Sau đó đại bộ phận đệ tử Thập Phương Kiếm Phái đều tràn ngập sát cơ liếc nhìn Lục Minh, mới phóng tới cánh cổng ánh sáng.
- Thiên Vân huynh, ngươi nhất định phải cẩn thận!
Sắc mặt Minh Thành ngưng trọng khuyên bảo.
- Minh huynh yên tâm, dưới Đại Võ Sư thất trọng, ta không sợ bất luận kẻ nào.
Lục Minh mỉm cười, cực kỳ tự tin.
Trong khoảng thời gian qua, hắn ở Thần Phong Cốc khổ tu, thu hoạch rất lớn, chiến lực sâu sắc tăng lên, tự nhiên có tự tin này.
- Ta tin tưởng Thiên Vân huynh đệ, những người Thập Phương Kiếm Phái kia, nhất định không làm gì được ngươi.
Minh Thành nói.
Một tháng trước cùng Lục Minh luận bàn, hắn cũng rõ mồn một trước mắt.
- Chúng ta vào thôi!
Minh Thành nói.
Lục Minh gật đầu, cùng Minh Thành vọt vào cánh cổng ánh sáng.
Sau khi đệ tử hai phe đều xông vào cánh cổng ánh sáng, lão giả tóc đỏ trầm tư một chút, nói vài câu với một lão giả ở bên cạnh, lão giả kia gật đầu, hóa thành cầu vồng biến mất ở chân trời.
Ánh mắt Thu Vô Trì lóe lên, cũng nói vài câu với một trưởng lão của Thập Phương Kiếm Phái, trưởng lão kia hóa thành cầu vồng biến mất.
Bên kia.
Trời đất quay cuồng, sau đó Lục Minh cảm giác thân thể rơi xuống, xung quanh truyền đến khí tức ẩm ướt.
Lục Minh tập trung nhìn, cười khổ một tiếng.
Nguyên lai hắn ở trên không trung, mà phía dưới là một con sông lớn.
Sông rộng tối thiểu trăm mét, nước sông mãnh liệt, không biết chảy về đi đâu.
Lục Minh theo hướng sông nhìn xuống.
- Lăng Không Bộ!
Lục Minh đề khí, chân đạp hư không, thân thể thành nhẹ như không có gì, chậm rãi rơi xuống dưới.
Rầm Ào Ào!
Đột nhiên, nước sông phía dưới cuồn cuộn, một con Huyết Nghĩ từ trong nước sông lao ra, vung vẩy móng vuốt sắc bén như đao, chộp về phía Lục Minh.
Con Huyết Nghĩ này cực kỳ to lớn, khoảng chừng tiểu cẩu, so với con kiến khác, không biết lớn hơn bao nhiêu lần.
- Huyết Nghĩ!
Con mắt Lục Minh sáng ngời, tay vung lên, một cây trường thương ngưng tụ ra, đâm về phía trước.
Phốc!
Trường thương từ trong miệng Huyết Nghĩ đâm ra, đầu Huyết Nghĩ trực tiếp nổ tung.
Chân khí khẽ hấp, nắm thi thể Huyết Nghĩ trong tay.
- Huyết Nghĩ Chi Noãn!
Ở phần bụng Huyết Nghĩ, Lục Minh phát hiện một viên cầu lớn cỡ long nhãn.
Viên cầu tản mát ra huyết khí nồng đậm, đúng là Huyết Nghĩ Chi Noãn.
Thu Huyết Nghĩ Chi Noãn vào trong tay, sau đó mũi chân giẫm mạnh trên nước sông, thân thể Lục Minh bay bổng rơi ở bờ sông.
- Không nghĩ tới trong nước sông cũng có Huyết Nghĩ.
Lục Minh cười cười.
- Con Huyết Nghĩ này, tương đương với Đại Võ Sư nhất trọng, thuộc về Yêu thú cấp ba nhất trọng.
- Nghe nói Huyết Nghĩ cấp ba nhất trọng, phần bụng đều ngưng tụ ra một viên Huyết Nghĩ Chi Noãn, mà Huyết Nghĩ cấp ba nhị trọng, phần bụng đến ngưng tụ ra hai viên Huyết Nghĩ Chi Noãn, Huyết Nghĩ cấp ba tam trọng, có thể ngưng tụ ra bốn viên Huyết Nghĩ Chi Noãn, càng về sau, cấp bậc càng cao, Huyết Nghĩ ngưng tụ Huyết Nghĩ Chi Noãn đều gấp hai, ta chỉ có tìm được Huyết Nghĩ càng cao cấp, mới có thể đạt được càng nhiều Huyết Nghĩ Chi Noãn.
Lục Minh suy tư, sau đó dọc theo dòng sông đi xuống, nhìn xem có thể đụng phải Huyết Nghĩ hay không.
Rầm Ào Ào!
Không lâu sau, trong nước sông, thật sự có một con Huyết Nghĩ chui ra, đánh về phía Lục Minh.
Con Huyết Nghĩ này, càng lớn hơn con vừa rồi, phần bụng ngưng tụ ra hai viên Huyết Nghĩ Chi Noãn.
Huyết Nghĩ cấp ba nhị trọng.
Lục Minh vui vẻ, đâm ra một thương, đánh chết con Huyết Nghĩ này.
Bởi như vậy, Lục Minh liền có ba viên Huyết Nghĩ Chi Noãn.
- Vận khí coi như không tệ, vừa mới đến không bao lâu, liền đạt được ba viên Huyết Nghĩ Chi Noãn, lại thêm ba viên, có thể đổi một viên Luyện Huyết Đan rồi.
Vừa nghĩ tới Luyện Huyết Đan, Lục Minh liền nhiệt tình.
Dọc theo dòng sông, tiếp tục đi về phía trước.
Soẹt soẹt rè rè...
Bỗng nhiên, bên cạnh dòng sông, trong một mô đất truyền đến âm thanh soẹt soẹt rè rè.
Nội tâm Lục Minh khẽ động, nhanh chóng chạy tới.
Sau khi xem xét, Lục Minh mừng rỡ.
Mô đất kia có một huyệt động, mấy con Huyết Nghĩ đang ra ra vào vào.
- Chẳng lẽ là tổ kiến?
Con mắt Lục Minh tỏa sáng, vừa muốn lao ra.
Cách đó không xa vang lên tiếng xé gió, bảy thân ảnh cực tốc chạy đến.
- Tổ kiến, là tổ kiến, ha ha, vận khí của chúng ta thật tốt, vừa mới đến không bao lâu, liền đụng phải một tổ kiến.
Tiếng cười to truyền ra.
- Người Thập Phương Kiếm Phái.
Lục Minh cười lạnh.
- Thiên Vân!
Bảy đệ tử Thập Phương Kiếm Phái cũng nhìn thấy Lục Minh, sắc mặt hơi biến.
- Tốt, vận khí của chúng ta thật tốt, vừa đến Huyết Nghĩ Bí Cảnh, không chỉ đụng phải tổ kiến, cũng gặp Thiên Vân, chỉ cần giết hắn, Thu Vô Trì trưởng lão sẽ ban thưởng.
Bảy thanh niên, con mắt đều tỏa ra ánh sáng.
- Vận khí tốt?
Khóe miệng Lục Minh cười càng đậm.
Vù! Vù!...
Bảy thanh niên thân hình chớp động, bao bọc vây quanh Lục Minh, trên thân mỗi người đều tản mát ra khí tức cường đại.
Đại Võ Sư lục trọng, bảy người đều là Đại Võ Sư lục trọng, trong đó bốn người là Đại Võ Sư lục trọng đỉnh phong.
- Thiên Vân, đụng phải Hà Thị Thất Kiếm chúng ta, coi như ngươi không may, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
Một thanh niên cười lạnh nói.
Trước đó, tuy Lục Minh thể hiện ra chiến lực cường đại, nhưng bọn họ không sợ, còn có mười phần tin tưởng chém giết Lục Minh.
Ở Thập Phương Kiếm Phái, bọn họ cũng là thiên tài có danh tiếng, bảy người đồng xuất một tộc, được xưng Hà Thị Thất Kiếm, am hiểu thuật hợp kích, bảy người liên thủ, trong Đại Võ Sư lục trọng, không có bao nhiêu người đối kháng được.
Trong Thập Phương Kiếm Phái, trừ sáu thiên tài lĩnh ngộ “thế, thì không có Đại Võ Sư lục trọng nào là đối thủ của bọn hắn.
Cho nên bọn họ cực kỳ tin tưởng.
- Thập Phương Kiếm Phái, lúc này đây, lấy các ngươi khai đao trước!
Lục Minh cười nhạt.
- Sắp chết đến nơi còn cuồng vọng như vậy, các huynh đệ, tiễn hắn ra đi!
Khanh khanh...
Bảy tiếng kiếm minh vang lên, bảy người, bảy thanh trường kiếm, bố trí ra kiếm võng kín không kẽ hở, đánh về phía Lục Minh.
- Sơn Băng!
Trường thương quét ra, va chạm với kiếm võng trùng kích đến.
Đông!
Sắc mặt Lục Minh hơi biến, hắn cảm giác, thời điểm trường thương va chạm với kiếm võng, lực lượng cường đại của trường thương như bùn rơi vào trong biển, biến mất vô tung vô ảnh.
Chỉ miễn cưỡng đánh lui kiếm võng, lại không có đánh tan.
- Thuật hợp kích thật kỳ diệu.
Lục Minh giật mình.
Trong một tháng ở Thần Phong Cốc, tu vi của Lục Minh nước chảy thành sông, đột phá đến Đại Võ Sư ngũ trọng.
Lấy trình độ chân khí hùng hậu của Lục Minh bây giờ, tăng thêm tu vi Đại Võ Sư ngũ trọng, tùy ý một thương quét ra, lực lượng cũng cực kỳ khủng bố, Đại Võ Sư thất trọng bình thường sẽ bị một thương quất chết.
Cho dù là Đại Võ Sư bát trọng cũng sẽ trọng thương.
Lại bị Hà Thị Thất Kiếm chặn.
- Ha ha ha, Thiên Vân, công kích của ngươi vô dụng với chúng ta, chịu chết đi!
Một người trong Hà Thị Thất Kiếm cười to.
Xuy xuy...
Kiếm khí chớp động, rậm rạp chằng chịt đánh tới Lục Minh.
- Lại đến!
Lục Minh cười nhạt, chân khí tăng lên hai phần.
Oanh!
Một phát này, càng mạnh hơn vừa rồi.
Quất vào trên kiếm võng, để cho kiếm võng phát ra thanh âm run run kịch liệt.
- Xảy ra chuyện gì? Sao hắn có lực lượng mạnh như vậy?
- Đây là lực lượng mà Đại Võ Sư dưới thất trọng có thể có sao?
Hà Thị Thất Kiếm khiếp sợ không thôi, trong nội tâm có chút kinh hãi.
- Toàn lực ra tay, đánh chết hắn!
- Giết!
Bảy người bộc phát huyết mạch.
Đều là huyết mạch cấp năm, huyết mạch bộc phát, làm cho chiến lực của bảy người tăng nhiều.
- Đi chết đi!
Hà Thị Thất Kiếm điên cuồng hét lên.
- Vậy sao? Chết là các ngươi!
Lục Minh lạnh lùng nói.
Oanh!
Trên người Lục Minh bộc phát ra khí tức nóng bỏng, giống như núi lửa.
Hỏa thế!