Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 285: Táng địa

Chương Trước Chương Tiếp

Lấy ra một ngàn viên Luyện Huyết Đan, trao đổi Giao Long Cốt Châu với Tạ Niệm Khanh, ai theo nhu cầu nấy.

Tạ Niệm Khanh vui mừng chạy sang một bên luyện hóa.

Lục Minh quan sát Giao Long Cốt Châu một chút, trong lòng cũng mừng rỡ, sau khi cất đi, tiếp tục bắt đầu cắn nuốt Luyện Huyết Đan.

Hai ngày sau, Luyện Huyết Đan còn lại toàn bộ đều bị Lục Minh luyện hóa hết, chỗ xương sống của Lục Minh, huyết quang ngút trời.

Nhưng Lục Minh không nóng lòng đột phá Võ Tông, hắn cảm thấy vẫn chưa đủ, vẫn còn tiếp tục luyện hóa bảo vật như Luyện Huyết Đan, Luyện Huyết Tinh.

Lúc này, Tạ Niệm Khanh ngồi khoanh chân, huyết quang ở chỗ xương sống còn nồng đậm hơn Lục Minh, cũng có một cỗ dao động khủng bố sinh ra.

Rõ ràng luyện hóa Luyện Huyết Đan không nhiều bằng Lục Minh, nhưng dao động lại mạnh hơn Lục Minh, đây là nguyên nhân của thiên phú.

Nửa ngày sau, huyết quang biến mất, dao động khủng bố ẩn đi, Tạ Niệm Khanh mở mắt.

- Ngươi còn Luyện Huyết Đan không?

Câu đầu tiên Tạ Niệm Khanh Kết hỏi sau khi kết thúc tu luyện.

Lục Minh xòe tay, nói:

- Không, bản thân ta vẫn ngại ít.

- Vậy đi giết, trên người người khác khẳng định có không ít Luyện Huyết Tinh.

Trong mắt Tạ Niệm Khanh hiện lên một tia sáng lạnh.

- Chính hợp ý ta.

Lục Minh cười khẽ.

Lập tức, hai người rời khỏi nơi này, chọn một phương hướng, chạy như điên đi.

Hai tiếng sau, hai người ngừng lại ở một vùng núi hoang.

Bởi vì hai người cảm thấy, huyết mạch thứ hai chưa giác tỉnh đã có chút dao động, dường như bị gì đó hấp dẫn.

- Ở bên kia.

Hai người tiến về phương hướng đó.

Ngoài mười dặm, xuất hiện một mảng rừng đá vô biên vô hạn.

Từng cột đá đứng sừng sững ở đó, những cột đá này được điêu khắc thành các loại bộ dạng, như hổ, sư tử, sói.

Thậm chí có cả điêu khắc thành hình người, Chân Long vân vân.

Xung quanh, xuất hiện không ít thân ảnh, cấp tốc phóng tới rừng đá.

Rầm rầm.

Trong rừng đá, không ngừng có tiếng nổ truyền ra, hiển nhiên là có người đang đại chiến.

Lục Minh và Tạ Niệm Khanh nhìn nhau, cũng phóng tới rừng đá.

- Chết đi.

Bên cạnh, một thanh niên Võ Tông nhất trọng giết tới Lục Minh, bị Lục Minh một thương đâm xuyên qua tim.

Thanh niên này tới chết vẫn trợn trừng mắt, đầy bất khả tư nghị.

Lục Minh hiện tại, đã tiếp cận Võ Tông vô hạn, có thể gọi là nửa bước Tông Sư, mạnh hơn lúc trước một đoạn.

Một Võ Tông nhất trọng bình thường, Lục Minh một chiêu là có thể kích sát.

Thanh niên vừa chết, huyết khí tinh huyết toàn bộ đều ngưng luyện thành Luyện Huyết Tinh, có mười sáu viên, bị Lục Minh thu lấy, đồng thời chân khí phun trào, giới chỉ trữ vật của thanh niên cũng bị Lục Minh thu hồi.

Tiếp tục tiến về phía trước, ven đường, có không ít người muốn động thủ với Lục Minh và Tạ Niệm Khanh, đều bị hai người kích sát một cách vô tình.

- Phong thế và hỏa thế của ta liên hợp, uy lực to lớn, nhưng chỉ là liên hợp mà thôi, không thể hoàn toàn dung hợp, nếu hai loại thế có thể dung hợp hoàn toàn, uy lực sẽ càng kinh người hơn.

- Nhưng làm thế nào mới có thể khiến hai loại thế hoàn toàn dung hợp? Nếu có thể, sẽ trở thành một sát thủ giản của ta.

Lục Minh vừa đại chiến, đầu óc vừa suy tư.

Rất nhanh, hai người lao nhanh được cự ly mười dặm, loại sức hút đối với huyết mạch này càng mạnh hơn.

Không lâu sau, phía trước xuất hiện một hố lõm, xung quanh hố lõm khắc đầy các loại đồ án.

Hai người đi vào hố lõm nhìn một cái, lập tức cảm thấy sởn gai ốc.

Trong hố lõm, toàn là xương trắng, các loại sinh linh đều có, có hình người cũng có hình các loại yêu thú.

Trong xương trắng, có từng viên tinh thể đỏ như máu, phát ra quang huy màu máu.

Luyện Huyết Tinh, đều là Luyện Huyết Tinh.

Thứ sinh ra sức hút đối với huyết mạch của bọn họ chính là Luyện Huyết Tinh.

Đây không phải hiện tại lưu lại, mà là từ cổ đại lưu lại.

- Nơi này, là một táng trường, hay là nơi hiến tế cổ đại.

Tạ Niệm Khanh dường như đang lẩm bẩm, thanh âm có chút run run.

- Luyện Huyết Tinh, là Luyện Huyết Tinh, những cái này đều là của ta.

Xung quanh, xuất hiện từng đạo thân ảnh, trong mắt bốc ra ánh lửa nóng cháy, nhìn về phía dưới.

- Của ngươi á? Tự tìm chết!

- Người chết là ngươi.

Mấy đạo thân ảnh nhảy xuống hố, đại chiến trong không trung.

Lúc này, Lục Minh và Tạ Niệm Khanh cũng nhảy xuống.

Lập tức, có người tấn công về phía hắn.

Lục Minh trực tiếp tung ra một đạo Nhân Đạo Chưởng Ấn, đánh cho cao thủ thanh niên Võ Tông nhất trọng này thành bánh thịt, ở trong không trung bị ngưng luyện thành Luyện Huyết Tinh.

Mà Tạ Niệm Khanh cũng vô cùng cường đại, hoa sen màu đen bay ra, chém đầu một cao thủ Võ Tông nhất trọng.

Hai người hạ xuống, lập tức chân khí phun trào thổi quét, từng viên Luyện Huyết Tinh bị hai người thu lại.

Chỉ mấy hơi thở, Lục Minh đã thu được mấy trăm viên Luyện Huyết Tinh.

Phóng mắt nhìn quanh, vẫn còn rất nhiều, có một số chút thậm chí bị chôn trong xương cốt.

- Lấy di, lấy đi.

Lục Minh và Tạ Niệm Khanh tận tình thu gặt.

- Đáng giận.

Người khác nhìn thấy, đều đỏ mắt, nhao nhao dừng tay, lao xuống muốn tranh đoạt Luyện Huyết Tinh.

Lúc này, một đạo đao mang đột nhiên từ phía trên chém xuống.

Tiếng hét thảm vang lên, năm sáu thanh niên bị một đao trảm sát.

Sau đó, một thanh niên tóc tai rối tung, lưng đeo chiến đao xuất hiện trên hố lõm.

- Triệu Hoành, là Triệu Hoành! Đi mau.

Người còn lại đều cực kỳ hoảng sợ, cấp tốc bay lên trời, muốn đào tẩu, nhưng tức khắc, một đạo đao quang nhấp nhoáng, những người đó toàn bộ đều bị chém thành hai đoạn trên không trung.

- Chết đi.

Triệu Hoành tùy ý nhìn hai người Lục Minh và Tạ Niệm Khanh trong hố, tiếp theo là chém xuống một đao.

Đao quang trắng bệch, sát cơ như tuyết đông, lạnh lùng vô cùng, bao phủ hai người.

- Nhân Đạo Chưởng.

- Thiên Ma Đại Thủ Ấn.

Lục Minh và Tạ Niệm Khanh quát khẽ, liên thủ kháng địch.

Đối mặt với cường địch cỡ này, không có gì phải do dự, chỉ có thể liên thủ.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Lục Minh và Tạ Niệm Khanh lướt về phía sau.

- Hả?

Ánh mắt Triệu Hoành khẽ động, có chút bất ngờ, nói:

- Không ngờ hai Đại Võ Sư, lại có thể cản một đao của ta, đúng là thế gian hiếm có, nhưng hôm nay, các ngươi vẫn phải chết.

Ầm!

Trên người Triệu Hoành, bộc phát ra khí tức cường đại, một đạo đao quang như cuộn lụa phóng lên cao.

- Trảm.

Sau đó, một đao chém xuống.

- Lui.

Lục Minh và Tạ Niệm Khanh không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cấp tốc lui về phía sau.

Một đao này của Triệu Hoành chém trên ngàn vạn xương trắng trong hố, lập tức xương cốt vỡ vụn, bắn ra xung quanh, từng viên Luyện Huyết Tinh bay lên trời cao rồi rơi xuống.

Ngay lúc này, dị biến nổi lên.

Dưới hố, điều ngàn vạn xương trắng, đột nhiên truyền ra một tiếng gầm rú kinh thiên.

Một cỗ Hung sát chi khí khủng bố, từ dưới xương trắng ùa ra.

Sau đó, xương trắng dưới hố ầm ầm nổ tung, một sinh linh xông ra.

Sinh linh này có hình người, chiều cao ba mét, toàn thân mọc đầy lông xanh, móng tay dài mà sắc bén, miệng đầy răng nanh.

- Huyết Cương.

Sinh linh này không ngờ giống hệt với Huyết Cương mà bọn Lục Minh từng gặp phải trong Huyết Vực Ma Quật.

Khác biệt duy nhất chính là mắt Huyết Cương Huyết Cương này là màu vàng, khí tức phát ra cũng mạnh hơn Huyết Cương gặp phải trong Huyết Vực Ma Quật rất nhiều.

Hung sát chi khí tràn ngập.

Gừ.

Huyết Cương mắt vàng vừa xuất hiện, liền đánh tới Triệu Hoành, móng tay trên thủ trảo như lưỡi đao, chộp tới Triệu Hoành.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)