- 3000 viên!
Đột nhiên, một âm thanh trong trẻo vang lên, truyền khắp toàn trường.
Minh Châu sững sờ, bởi vì thanh âm này là của Lục Minh.
Lục Minh nhìn trúng bình đan dược này?
Lục Minh đã ra giá, Minh Châu càng sẽ không ra giá.
- 3100 viên!
Trong đại sảnh, có người tiếp tục ra giá.
- 4000 viên!
Lục Minh mỉm cười, trực tiếp thêm đến bốn ngàn viên linh tinh.
Toàn trường thoáng cái trầm mặc, Lục Minh kêu giá không chút do dự, hơn nữa thoáng cái thêm chín trăm viên linh tinh, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có.
Ba người Minh Châu, Minh Thành, Minh Phong cũng có chút kinh ngạc.
Mặc dù bình đan dược này không tệ, nhưng chỉ hiệu quả tốt với Đại Võ Sư cấp thấp mà thôi, lấy tu vi của Lục Minh, đoán chừng tác dụng không lớn, không biết vô số Lục Minh lại cảm thấy hứng thú.
- Còn có ai tăng giá hay không?
Đỗ Chí hỏi.
Không có người ra giá.
Sau đó Đỗ Chí hỏi ba tiếng, đều không có người ra giá.
Bình đan dược này, tự nhiên quy Lục Minh.
Không bao lâu, có một nữ tử xinh đẹp đưa đan dược tới, Lục Minh lấy ra bốn ngàn viên linh tinh giao cho thiếu nữ.
- Minh Châu, bình đan dược này, cho ngươi.
Lục Minh cầm đan dược, tiện tay đưa cho Minh Châu.
- Cho... Cho ta?
Minh Châu ngây ngẩn cả người.
Minh Thành và Minh Phong cũng sững sờ.
Vừa rồi Lục Minh cạnh tranh đan dược, là đưa cho Minh Châu?
- Vừa rồi thấy ngươi muốn, tiện tay mua tặng ngươi!
Lục Minh mỉm cười nói.
- Cái này không thể được, đan dược mắc như vậy, ta không thể thu!
Tuy Minh Châu khát vọng, nhưng vẫn vội vàng cự tuyệt.
- Không cần khách khí, một lọ đan dược mà thôi.
Lục Minh cười nói.
- Tỷ tỷ, ngươi thu đi, cũng không thể lãng phí tâm ý của Thiên Vân đại ca!
Minh Phong cười hì hì nói, con mắt dốc sức liều mạng nháy với Minh Châu, thần sắc cực kỳ vui vẻ.
- Đúng vậy, Nhị muội, ngươi nhận đi!
Minh Thành cười giống như hồ ly thấy gà.
Sắc mặt Minh Châu thoáng cái đỏ bừng, không biết đang nghĩ gì, thanh âm như muỗi kêu nói:
- Vậy đa tạ Thiên Vân công tử.
Nói xong tiếp nhận bình đan dược, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
Bên cạnh, Minh Thành và Minh Phong nhếch miệng cười không ngừng, một hồi nhìn Lục Minh, một hồi nhìn Minh Châu, thỉnh thoảng gật đầu.
- Các ngươi cười cái gì?
Lục Minh có chút im lặng nhìn hai gia hỏa này.
Hắn ngược lại không có nghĩ nhiều như vậy, chỉ thấy Minh Châu muốn, liền mua, cũng không tốn bao nhiêu linh tinh, xem như cảm tạ lúc trước Minh Châu trợ giúp.
Đấu giá tiếp tục, từng vật phẩm được đưa lên cạnh tranh.
Có cực kỳ hi hữu, giá cả bị đẩy lên mấy vạn linh tinh, có chỉ mấy trăm viên.
Nhưng Lục Minh có chút thất vọng, những vật phẩm này, không có tác dụng gì với hắn, hắn không có hứng thú.
Mà Minh Thành và Minh Phong ngược lại nhìn trúng vài món, tham dự cạnh tranh.
Rất nhanh, hơn 100 vật phẩm đều rơi vào trong tay người bất đồng.
- Vật phẩm kế tiếp, chính là vật phẩm cuối cùng của đấu giá hội lần này, đương nhiên cũng trân quý nhất!
Lúc này Đỗ Chí cất cao giọng nói.
- Bảo vật áp trục ra rồi.
Bầu không khí hiện trường lập tức tăng vọt.
Mỗi một lần đấu giá, đều có một vật phẩm áp trục, tuyệt đối là trân phẩm, cực kỳ khó được.
Lục Minh cũng hơi hứng thú.
Đỗ Chí thấy mọi người hứng thú, lộ ra nụ cười thoả mãn vỗ tay, lập tức có một thiếu nữ bưng khay ngọc đi tới.
Khay ngọc dùng khăn gấm phủ lên, nhìn không ra bên trong là vật gì.
- Muốn biết trân bảo hôm nay, thì phải biết tác dụng của nó, mọi người đều rõ, tu luyện võ đạo, tuy thân thể không phải căn bản, nhưng là một loại phụ trợ cực kỳ trọng yếu, thân thể cường đại, không chỉ sinh mệnh lực mạnh mẽ, sự khôi phục kinh người, còn có thể tăng cường chiến lực, thậm chí còn có rất nhiều diệu dụng khác!
Đỗ Chí giảng giải tác dụng của thân thể.
- Chẳng lẽ có bảo vật trợ giúp tu luyện thân thể?
Lục Minh lập tức sinh ra hứng thú.
Rất nhiều người cũng lộ vẻ chờ mong.
Đỗ Chí cười cười, nói tiếp:
- Nhưng tu luyện thân thể, độ khó quá lớn, dựa vào công pháp chậm rãi tu luyện, tốc độ cực kỳ chậm chạp, lại hao tổn tinh lực.
- Bất quá cũng có đường tắt để đi, trong thiên địa có rất nhiều bảo vật, có thể nhanh chóng rèn luyện thân thể, trong thời gian ngắn tăng cường phẩm cấp, những bảo vật này, có mạnh có yếu, hiệu quả cũng không giống nhau.
Tựa hồ Đỗ Chí không nóng nảy, chậm rãi giải thích, nhưng những người khác lại nhịn hỏng, lập tức kêu lên.
- Rốt cuộc là bảo vật gì? Ngươi nói nhanh đi?
- Đúng vậy, rốt cuộc là cái gì, mở ra xem một chút đi!
Đỗ Chí cười cười, tiếp tục nói:
- Muốn biết, rất đơn giản, ta hỏi chư vị một vấn đề, chư vị sẽ biết.
- Trong rất nhiều bảo vật, bảo vật có tác dụng lớn nhất với thân thể là cái gì?
- Bảo vật tác dụng lớn nhất với thân thể? Đây còn phải nói, đương nhiên là Tiên Thiên Nguyên Dịch, như thế nào? Ngươi... ngươi không phải nói là Tiên Thiên Nguyên Dịch đó chứ?
Một giọng nói vang lên, có chút khó tin.
Hiện trường đột nhiên yên tĩnh, có chút khiếp sợ, sau đó âm thầm lắc đầu.
Tiên Thiên Nguyên Dịch? Làm sao có thể?
Tương truyền, Tiên Thiên Nguyên Dịch là chí bảo tập hợp tinh hoa thiên địa, trải qua mấy trăm vạn năm, thậm chí mấy ngàn vạn năm mới có thể sinh ra.
Thậm chí rất nhiều Tiên Thiên Nguyên Dịch, là thời điểm thiên địa sơ khai mới sinh ra đời.
Trợ giúp thân thể cực kỳ to lớn, được xưng thiên hạ đệ nhất.
Đương nhiên, Tiên Thiên Nguyên Dịch cũng có phân chia cao thấp.
Dựa theo hiệu quả bất đồng, chia làm bốn cấp bậc.
Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm.
Nhưng coi như Tiên Thiên Nguyên Dịch hạ phẩm, đó cũng là thiên địa kỳ trân trên đời khó tìm, cực kỳ trân quý.
Lúc trước Lục Minh lấy được Hỏa Linh Nhũ, cũng có thể rèn luyện thân thể, nhưng so sánh với Tiên Thiên Nguyên Dịch, thì chính là phế vật.
- Ha ha ha, vị bằng hữu kia đoán không sai, bảo vật này đúng là Tiên Thiên Nguyên Dịch.
Đỗ Chí cười ha ha nói.
- Cái gì?
Toàn trường lập tức tạc mở nồi.
Lại thật là Tiên Thiên Nguyên Dịch, vượt qua mọi người đoán trước.
- Làm sao có thể? Lại thật có Tiên Thiên Nguyên Dịch xuất hiện.
- Đạt được, ta nhất định phải đạt được!
Vô số người rống to, ánh mắt lộ ra ngọn lửa nóng bỏng, nhìn cái khay trong tay thiếu nữ, hận không thể chiếm thành của mình.
Phòng khách quý số 7, trong mắt Lục Minh lộ ra hào quang nóng bỏng.
Mà huynh muội Minh Thành càng giật mình há to miệng.
Nhìn phản ứng của mọi người, Đỗ Chí cực kỳ hài lòng, mọi người càng nhiệt liệt, giá cả sẽ càng cao.
Đỗ Chí vươn tay, có chút chúi xuống nói:
- Trước yên tĩnh một chút.
Trên trận lập tức an tĩnh lại.
- Bảo vật này, tuy là Tiên Thiên Nguyên Dịch, nhưng chỉ là Tiên Thiên Nguyên Dịch hạ phẩm, hơn nữa số lượng không nhiều.
Đỗ Chí nói.
Mọi người gật đầu, hạ phẩm mới bình thường, Tiên Thiên Nguyên Dịch trung phẩm trở lên, làm sao có thể xuất hiện ở Liệt Nhật đế quốc, cho dù xuất hiện, cũng không có bao nhiêu người mua nổi.
Lúc này Đỗ Chí thò tay mở tấm khăn, lộ ra một thạch cầu.
- Đây là Tiên Thiên Nguyên Dịch?
Mọi người lộ ra vẻ nghi hoặc.