng thà trực tiếp để Huyết Cương xuất thủ.

Huyết Cương gầm lên một tiếng, lao về phía trước, song trảo liên tục vung ra, từng đạo trảo mang bắn ra.

Tám con yêu thú Võ Tông ngũ trọng đỉnh phong, giống như xé vải, bị Huyết Cương xé ra, hóa thành vô hình.

Lục Minh cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, hắn đã sớm phát hiện, cấp bậc của Huyết Cương mắt vàng, là Võ Tông thất trọng, cường đại vô cùng, đối phó yêu thú Võ Tông ngũ trọng, không phải là rất dễ dàng sao.

Kích sát yêu thú, Lục Minh thoải mái đi lên.

Phía trước, vẫn có một quang đoàn đang chờ hắn.

Lần này, là một hộp gỗ, Lục Minh mở hộp gỗ, phát hiện có một khối kim loại kỳ dị nằm ở bên trong.

- Chẳng lẽ đây là Thiên Hỏa Lưu Kim?

Cẩn thận phân biệt một chút, trong lòng Lục Minh chấn động, lập tức vui mừng khôn xiết.

Thiên Hỏa Lưu Kim, chính là một loại thiên địa kỳ trân, vô cùng hiếm thấy, cũng là để rèn linh binh cấp năm.

Linh binh cấp năm, được gọi là vương giả linh binh, chuyên dụng chuyên dụng của Võ Vương.

Loại kim loại quý giá này ngay cả Võ Vương nhìn thấy cũng phải đỏ mắt.

- Ha ha, phát tài rồi, đúng là phát tài rồi.

Lục Minh cười to, vui mừng hớn hở thu lại.

- Nơi này xuất hiện công pháp Địa cấp thượng phẩm, còn có Thiên Hỏa Lưu Kim, đúng là chờ mong phía trước còn gì quá.

Lục Minh vô cùng chờ mong.

Dẫn theo Huyết Cương, tiếp tục đi lên.

Phía trước, một đạo thân ảnh khoanh tay đứng đó.

Dương Lục Cực!

Hai con đường sau cùng cuối cùng cũng hội tụ, Lục Minh và Dương Lục Cực cuối cùng cũng đụng nhau.

- Không ngờ đúng là có người có thể đi lên, xem ra cũng có vài phần bản sự, hiện tại, cho ngươi một cơ hội, lập tức theo đường cũ quay về, ta có thể tha cho ngươi không chết.

Dương Lục Cực chắp hai tay sau lưng, nhìn xuống Lục Minh, ngữ khí vô cùng bá đạo.

- Ngươi là cái thá gì? Những lời này, ta trả lại cho ngươi, lăn xuống núi, nếu không người chết là ngươi.

Lục Minh cười lạnh một tiếng nói.

Sắc mặt Dương Lục Cực lập tức trầm xuống, trầm giọng nói:

- Ta bảo đảm, ngươi sẽ bởi vì những lời này mà hối hận.

Thanh âm lạnh lùng, tràn ngập sát cơ lãnh liệt.

Lục Minh cười khẽ, bước ra từng bước, không nhanh không chậm.

Khi Lục Minh tới gần điểm giao hội của hai con đường, nơi đó, có từng con yêu thú ngưng tụ ra.

Tổng cộng mười sáu con, mỗi một con đều tỏa ra khí tức khủng bố.

Võ Tông lục trọng sơ kỳ, mười sáu con yêu thú, đều là Võ Tông lục trọng sơ kỳ, hội tụ cùng một chỗ, khí thế cực kỳ khủng bố.

Gừ.

Mười sáu con yêu thú gầm lên lao về phía Dương Lục Cực.

- Chết.

Dương Lục Cực quát lạnh, vung quyền.

Một vầng mặt trời xuất hiện trong không trung, năng lượng nóng cháy khủng bố bạo phát.

Từng con yêu thú vỡ ra, hóa thành nhiều điểm mưa ánh sáng rồi tiêu tán.

Ánh mắt Lục Minh thắt lại, thiên tài trên Vân Đế Bảng, quả nhiên cường đại khủng bố, yêu thú Võ Tông lục trọng sơ kỳ, hoàn toàn bị nghiền ép.

Mười sáu con yêu thú, giống như pháo hoa, con sau nối tiếp con trước, nổ tung trong không trung, mưa ánh sáng vô cùng sáng lạn.

- Hiện tại, đã biết chênh lệch giữa ngươi và ta chưa, có điều hiện tại còn muốn chạy thì đã chậm rồi.

Sau khi Dương Lục Cực kích sát mười sáu con yêu thú, ánh mắt như điện, nhìn chằm chằm Lục Minh, bước nhanh về phía hắn.

- Ai nói ta muốn chạy, đừng tự cho là hay, trước tiên đánh được con sủng vật này của ta đã.

Lục Minh cười trào phúng, sau đó vung tay lên.

Gừ.

Huyết Cương gầm lên lao ra.

- Đây là?

Khi Dương Lục Cực nhìn thấy hình dáng của Huyết Cương mắt vàng, ánh mắt nghiêm lại, sau đó đánh ra một quyền.

Quyền kình ngưng tụ ra một vầng mặt trời, đánh tới Huyết Cương mắt vàng.

Ầm!

Quyền kình nóng cháy va chạm với trảo mang của Huyết Cương mắt vàng.

Kình khí càn quét bốn phương tám hướng, mà thân hình Huyết Cương mắt vàng và Dương Lục Cực đều run lên, đồng loạt trượt về phía bảy tám bước.

- Ha ha, xem ra ngươi chẳng qua cũng thế mà thôi, ngay cả một con sủng vật của ta cũng không đánh lại.

Lục Minh cười to.

Có điều trong lòng hắn lại thầm khiếp sợ.

Tu vi của Dương Lục Cực chắc là Võ Tông ngũ trọng sơ kỳ, nhưng chiến lực của hắn, căn bản không thể dùng tu vi để phán đoán, ít nhất cũng có thể vượt qua hai cấp bậc mà chiến.

- Đi chết đi.

Dương Lục Cực chấn động, trong mắt phát ra lửa giận vô cùng, tóc dài bay múa, khí tức nóng cháy tràn ngập.

Hỏa thế, hơn nữa là hỏa thế vô cùng hùng hậu, còn mạnh hơn hỏa thế của Lục Minh.

- Hỏa thế của Dương Lục Cực này, e là sắp đạt tới viên mãn rồi.

Lục Minh có chút kinh ngạc.

- Đại Nhật Thần Quyền.

Dương Lục Cực gầm lên, cả người tỏa ra quang mang rực rỡ, giống như một vầng mặt trời.

Ầm! Ầm!

Hắn liên tục đánh ra mấy quyền, mỗi một quyền, đều có một vầng mặt trời oanh kích ra.

Từng vầng mặt trời đánh tới Huyết Cương mắt vàng.

Huyết Cương mắt vàng gầm rú, toàn thân tỏa ra huyết quang nồng đậm, thủ trảo tóm ra, móng tay màu đỏ, trảo mang sắc bén vô cùng, giống như có thể xé rách không gian.

Tiếng giao kích liên tục vang lên, không ngừng nổ vang.

Cảnh tượng vô cùng chấn động, giống như có từng vầng mặt trời dập tắt trên không trung, cảnh tượng như tận thế.

Huyết Cương mắt vàng gầm rú, nó dũng mãnh không sợ chết, hơn nữa toàn thân đao thương bất nhập, vô cùng cường hãn, tuy là cấp bậc Võ Tông thất trọng, nhưng một thân chiến lực, lại không phải là Võ Tông thất trọng bình thường có thể so sánh.

Sau mấy chục chiêu, Huyết Cương mắt vàng bắt đầu chiếm thượng phong.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)