Cửu Dương Chí Tôn chính là nhân vật tiếp cận Võ Hoàng một cách vô hạn, chiến lực lại khủng bố, nói khó nghe một chút, nhân vật như vậy, trên người tùy tiện nhổ một sợi lông, cũng có thể hưởng thụ vô cùng, không kiếm chút lợi ích, không phải là tính cách của Lục Minh.
Mí mắt Cửu Dương Chí Tôn giật giật, khóe miệng đang run run.
Võ kỹ Thần cấp? Đan dược Thần cấp? Còn là mấy chục loại?
Lục Minh coi Thần cấp là gì? Rau cải trắng à?
- Tiền bối, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ thân thể không thoải mái? Sao khóe miệng cứ run liên tục thế?
Lục Minh kinh ngạc hỏi.
- Không, không có gì.
Cửu Dương Chí Tôn hít sâu một hơi, khiến mình bình tĩnh lại, nói tiếp:
- Về điểm này, có thể ngươi phải thất vọng rồi, ta dùng một dòng tàn hồn trốn thoát, sau khi thoát ra, chỉ mang theo tòa Chí Tôn Thần Điện này cùng một giọt Cửu Long Tinh Huyết, về phần những thứ lúc trước ta đặt trên mấy bình đài đầu, đều là sau khi ta trốn thoát, vô tình có được trong những năm này.
- Còn nữa, trên những bình đài về sau, kỳ thật là không có gì, ta cố ý đặt một cái hòm trên một bình đài, mục đích chính là muốn kích phát ngươi nỗ lực tu luyện mà thôi.
Cửu Dương Chí Tôn có chút xấu hổ nói.
- Hả? Trên những bình đài về sau là không có gì?
Lục Minh trố mắt cứng họng, rất nghẹn lời, một lát sau, lại thăm dò:
- Bảo vật không có, vậy võ kỹ thì chắc đó chứ, tiền bối thân là Cửu Dương Chí Tôn, công pháp võ kỹ biết chắc là rất nhiều, tùy tiện truyền cho ta mấy bộ đi.
- Khụ khụ.
Cửu Dương Chí Tôn ho khan mấy tiếng, nói:
- Cái này, sợ rằng không được, võ kỹ ta từng tu luyện, lão gia hỏa Đế Nhất đó đều biết, chỉ cần ngươi vừa tu luyện võ kỹ ta từng tu luyện, rất có thể sẽ bị Đế Nhất cảm ứng được, cường giả Vũ Hoàng, thật sự quá mạnh.
- Cái này...
Lục Minh triệt để nghẹn lời rồi.
Thì ra đáp ứng giúp hắn báo thù, trảm sát Đế Nhất Võ Hoàng, lại một chút lợi ích cũng không có.
- Ôi chao, có điều ngươi cũng đừng thất vọng, những thứ ta từng tu luyện không thể truyền cho ngươi, nhưng thứ ta không tu luyện, vẫn có thể truyền thụ cho ngươi, lúc trước ta từ trong Cửu Long Di Tích, không chỉ mang ra hai giọt Cửu Long Tinh Huyết, còn có một bộ công pháp, và một bộ võ kỹ.
- Bộ công pháp đó chính là Chiến Long Chân Quyết ngươi tu luyện, đó chính là công pháp Thần cấp, ngoài ra còn có một bộ võ kỹ và Chiến Long Chân Quyết nguyên bộ, tên là Cửu Long Đạp Thiên Bộ, đây cũng là võ kỹ Thần cấp.
Cửu Dương Chí Tôn cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, vội vàng nói.
- Gì cơ? Thật sự có võ kỹ Thần cấp à?
Trong lòng Lục Minh run lên, mắt tỏa ra quang mang rực rỡ, giống như hai vầng mặt trời sáng ngời.
Lúc trước hắn nói cái gì mà võ kỹ Thần cấp, đan dược Thần cấp, hoàn toàn là công phu sư tử ngoạm, tùy tiện nói vậy mà thôi, ngàn vạn lần không ngờ, ở Cửu Dương Chí Tôn này đúng là có võ kỹ Thần cấp.
Võ kỹ Thần cấp, hơn nữa nghe tên thì hình như có liên quan tới Cửu Long.
Cửu Dương Chí Tôn vung tay lên, từ trong đại điện một quyển bí tịch bay ra, bí tịch không phải vàng cũng không phải ngọc, không nhìn ra là chất liệu gì.
Đây là Cửu Long Đạp Thiên Bộ, theo ta phỏng đoán, chắc là võ kỹ Cửu Long sáng tạo, uy năng khủng bố vô biên, ngay cả ta cũng chưa từng tu luyện, đúng là tiện nghi cho ngươi.
Cửu Dương Chí Tôn giao cho Lục Minh.
Lục Minh vội vàng tiếp nhận, vui mừng phấn khởi mở ra xem.
Vừa mở ra, giống như nhìn thấy một con Chân Long có chín trảo, đạp bước trên bầu trời, một cỗ khí cơ khủng bố tác động lên trên người Lục Minh, Lục Minh cảm thấy toàn thân đau đớn, giống như sắp bị xé ra vậy.
Lúc này, Cửu Dương Chí Tôn vung tay lên, bí tịch Cửu Long Đạp Thiên Bộ khép lại, loại khí cơ khủng bố này mới biến mất.
- Tiểu tử, tu vi chưa đến, đừng tùy ý mở ra, nếu không có chết như thế nào cũng không biết đâu.
Cửu Dương Chí Tôn quát lạnh.
Mồ hôi lạnh của Lục Minh chảy ròng ròng, đây chỉ là một quyển bí tịch mà thôi, cũng quá khủng bố rồi?
- Tiểu tử, bản bí tịch này có một tia khí cơ của Cửu Long, người bình thường là không chịu nổi, còn nữa, với tu vi cùng với cường độ nhục thân hiện tại của ngươi, căn bản không tu luyện được Cửu Long Đạp Thiên Bộ, ít nhất cũng phải đợi cho tới khi tu vi của ngươi đột phá Võ Tông nhất trọng, nhục thân đạt tới tứ phẩm, mới có thể bắt đầu tu luyện.
Cửu Dương Chí Tôn cảnh cáo.
- Đa tạ tiền bối.
Lục Minh cẩn thận cất bí tịch Cửu Long Đạp Thiên Bộ đi, trong lòng lại thở dài.
Yêu cầu này cũng quá cao rồi.
Đột phá Võ Tông thì còn đỡ, Lục Minh tin, không mất bao lâu, hắn sẽ có thể đột phá, nhưng đạt tới nhục thân tứ phẩm, lại không hề dễ dàng.
Đừng nhìn Lục Minh hiện tại đã đạt tới nhục thân tam phẩm viên mãn, nhưng muốn đột phá nhục thân tứ phẩm lại vô cùng khó khăn.
Đầu tiên, hắn phải có một bộ pháp môn có thể tu luyện đến nhục thân tứ phẩm, đồng thời còn cần khế cơ, nếu không có thể trong mấy năm cũng khó có thể đột phá.
- Ta nhất định phải mau chóng đạt tới những điều kiện này.
Tay cầm võ kỹ Thần cấp, lại không thể tu luyện, loại tư vị này không dễ chịu.
- Được rồi, tiếp theo, ta sẽ giúp ngươi che chắn khí tức của Cửu Long Tinh Huyết, ngươi ngồi xuống, thả lỏng tâm thần, khống chế huyết mạch hiện ra.
Cửu Dương Chí Tôn phân phó.
Lục Minh gật đầu, sau đó ngồi khoanh chân, trên người sáng rực, Phệ Linh Huyết Mạch, không, giờ phải gọi là Cửu Long Huyết Mạch, hiện lên, lẳng lặng bồng bềnh ở đỉnh đầu Lục Minh.
Cửu Dương Chí Tôn quát khẽ một tiếng, trên người hắn tỏa ra quang mang vô cùng, sau đó, một vầng mặt trời xuất hiện trên đỉnh đầu, nhưng qua mấy hơi thở, lại có một vầng một trời bồng bềnh xuất hiện.
Một phút tiếp theo, trên người Cửu Dương Chí Tôn tổng cộng có chín vầng mặt trời bồng bềnh.
Chín vầng mặt trời bồng bềnh quanh người Cửu Dương Chí Tôn, giống như Thái Dương Thần.
- Trấn, phong.
Cửu Dương Chí Tôn quát khẽ, chín vầng mặt trời tỏa ra quang huy vô tận, sau đó, tất cả quang huy đều ùa về phía Cửu Long Huyết Mạch, bao phủ ở trên Cửu Long Huyết Mạch, hình thành một đạo phong cấm, che chắn khí tức của Cửu Long Huyết Mạch.
Nửa tiếng sau, chín vầng mặt trời quanh người Cửu Dương Chí Tôn đột nhiên biến mất, mà thân thể Cửu Dương Chí Tôn thì run rẩy, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
- Tiền bối, ngươi không sao chứ!
Lục Minh vội vàng đứng dậy, đỡ Cửu Dương Chí Tôn.
Chỉ thấy sắc mặt Cửu Dương Chí Tôn tái nhợt, thân thể không ngờ biến thành hư ảo hơn rất nhiều, giống như tùy thời có thể tiêu tán.
- Phong cấm Cửu Long Huyết Mạch, cần tiêu hao năng lượng to lớn, sau khi ta giúp ngươi phong cấm, qua không bao lâu nữa, sẽ lâm vào ngủ say, mà lần ngủ say này lại không biết tới lúc nào mới có thể tỉnh lại.
Cửu Dương Chí Tôn thở dài một tiếng.
- Tiền bối, ơn của ngài, Lục Minh không biết lấy gì báo đáp.
Lục Minh vái Cửu Dương Chí Tôn một cái, chân tâm thành ý nói.
- Chỉ cần ngươi giúp ta báo thù là được, còn nữa, có một điểm, ta muốn trịnh trọng nói với ngươi, với lực lượng của ta, giúp ngươi phong cấm khí tức của Cửu Long Huyết Mạch, nhưng chỉ có thể phong cấm mười năm, mười năm sau, lực lượng phong cấm của ta, sẽ tiêu tán, khi đó, Đế Nhất Võ Hoàng sẽ cảm ứng được ngươi.
- Cho nên, ngươi chỉ có thời gian mười năm, mười năm này ngươi nhất định phải không ngừng đột phá, không ngừng trưởng thành, ít nhất, cũng phải có bản sự thoát khỏi sự đuổi giết của Đế Nhất, nếu không, tất cả đều xong.
Cửu Dương Chí Tôn trịnh trọng nói.
- Mười năm, chỉ có thời gian mười năm thôi sao?
Trong lòng Lục Minh khẽ động.
- Sao? Ngươi không có lòng tin à?
- Đương nhiên là có, mười năm, thời gian này là đủ rồi.
Trong mắt Lục Minh lóe lên tinh quang, lộ ra một tia chiến ý.
- Tốt. Hiện tại, ta thuận tiện chế ngự Huyết Ma đó, dẫu sao hiện tại các ngươi vẫn ở trong cơ thể của nó.
Cửu Dương nói khẽ, trên người tỏa ra một cỗ dao động, biến mất, lập tức tay hắn sáng lên, ngưng tụ ra một tấm lệnh bài màu máu.
Đưa lệnh bài màu máu cho Lục Minh, nói:
- Đây là Trấn Ma Lệnh, dùng nó khống chế Huyết Ma là được, những gì nên nói ta đều nói rồi, sau này, tất cả đều dựa vào bản thân ngươi.
Nói xong, Cửu Dương Chí Tôn thất tha thất thểu đi vào trong đại điện.
- Tiền bối, nếu tương lai Lục Minh tu luyện có thành tựu, nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu tiền bối.
Lục Minh nói to.
- Cứu ta? Võ Hoàng cũng không làm được.
Cửu Dương Chí Tôn than khẽ, sau đó đi vào đại điện, biến mất.