Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 235: Độc chiến 200 người

Chương Trước Chương Tiếp

- Thiên Vân này hèn hạ vô sỉ, tội đáng chết vạn lần, chính là người Thu Vô Trì trưởng lão ra lệnh phải giết, chúng ta đồng loạt ra tay, đánh chết hắn.

Thanh niên cao gầy vung tay lên kêu to.

- Tốt, đồng loạt ra tay.

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái khác rống to, gần hai trăm người chiến kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí khủng bố hội tụ, đảo loạn phong vân, khủng bố vô biên.

Mặt đất phát ra tiếng nổ xùy xùy, xuất hiện vết kiếm dài hẹp.

Xa xa, người Tướng Tinh Điện biến sắc, gần 200 đệ tử Thập Phương Kiếm Phái liên thủ, khí thế quá kinh người, coi như là Đại Võ Sư cửu trọng cũng phải tránh lui.

- Thiên Vân quá ngông cuồng, cuối cùng gieo gió gặt bão.

Trong Tướng Tinh Điện có người nói.

- Thiên Vân huynh!

Minh Thành rống to, cực kỳ lo lắng.

- Ha ha ha, muốn ra tay thì ra tay, nói nhảm thật nhiều, cho ta xem xem, Thập Phương Kiếm Phái có phải đều là phế vật hay không.

Lục Minh cười to.

- Muốn chết!

- Ra tay, giết hắn đi.

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái rống to.

XÍU...UU!! XÍU...UU!...

Lập tức, hơn 50 đạo kiếm khí phóng lên trời, mang theo uy thế khủng bố chém về phía Lục Minh.

Vượt qua 50 đạo kiếm khí hoàn toàn bao phủ Lục Minh.

Ánh mắt Lục Minh bình tĩnh, khóe miệng cười lạnh.

Vù!

Thân hình Lục Minh lóe lên, trên người tràn ngập khí tức nhẹ nhàng, bước chân đạp mạnh không trung, lập tức, không trung xuất hiện một chuỗi tàn ảnh, phân không rõ thiệt giả.

Chỉ thấy năm mươi mấy đạo kiếm khí chém trúng, tất cả đều là tàn ảnh, không có một đạo chém trúng chân thân của Lục Minh.

- Phong thế, là phong thế.

Thập Phương Kiếm Phái có người kêu to.

- Nguyên lai lĩnh ngộ phong thế, khó trách kiêu ngạo như vậy, tất cả mọi người đồng loạt ra tay, phong tỏa tất cả đường lui, cho dù hắn lĩnh ngộ phong thế cũng phải chết tử!

Thanh niên cao gầy rống to.

Nhưng không có người phát hiện, ba mươi mấy người bị Lục Minh xếp chồng, cả đám kinh hãi mở to hai mắt.

Phong thế?

Vừa rồi Lục Minh ra tay với bọn họ, sử dụng là hỏa thế, hiện tại lại dùng phong thế?

Chẳng lẽ hắn lĩnh ngộ hai loại thế?

Bọn hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cảnh giới Đại Võ Sư, còn trẻ như vậy, lại lĩnh ngộ hai loại thế, đây là yêu nghiệt gì.

- Không tốt, hắn lĩnh ngộ không chỉ phong thế, còn có hỏa thế.

Cao Thiên Khoát rống to.

- Cái gì?

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái khác đều sững sờ.

Còn lĩnh ngộ hỏa thế? Làm sao có thể?

Có phải Cao Thiên Khoát bị đánh choáng váng hay không.

Cảnh giới Đại Võ Sư, có thể lĩnh ngộ một loại thế, đã là thiên tài khó được, đều là ngàn dặm mới tìm được một, ít càng thêm ít.

Mà lĩnh ngộ hai loại thế? Làm sao có thể? Võ Tông cảnh lĩnh ngộ hai loại thế cũng không nhiều?

Cao Thiên Khoát khẳng định bị đánh choáng váng, bọn họ chắc chắc.

Nhưng sau một khắc, bọn họ cảm thấy mình choáng váng.

Oanh!

Lúc này, trên người Lục Minh bộc phát ra một cỗ ba động kinh khủng, như núi lửa bộc phát.

Đây là một loại thế khác, hỏa thế.

- Này... Này...

Tròng mắt đệ tử Thập Phương Kiếm Phái trừng to, nói chuyện không thành tiếng.

Lục Minh thật lĩnh ngộ hai loại thế, điều này sao có thể?

- Giết!

Lúc này Lục Minh rống to, âm thanh như bôn lôi, thân hình khẽ động, phóng về phía đệ tử Thập Phương Kiếm Phái.

Phong Hỏa thế liên hợp, chiến lực điên cuồng tăng vọt.

- Đồng loạt ra tay, đồng loạt ra tay, cho dù hắn lĩnh ngộ hai loại thế, lại có thể làm sao? Hắn dù sao chỉ có một người, chúng ta đồng loạt ra tay, tuyệt đối có thể đánh chết hắn.

- Đồng loạt ra tay.

Oanh! Oanh...

Từng đạo kiếm khí bay lên, khoảng chừng 200 đạo, vô cùng khủng bố.

- Sơn Băng!

Lục Minh thét dài, hai tay cầm thương, một mũi thương cực lớn hình thành.

Mũi thương này giống như thực chất, lực lượng vô song.

Bốn phía mũi thương có ngọn lửa nóng bỏng thiêu đốt, còn có cuồng phong càn quét.

Gió trợ thế lửa, khiến cho hỏa diễm thiêu đốt càng thêm mãnh liệt, như một cây hỏa thương.

Oanh!

Mũi thương cực lớn nổ tung, ẩn chứa lực lượng khủng bố.

- Giết!

- Giết!

Gần 200 đệ tử Thập Phương Kiếm Phái rống to, kiếm khí sáng chói nhao nhao chém về phía Lục Minh.

Mũi thương và kiếm khí tương giao, bộc phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.

Từng làn sóng chấn động khủng bố, nhanh chóng lan tràn ra ngoài, hình thành cuồng phong.

Mặt đất giống như bị cày qua, xuất hiện từng khe rãnh thật sâu.

Trung tâm mũi thương và kiếm khí tương giao, càng tạc ra một hố sâu hơn mười thước, rộng hơn ba mươi thước.

- Thiên Vân thế nào rồi?

- Hẳn bị đánh chết rồi?

Xa xa, người Tướng Tinh Điện thấy hiện trường tràn ngập bụi mù, trong nội tâm suy đoán.

Nhưng lúc bụi mù tiêu tán, bọn họ dại ra.

Lục Minh tay cầm trường thương, ngạo nhiên mà đứng, trên người tản mát ra chiến ý mãnh liệt, thân thể đứng thẳng tắp, ở đâu có việc gì? Ngay cả một chút vết thương cũng không có.

Trái lại người Thập Phương Kiếm Phái, tu vi thấp như Đại Võ Sư tam trọng, tứ trọng, cả đám sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra máu tươi.

Lục Minh chẳng những không chết, còn chiếm thượng phong, làm sao có thể?

Gần 200 người liên thủ, coi như là Đại Võ Sư cửu trọng cũng phải tránh lui, Lục Minh rõ ràng chặn được, còn chiếm thượng phong?

Gần 200 đệ tử Thập Phương Kiếm Phái cũng trừng mắt, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

- Thiên tài Thập Phương Kiếm Phái, không gì hơn cái này, hôm nay, hết thảy lưu lại giới chỉ trữ vật, bằng không, chết!

Vù!

Lục Minh bước ra một bước, phóng về phía đệ tử Thập Phương Kiếm Phái.

- Liên thủ, liên thủ, không được phân tán.

Có người rống to.

Nhưng đã chậm, Lục Minh giống như hổ vào đàn sói, nhảy vào trong hàng đệ tử Thập Phương Kiếm Phái, trường thương quét qua, mấy chục người bị quét bay ra ngoài, té trên mặt đất, máu tươi chảy như điên.

Căn bản không cách nào ngăn cản.

Hiện tại chiến lực của Lục Minh quá mạnh mẽ, Đại Võ Sư ngũ trọng, Chiến Long Chân Quyết tầng thứ tư, phong thế hỏa thế đều đạt tới tiểu thành trở lên... chiến lực khủng bố kinh người.

Ở đây mạnh nhất chỉ có Đại Võ Sư lục trọng đỉnh phong, căn bản không phải đối thủ của Lục Minh.

Cho dù có mấy thanh niên lĩnh ngộ thế, cũng giống như vậy.

Phanh...

Chỉ mấy hơi thở, trên mặt đất đã ngã xuống một mảng lớn đệ tử Thập Phương Kiếm Phái, khoảng chừng trên trăm.

Người Tướng Tinh Điện nhìn trợn mắt há hốc mồm, có người dùng sức xoa ánh mắt, cho rằng mình đang nằm mơ.

- Này, này... Yêu nghiệt, biến thái.

Minh Thành cũng ngẩn người, trong nội tâm điên cuồng hét lên.

Hắn cho rằng mình đã rất xem trọng Lục Minh, nhưng cuối cùng phát hiện, hắn vẫn xem thường.

Thực lực của Lục Minh vượt xa tưởng tượng của hắn.

Phanh! Phanh!

Lục Minh tay cầm trường thương quét qua, là một mảng lớn đệ tử Thập Phương Kiếm Phái bị quất gãy cốt cách, ngã trên mặt đất.

Kể cả thiên tài lĩnh ngộ thế, cũng khó trốn vận mệnh bị một thương rút gãy xương cốt.

- Trốn.

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái khác hô to, quả thực dọa bể mật.

Căn bản không có biện pháp chống cự, thực lực hoàn toàn không ở một cấp độ.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, tiếng rống to truyền đến, như lôi đình cuồn cuộn.

Một thân ảnh chân đạp hư không, nhanh chóng chạy đến.

- Là Dương Tái Thiên sư huynh, Dương Tái Thiên sư huynh đến, chúng ta được cứu rồi.

Một đệ tử Thập Phương Kiếm Phái kêu to.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)