Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 281: Toà nhà hình tháp

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh niên bèo lùn hét như xé tim rách phổi, cực kỳ bi thảm, một thân thịt béo không ngừng run rẩy.

Chỉ thấy chỗ đũng quần hắn là một mảng vết máu, mà thứ đó của hắn, đã không cánh mà bay.

Đũng quần Lục Minh bỗng dưng lạnh toát, hắn vừa rồi đã nhìn thấy rất rõ ràng, Tạ Niệm Khanh trong nháy mắt, một mảng cánh hoa sen màu đen bay ra, cắt xuống thứ đó của thanh niên béo lùn.

Thanh niên khác thấy tình cảnh này cũng cảm thấy đũng quần lạnh lẽo.

- A, Lục sư huynh, báo thù cho ta.

Thanh niên béo tiếp tục phát ra tiếng hét thảm thê lương.

- Tiện nhân, tự tìm chết, xuất thủ, giết bọn họ.

Lục sư huynh gầm lên, giết tới Lục Minh.

Hắn muốn giải quyết Lục Minh trước sau đó thì từ từ tra tấn Tạ Niệm Khanh.

- Nhân Đạo Chưởng.

Lục Minh cũng lười chẳng muốn nói nhiều, trực tiếp đánh ra một chiêu mạnh nhất.

Một đạo chưởng ấn to lớn đột ngột hình thành trên đỉnh đầu Lục sư huynh, đánh xuống phía dưới, uy thế cực kỳ kinh người.

Lục sư huynh hoảng hốt, ngàn vạn lần không ngờ công kích của Lục Minh lại khủng bố như vậy, lập tức bạo phát toàn lực, ngăn cản một chiêu này.

Một tiếng nổ vang lên, Lục sư huynh trực tiếp bị đánh vào trong bùn đất, mặt đất nổ ra một cái hố to.

Khói bụi biến mất, chỉ thấy Lục sư huynh giống như một bãi bùn nhão nằm trong hố, đã yếu ớt thoi thóp.

Sáu thanh niên còn lại trực tiếp sững sờ, sau đó, chính là toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Một chiêu, một chiêu giải quyết Lục sư huynh thân là Võ Tông, đây còn là võ giả Đại Võ Sư cảnh sao?

Thanh niên béo quên cả hét thảm, hoảng sợ trợn tròn mắt.

- Chạy đi.

Một thanh niên gầm lên, sáu thanh niên xoay người bỏ chạy.

- Đợi ta với.

Thanh niên béo hét thảm, chỉ tiếc đũng quần đau đớn, căn bản không chạy nhanh được, gấp tới rơi nước mắt.

- Muốn chạy á? Chạy đi đâu cơ?

Thanh âm của Tạ Niệm Khanh giống như tuyết đầu đông, vô cùng lạnh lẽo, hai tay nàng vung ra, từng cánh hoa sen màu đen xuất hiện.

Thanh niên béo đứng mũi chịu sào, ngay cả hét thảm cũng không kịp đã bị kích sát.

Vù! Vù!

Cánh hoa phá không, còn sắc bén hơn lưỡi đao sắc bén nhất.

Tiếng hét thảm liên tục vang lên, sau mấy hơi thở, sáu thanh niên toàn bộ bị kích sát.

Mà lúc này, Lục sư huynh đó cũng không còn khí tức.

Trên bầu trời, lập tức hiện ra từng đạo minh văn, hút ra máu tươi của những thi thể này, ngưng luyện thành từng viên Luyện Huyết Tinh.

Nhưng không phải mỗi người đều có thể ngưng tụ ra Luyện Huyết Tinh.

Lục Minh phát hiện, chỉ có võ giả huyết mạch cấp năm mới có thể ngưng tụ ra một viên Luyện Huyết Tinh.

Huyết mạch cấp năm trở xuống, không đợi ngưng tụ ra Luyện Huyết Tinh thì huyết khí đã tán loạn.

Mà một thanh niên trong đó, có huyết mạch cấp sáu, không ngờ ngưng tụ ra hai viên Luyện Huyết Tinh.

Mà Lục sư huynh đó thân là Võ Tông, giác tỉnh huyết mạch thứ hai, huyết mạch thứ hai của hắn chính là huyết mạch Phàm cấp cấp chín, lập tức ngưng tụ ra mười sáu viên Luyện Huyết Tinh.

Huyết mạch cứ cao hơn một cấp, Luyện Huyết Tinh Luyện Huyết Tinh ngưng tụ ra sẽ tăng gấp bội, không có bất kỳ liên quan gì tới tu vi.

Tám người, tổng cộng ngưng tụ ra hai mươi hai viên Luyện Huyết Tinh, Lục Minh và Tạ Niệm Khanh chia đều, một người mười một viên, lập tức hai người rời khỏi nơi này.

Trên đường đi tiếp theo, hai người lại gặp phải mấy lần phục sát, có điều kẻ địch mạnh nhất cũng chỉ là Võ Tông nhất trọng, đều bị hai người phản sát, mỗi người lại có được hơn mười viên Luyện Huyết Tinh.

Tuy Lục Minh có bốn ngàn viên Luyện Huyết Đan, nhưng thứ này, là càng nhiều càng tốt, huyết mạch thứ hai tích lũy càng hùng hậu, có khả năng giác tỉnh huyết mạch cấp bậc cao hơn.

Dựa theo cách nói của Cửu Dương Chí Tôn, huyết mạch thứ nhất của hắn là vì Cửu Long Tinh Huyết mới giác tỉnh, nhưng huyết mạch thứ hai, không liên quan tới Cửu Long Tinh Huyết, giác tỉnh là huyết mạch của bản thân hắn.

Huyết mạch của bản thân Lục Minh, sẽ không quá cao cấp, Lục Dao tước đoạt huyết mạch của hắn, giác tỉnh là huyết mạch cấp năm, từ điểm này có thể nhìn ra, huyết mạch thứ nhất của bản thân Lục Minh sẽ không vượt quá cấp năm.

Cho nên, huyết mạch thứ hai của hắn rất có thể cũng sẽ không quá cao, cho nên cần một lượng lớn Luyện Huyết Đan, Luyện Huyết Tinh.

Huyết mạch thứ hai, rất đặc thù, có một số người có thể là bảo vật bổ sung tiềm năng huyết mạch như Luyện Huyết Đan cũng không dùng, lại có thể giác tỉnh ra huyết mạch cực kỳ cao cấp, nhưng không phải tuyệt đối, ăn vào loại bảo vật như Luyện Huyết Đan, Luyện Huyết Tinh, xác suất giác tỉnh huyết mạch cao cấp sẽ lớn hơn nhiều.

Sau nửa tiếng, hai người xuất hiện trước một kiến trúc khổng lồ cao bảy tầng.

Tòa kiến trúc này giống như một tháp lâu (toà nhà hình tháp).

Trước tháp lâu, là hơn trăm thanh niên đang đứng, giằng co với nhau, đều nhìn chằm chằm tháp lâu.

Cửa lớn tháp lâu đóng chặt.

- Vừa rồi ta đã thử, cửa lớn này vô cùng trầm trọng, không phải đơn độc một người hoặc mấy người là có thể mở được, ta kiến nghị chúng ta cùng ra tay, mở cửa lớn, về phần bảo vật bên trong, cứ dùng thực lực để nói chuyện.

Một thanh niên mặc cẩm bào nói to.

- Ai biết được khi chúng ta mở cửa lớn thì ngươi có xuất thủ đánh lén hay không? Ta không yên tâm.

Một thanh niên bộ dạng gầy gò nói to.

- Nếu ngươi lo lắng, vậy có thể cút.

Thanh niên cầm cẩm bào rất cường thế.

- Ngươi.

Sắc mặt thanh niên gầy gò khó coi, nhưng không dám phản bác.

- Vừa muốn bảo vật lại không có gan, đã định trước là phế vật, cả đời không có tiền đồ.

Thanh niên mặc cẩm bào trào phúng, sau đó ánh mắt nhìn quét người khác, nói:

- Thế nào? Có muốn cùng xuất thủ mở cửa tháp lâu không?

- Được, ta đáp ứng cùng ra tay.

- Ta cũng đáp ứng.

...

Cơ hồ tất cả mọi người đều đáp ứng.

Muốn có được bảo vật bên trong, chỉ có thể mở cửa lớn đã.

- Cùng nhau công.

Thanh niên mặc cẩm bào hét lớn, đánh ra một đạo quyền kình cường đại.

- Xuất thủ.

Người khác cũng cùng ra tay, lập tức các loại kiếm khí, đao mang, quyền kình, chưởng phong, toàn bộ đều đánh về phía cửa lớn của tháp lâu.

Rầm rầm rầm!

Cao ốc nổ vang, quang mang lấp lánh, cuối cùng là một tiếng nổ to, cửa lớn bị đánh mở.

Lập tức, có mấy chục người phóng tới cửa lớn, sợ chậm một bước, bảo vật sẽ bị người khác đoạt đi.

- A! A! ...

Nhưng một thoáng sau, từng tiếng hét thảm thê lương vang lên, mấy chục người xông vào cửa lớn, ít nhất có hơn hai mươi người phát ra tiếng hét thảm, đầu đột nhiên vỡ ra.

Mà hơn mười người còn lại đều là cường giả Võ Tông cảnh, điên cuồng đánh nhau với xung quanh, dường như đang đại chiến với thứ gì đó.

Trên bầu trời hiện lên minh văn, những thanh niên bị kích sát toàn bộ bị ngưng luyện thành Luyện Huyết Tinh.

- Nơi đó có thứ à?

Ngoài cửa lớn, có người hoảng sợ nói to.

- Không biết, không nhìn rõ.

- Quá quỷ dị, ta không đi vào đâu.

Có người muốn đánh trống lui.

Mà lúc này, những cường giả Võ Tông đó đã xông vào, biến mất.

- Một loại tiểu trùng màu máu.

Ánh mắt Lục Minh sáng rực, nhìn chằm chằm cửa lớn.

Với nhãn lực của hắn, vẫn nhìn thấy vật công kích.

Đó là một loại tiểu trùng đỏ như máu, nhỏ như sợi tóc, giống như con ve, mấu chốt là tốc độ quá nhanh, trong nhấp nhoáng mắt thường không thể nhận ra.

Trừ khi là cường giả Võ Tông, mới có thể phát hiện.

Loại huyết thiền này, chỉ cần chui vào đầu, đầu sẽ nổ tung.

- Đi, vào nào.

Cường giả Võ Tông khác nhao nhao xông vào, thân hình Lục Minh và Tạ Niệm Khanh khẽ động, theo đám người đi vào.

Vừa xông vào, một con huyết thiền phóng tới hắn, hắn quét ra một thương, quét bay con huyết thiền này rồi xông vào.

Tạ Niệm Khanh cũng vậy, đi theo bên cạnh Lục Minh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)