Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 287: Triệu hoành uất nghẹn

Chương Trước Chương Tiếp

- Làm sao bây giờ? Tên gia hỏa đó ở bên ngoài chờ chúng ta, bất kể chúng ta ra ngoài từ phương hướng nào, chắc hắn đều sẽ truy kích.

Tạ Niệm Khanh nhìn lên trời cao, nhíu mày nói.

- Chúng ta việc gì phải ra ngoài, ở đây tu luyện không phải là được à.

Lục Minh cười khẽ, nhảy lên hố, ngồi khoanh chân bên cạnh.

- Tu luyện ở đây?

Tạ Niệm Khanh có chút bất khả tư nghị.

- Tin ta.

Lục Minh truyền âm vào tai Tạ Niệm Khanh.

Tạ Niệm Khanh nửa tin nửa ngờ, nhưng nghĩ lại một chút, Lục Minh này chưa từng ăn quả đắng, có lẽ hắn đúng là có biện pháp.

Cắn răng một cái, Tạ Niệm Khanh bất chấp mọi giá, cũng ngồi khoanh chân, lấy ra một vốc Luyện Huyết Tinh, một ngụm nuốt vào, bắt đầu luyện hóa.

Mà Lục Minh cười ha ha, còn cố ý nhìn lên bầu trời một cái, cũng lấy ra một vốc Luyện Huyết Tinh, một ngụm nuốt vào, bắt đầu luyện hóa.

Trên bầu trời, Triệu Hoành nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

- Không ngờ dám ở đây luyện hóa Luyện Huyết Tinh? Đáng chết, đáng chết.

Triệu Hoành gầm lên trong lòng, sát cơ trong mắt tỏa ra.

Ở trong mắt hắn, Luyện Huyết Tinh nơi này đều là của hắn, hiện tại Lục Minh và Tạ Niệm Khanh không ngờ đang luyện hóa Luyện Huyết Tinh của hắn, quả thực là tội ác tày trời.

Nhưng trong lòng hắn vẫn có chút do dự, không dám tới.

Rất nhanh, Lục Minh luyện hóa một vốc Luyện Huyết Tinh, lại lấy ra một vốc khác bắt đầu luyện hóa.

Từng vốc từng vốc, không bao lâu sau, Lục Minh đã luyện hóa mấy trăm viên Luyện Huyết Tinh, mà Tạ Niệm Khanh cũng không cách biệt nhiều lắm.

- Huyết Cương mắt vàng vẫn chưa xuất hiện, chắc không sao, khốn khiếp, chết cho ta.

Triệu Hoành gầm khẽ một tiếng, bay tới chỗ Lục Minh, một lúc sau, tới gần Lục Minh.

- Cuối cùng cũng tới rồi à?

Khóe miệng Lục Minh hiện ra một nụ cười lạnh, không quan tâm, tiếp tục tu luyện.

Tạ Niệm Khanh lại kinh hãi, đứng dậy muốn ngăn cản.

- Tiểu tạp toái, chết đi.

Triệu Hoành gầm lên, chiến đao rời tay, chém xuống một đao.

Gừ.

Chỗ hố lõm, đột nhiên truyền ra một tiếng rống to, Huyết Cương mắt vàng lao ra, trực tiếp giết tới Triệu Hoành.

Lần này bất ngờ không kịp đề phòng, Triệu Hoành bị trảo mang của Huyết Cương mắt vàng quét trúng, há miệng hộc máu, thân thể bay ra rất xa.

Gừ.

Huyết Cương mắt vàng cấp tốc giết tới Triệu Hoành.

- Chuyện gì thế? Tại sao lại như vậy? Hai kẻ khốn khiếp đó ở đây lâu như vậy, không chỉ thu thập Luyện Huyết Tinh, hơn nữa còn luyện hóa ở đây, Huyết Cương mắt vàng cũng không lao ra, vì sao ta vừa tới nó lại lao ra, ta không phục.

Triệu Hoành điên cuồng hét lên một mình.

Nhưng nào dám dừng lại, chỉ có thể xoay người bỏ chạy.

Huyết Cương mắt vàng tóm ra một trảo, xoẹt, quần Triệu Hoành lại bị lại ra một cái lỗ lớn, lộ ra bờ mông trắng ngần, vặn vẹo trong không trung.

- Ê! Mông ngươi lại lộ ra rồi kìa, ha ha, ơ? Vì sao ta lại nói là lại?

Lục Minh cười to.

Sắc mặt Tạ Niệm Khanh đỏ lên, hừ lạnh một tiếng, xoay người đi chỗ khác.

- A a.

Triệu Hoành uất nghẹn ngửa mặt lên trời thét dài, tóc tai bay loạn, khí thế kinh người, nhưng nghênh đón hắn là một trảo của Huyết Cương mắt vàng.

Xoẹt.

Trảo mang xẹt qua, lưu lại năm vết thương trên người Triệu Hoành, giống như bị lưỡi đao chém qua, máu tươi đầm đìa.

Triệu Hoành hái miệng phun máu, lúc trước hắn đã bị thương, tốc độ hạ thấp, đã không thể chạy thoát khỏi tay Huyết Cương.

- Muốn chết thì cùng chết.

Triệu Hoành điên cuồng gào thét, phóng tới bên Lục Minh.

Lục Minh đứng dậy, cười khẽ nhìn hắn.

Một màn khiến Triệu Hoành hộc máu xuất hiện, khi Huyết Cương mắt vàng đi qua bên cạnh Lục Minh, không ngờ không thèm nhìn Lục Minh, tiếp tục truy kích hắn.

- Vì sao?

Triệu Hoành gầm lên, không cam tâm, nghi hoặc.

Nhưng vô dụng, rất nhanh đã bị Huyết Cương mắt vàng đuổi kịp, mặc kệ hắn thiên tư tuyệt thế, liều mạng chống cự, sau mấy chiêu, vẫn bị Huyết Cương mắt vàng xé thành hai nửa.

Triệu Hoành, một trong Ngũ Thập Siêu Tân Tinh của Huyết Triệu Đế Quốc, thiên tài cùng một cấp bậc với Liệt Nhật Lục Kiệt, cứ vậy chết đi trong không cam tâm, nghi hoặc, khuất nhục.

Máu và tinh huyết của hắn, toàn bộ chuyển hóa thành Luyện Huyết Tinh.

Tám mươi mốt viên, Triệu Hoành ngưng luyện ra tới tám mươi mốt viên Luyện Huyết Tinh.

Huyết mạch thứ hai của hắn, là huyết mạch Vương cấp cấp một.

Lục Minh thu lấy hết, còn có Luyện Huyết Tinh của Triệu Hoành.

Huyết Cương mắt vàng gầm khẽ, xuất hiện bên cạnh Lục Minh, ngoan ngoãn đứng đó.

Tạ Niệm Khanh trợn mắt há hốc mồm, nàng nhìn cả nửa ngày, bỗng nhiên nhớ tới Huyết Ma vô cùng cường đại lúc trước, cũng trở thành dễ bảo ở trước mặt Lục Minh.

- Lục Minh, chẳng lẽ ngươi có biện pháp chấn phục ma vật à?

Tạ Niệm Khanh hỏi.

- Không phải ta đã nói với ngươi rồi à? Ta là thiên chi kiêu tử, được trời xanh phù hộ, những ma vật này, vừa thấy ta, liền ngỡ như người trời, tất nhiên là ngoan ngoãn dễ bảo.

Lục Minh giở ra bộ dạng đắc ý dào dạt, lại quan sát kỹ Tạ Niệm Khanh một chút, nói:

- Thế nào? Có phải động lòng rồi không? Hay là ngươi làm nha hoàn sưởi ấm giường cho ta đi? Đi theo ta, sẽ lợi ích vô cùng cho ngươi.

Lục Minh giở ra bộ dạng rắm thối.

- Làm ấm cái gì, hừ! Ta đoán ngươi khẳng định có bảo vật gì đó, có thể chế ngự ma vật, giả vờ giả vịt ở trước mặt ta, không có cửa đâu, một ngày nào đó, ta sẽ giẫm ngươi dưới chân.

Tạ Niệm Khanh hừ lạnh, đi sang bên luyện hóa Luyện Huyết Tinh.

Lục Minh cười khà khà, phân phó Huyết Cương mắt vàng trấn thủ ở bên cạnh, sau đó lấy ra giới chỉ trữ vật của Triệu Hoành.

Cái khác tạm thời không quan tâm, Lục Minh lấy toàn bộ Luyện Huyết Tinh bên trong.

Hơn năm trăm viên, trong giới chỉ trữ vật của Triệu Hoành, không ngờ có hơn năm trăm viên Luyện Huyết Tinh, điều này chứng tỏ, ít nhất có mấy trăm cao thủ thanh niên đã chết trên tay Triệu Hoành.

Lần này, toàn bộ tiện nghi cho Lục Minh.

Lục Minh và Tạ Niệm Khanh ở ngay chỗ này toàn lực luyện hóa Luyện Huyết Tinh.

Trong lúc này có thanh niên khác tới, lần lượt bị Huyết Cương mắt vàng dọa lui.

Phút chốc, lại qua hai ngày.

Lục Minh lại luyện hóa hơn ba ngàn viên Luyện Huyết Tinh.

Trước sau cộng lại, Luyện Huyết Đan, Luyện Huyết Tinh Lục Minh luyện hóa, đã vượt quá sáu ngàn viên.

Lúc này, chỗ xương sống của Lục Minh, huyết quang vô cùng nồng đậm, huyết khí giống như thực chất, như sắp hóa thành giọt máu.

- Được rồi, hiện tại đột phá Võ Tông cảnh, giác tỉnh huyết mạch thứ hai.

Ánh mắt Lục Minh khẽ động, lập tức vung tay lên, bên cạnh hắn xuất hiện mấy chục vạn viên linh tinh.

Sau đó, vận chuyển Chiến Long Chân Quyết.

Khí toàn ở đan điền chuyển động cấp tốc, chân khí hình rồng trong cơ thể chạy chồm, chỗ xương sống, huyết mạch ngập trời, huyết khí bạo phát.

Lúc này, tinh khí thần của Lục Minh đều ngưng tụ đến cực hạn.

Ầm!

Bỗng nhiên, trong cơ thể Lục Minh phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên, một đạo tinh khí cuồn cuộn bốc lên, xộc tới tận mây xanh.

Trong phạm vi mấy chục dặm, vô số cường giả thanh niên đều nhìn về bên này.

- Khí xộc mây xanh, đây là có người đột phá Võ Tông.

- Khí tức khủng bố quá, loại uy thế này cũng quá kinh người rồi, rốt cuộc là dạng thiên tài gì?

- Khi ta đột phá Võ Tông, tinh khí không bằng một phần năm của hắn, khủng bố quá.

Rất nhiều người nhao nhao nghị luận, có một số người thậm chí chạy tới bên này, nhưng có Huyết Cương mắt vàng, bọn họ căn bản không thể đặt chân.

Thậm chí có một số người muốn cố xông vào, trực tiếp bị Huyết Cương mắt vàng kích sát, người khác cũng không dám xông vào nữa.

Cột tinh khí qua nửa ngày mới biến mất.

- Nuốt cho ta.

Lúc này, Cửu Long Huyết Mạch của Lục Minh xuất hiện, há miệng hút một cái, cả mảng lớn linh tinh xung quanh nổ tung, bị Cửu Long Huyết Mạch cắn nuốt, không ngừng chuyển hóa thành chân khí của Lục Minh.

Chân khí trong cơ thể Lục Minh không ngừng tăng cường, không ngừng đề thăng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)