Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 261: Lục kiệt biến động

Chương Trước Chương Tiếp

Một kiếm này, giống như có thể trảm phá bầu trời, uy lực mạnh tới nghe rợn cả người.

Phong Vô Kị cũng thét dài, chém ra một đạo kiếm quang kinh thiên.

Ầm.

Dao động khủng bố vang lên, không gian trở nên khuấy động kịch liệt dưới kiếm khí cường đại, sau đó, Phong Vô Kị lui nhanh, thân thể run lên, khóe miệng có một dòng máu tươi chảy ra.

- Phong Vô Kị bị thương rồi, Phong Vô Kị thua rồi.

Lập tức, xung quanh Lạc Nhật Phong, truyền ra tiếng hò hét kinh thiên.

Vô số người kích động gầm lên.

Ngũ kiệt khác của Liệt Nhật Lục Kiệt, cuối cùng cũng phân ra thắng bại.

Quan Hồng chiến thắng Phong Vô Kị.

- Thập Phương Kiếm Phái, thật sự quá mạnh, không chỉ Thu Trường Không lực áp quần hùng, ngay cả Quan Hồng cũng cường đại như vậy.

- Đệ nhất tông môn của Liệt Nhật Đế Quốc, quả nhiên danh bất hư truyền, tương lai, Thập Phương Kiếm Phái sẽ càng cường thịnh hơn.

Rất nhiều người đều cảm thán.

- Phong Vô Kị, ngươi chẳng qua cũng thế mà thôi.

Quan Hồng dáng người hùng vĩ, đứng trong không trung, ngạo nghễ nói.

Trên mặt Phong Vô Kị lộ ra vẻ suy sụp, thở dài một tiếng, nói:

- Quan Hồng, không ngờ thế của ngươi đã đại thành, ta thua không oan.

Quan Hồng cười ngạo nghễ, nói:

- Phong Vô Kị, theo ta thấy, ngươi không có tư cách đứng sánh vai với ta, Liệt Nhật Lục Kiệt, sau này đổi thành Ngũ Kiệt đi.

Lời này vừa được nói ra, rất nhiều người đều biến sắc, mà sắc mặt Phong Vô Kị lại càng khó coi.

Lời này của Quan Hồng là muốn đá sắc mặt Phong Vô Kị ra khỏi hàng ngũ Liệt Nhật Lục Kiệt, nếu đúng là như vậy, bị đả kích không phải một mình Phong Vô Kị, mà là toàn bộ Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Uy tín của Huyền Nguyên Kiếm Phái sẽ chịu đả kích rất lớn, thậm chí sau này có một số thiên tài sẽ không lựa chọn gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái.

- Quan Hồng, ngươi chỉ là may mắn thắng được Phong huynh một chiêu, kiêu ngạo cái gì?

Bên cạnh, truyền ra một tiếng hét to.

Lục Minh theo tiếng nhìn lại, mới phát hiện ở một bên bầu trời, còn có mấy người đang đứng.

Vừa rồi Lục Minh bị đại chiến của Phong Vô Kị và Quan Hồng hấp dẫn, không chú ý, lúc này mới phát hiện ra mấy người đó.

Tổng cộng bốn người, trong đó có ba người, Lục Minh lúc trước đã từng thấy trên thọ yến Hoàng đế, chính là ba người khác trong Liệt Nhật Lục Kiệt.

Lăng Diễm Xích của Xích Tiêu Cốc, người vừa rồi lên tiếng là hắn.

Ngoài ra còn có Thượng Quan Lượng của Quỷ Nguyệt Đao Tông, Tả Luyện của Thiên Sát Giáo.

Ngoài ra còn có một người nữa, vô cùng trẻ tuổi, bộ dạng chỉ khoảng hai mươi ba hai mươi tư tuổi, lưng đeo một thanh chiến kiếm rộng lớn, ngạo nghễ mà đứng.

Ánh mắt của Quan Hồng nhìn về phía Lăng Diễm Xích.

- Quan Hồng, lần này ngươi tuyên bố khiêu chiến ta và Phong huynh, hiện tại tới phiên ta, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, hiện tại ngươi vận công điều tức đi, chờ ngươi khôi phục rồi đánh với ta một trận.

Lăng Diễm Xích nói tiếp.

- Lăng Diễm Xích, ai nói ta muốn đánh với ngươi? Đối phó ngươi có một người khác.

Quan Hồng lạnh lùng cười.

- Người khác?

Lăng Diễm Xích sửng sốt, ánh mắt bỗng dưng nhìn về phía Thượng Quan Lượng và Tả Luyện.

- Lăng Diễm Xích, ngươi nhìn nhầm chỗ rồi, người đánh với ngươi là ta.

Thanh niên lưng đeo chiến kiếm đạp bước đi ra, ngạo nghễ nói.

- Ngươi?

Lăng Diễm Xích sửng sốt.

Những người khác đều ngẩn ra.

Thanh niên này, vừa nhìn đã biết là đệ tử của Thập Phương Kiếm Phái, nhưng cơ hồ không ai nhận ra.

Thập Phương Kiếm Phái không ngờ muốn để một thanh niên không hề có danh khí đối chiến Lăng Diễm Xích?

Đây là kiêu ngạo hay là vũ nhục?

- Ha ha ha, Quan Hồng, ngươi xác định, hắn có tư cách đánh với ta chứ?

Trong ánh mắt Lăng Diễm Xích toàn là lửa giận.

- Có tư cách hay không, đánh rồi sẽ biết.

Quan Hồng cười lạnh.

- Liệt Nhật Lục Kiệt, từ nay về sau sẽ đổi người.

Thanh niên đó ngạo nghễ nói.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi rất tự tin đấy?

Lăng Diễm Xích giận dữ tới bật cười.

- Không phải tự tin, là thực lực, nhớ kỹ, người đánh bại ngươi tên gọi Thu Trường Liệt.

Thanh niên đó thét dài, khí tức trên người bạo phát, chiến kiếm sau lưng tự động ra khỏi vỏ, bay lên trời cao, một kiếm chém tới Lăng Diễm Xích.

Một kiếm này, thiên địa chấn động, khủng bố kinh thiên.

Trong phút chốc, sắc mặt đại bộ phận người ở đây đều thay đổi, vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì một kiếm này, quá mạnh.

Trên bầu trời, sắc mặt Lăng Diễm Xích biến thành vô cùng ngưng trọng, trên người bộc phát ra dao động nóng cháy, trong tay xuất hiện một cây chiến mao, chiến mao vung lên, một con liệt diễm cự ưng tỏa ra ngọn lửa hình thành, đánh tới Thu Trường Liệt.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Lăng Diễm Xích và Thu Trường Liệt cùng lui về phía sau, sau đó gầm lên một tiếng, lại đánh nhau.

- Quá mạnh, Thu Trường Liệt này rốt cuộc là ai? Trước kia tên cũng không biết, chiến lực lại mạnh tới không ngờ có thể đại chiến với Lăng Diễm Xích.

- Chỉ sợ là thiên tài Thập Phương Kiếm Phái bí mật bồi dưỡng.

Trên Lạc Nhật Phong, vô số người nhìn đại chiến trên trời, nhao nhao nghị luận.

Trên bầu trời, đám người Thượng Quan Lượng, Phong Vô Kị, sắc mặt cũng ngưng trọng.

Mà Quan Hồng, khóe miệng lại lộ ra một nụ cười lạnh.

Ầm! Ầm!

Nổ vang không ngừng, phút chốc đã vượt qua trăm chiêu.

Lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, sau đó, một đạo thân ảnh bay ngược ra sau.

Là Lăng Diễm Xích.

Toàn trường an tĩnh, chẳng lẽ Lăng Diễm Xích thua rồi?

Lăng Diễm Xích bay ra hơn ngàn mét, mới ngừng lại.

Hắn đứng yên trong hư không, sừng sững bất động.

Bỗng nhiên, thân thể Lăng Diễm Xích run lên, trước ngực có một đạo huyết tiễn bắn ra.

Lúc này, mọi người mới nhìn thấy, ở trước ngực Lăng Diễm Xích, có một vết kiếm thương dài.

Thua rồi, Lăng Diễm Xích thua rồi, thua trong tay một thanh niên tên cũng chưa biết của Thập Phương Kiếm Phái.

Lạc Nhật Phong là một mảng xôn xao, tin tức này giống như một trận gió xoáy, từ Lạc Nhật Phong điên cuồng truyền khắp toàn bộ Hoàng Đô.

Thập Phương Kiếm Phái quá mạnh, đầu tiên là Quan Hồng chiến thắng Phong Vô Kị, sau đó lại xuất hiện một thanh niên, chiến thắng Lăng Diễm Xích, một trong Lục Kiệt.

Quá kinh người, từ nay về sau, bố cục của thế hệ trẻ tuổi sẽ Liệt Nhật Đế Quốc sẽ phát sinh thay đổi có tính thực chất.

Là đá Phong Vô Kị và Lăng Diễm Xích ra ngoài à? Hay là tăng thêm một người?

Bất kể thế nào, thanh danh của Thập Phương Kiếm Phái, sẽ đạt tới đỉnh cao trước nay chưa từng có.

Trên bầu trời, thân thể Lăng Diễm Xích hơi run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi.

- Ta nói rồi, ngươi phải nhớ kỹ, người đánh bại ngươi tên là Thu Trường Liệt.

Thu Trường Liệt cười ngạo nghễ, khóe miệng lộ ra một tia khinh miệt.

- Lăng huynh, ngươi không sao chứ.

Phong Vô Kị xuất hiện bên cạnh Lăng Diễm Xích, truyền vào một đạo chân khí.

- Ta không sao.

Lăng Diễm Xích cười sầu thảm.

Phong Vô Kị thở dài, hôm nay, hắn và Lăng Diễm Xích, xem như là thua sạch rồi, không cần nghĩ cũng biết, sau này, danh vọng của Huyền Nguyên Kiếm Phái và Xích Tiêu Cốc sẽ giảm mạnh, mà Thập Phương Kiếm Phái thì càng thịnh hơn.

- Đặc sắc, đặc sắc, anh kiệt của Thập Phương Kiếm Phái, đúng là khiến người ta bội phục.

Tả Luyện của Thiên Sát Giáo, vỗ tay bước ra, sau đó nhìn về phía Thượng Quan Lượng, nói:

- Thượng Quan huynh, hôm nay đã tới, đừng ngại đánh một trận?

- Đánh thì đánh!

Thượng Quan Lượng vô cùng trực tiếp, nhìn Tả Luyện.

Mọi người hưng phấn không thôi, lại có hai Liệt Nhật Lục Kiệt sẽ đối quyết.

Ầm!

Không hề có dấu hiệu, Thượng Quan Lượng và Tả Luyện động thủ rồi, hai người đại chiến với nhau, vô cùng kịch liệt.

- Minh Phong, ngươi ở đây xem, ta đi trước.

Mà lúc này, Lục Minh lại nói với Minh Phong.

- Hả? Thiên Vân đại ca, quyết đấu vẫn chưa xong mà?

Minh Phong vô cùng kinh ngạc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)