Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 226: Xem ai giết ai?

Chương Trước Chương Tiếp

- Tánh mạng của người Tướng Tinh Điện, có thể so sánh với Phương Kiếm Phái ta sao, mau cút ra!

Thu Vô Trì rống to.

- Thu Vô Trì, ngươi không nên quá phận, người khác sợ ngươi, nhưng ta không sợ, muốn đánh thì tới đây!

Lão giả tóc đỏ gào thét, như một sư tử nổi giận.

- Ngươi...

Sắc mặt Thu Vô Trì âm trầm.

Nếu là người khác, có lẽ còn sợ Thập Phương Kiếm Phái, nhưng lão giả tóc đỏ này giống như dã thú, coi trời bằng vung, một khi phát điên, ai không sợ?

Đây cũng là nguyên nhân hoàng thất phái lão giả tóc đỏ dẫn đội.

- Thu Vô Trì, muốn chiến liền chiến, không thì bớt sàm ngôn đi, bằng không sẽ bỏ qua thời cơ tiến vào Huyết Nghĩ Bí Cảnh.

Lão giả tóc đỏ lại nói.

- Tốt, rất tốt, Hồng lão quái, hiện tại ngươi che chở tiểu tử này có làm được cái gì? Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái nghe lệnh, lúc này đây, cho các ngươi một nhiệm vụ mới, ở trong Huyết Nghĩ Bí Cảnh, toàn lực đánh chết người này, ai giết hắn, ta sẽ ban thưởng!

Thu Vô Trì chỉ Lục Minh.

- Tốt, trưởng lão yên tâm, ta nhất định tự tay đâm người này!

- Tánh mạng tiểu tử này, là của ta!

Lập tức, tất cả đệ tử Thập Phương Kiếm Phái tràn ngập sát cơ nhìn Lục Minh.

- Còn có, lúc này đây, đụng phải người Tướng Tinh Điện, đồng dạng giết không tha, không cần lưu thủ, dám giết người Tướng Tinh Điện ta, không chỉ hắn phải chết, những người khác cũng phải chết!

Thu Vô Trì lần nữa phân phó.

- Trưởng lão yên tâm, lúc này đây, sẽ để người Tướng Tinh Điện có vào không có ra.

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái nhao nhao nói.

Lần này, sắc mặt tất cả học viên của Tướng Tinh Điện đều rất khó coi.

- Đáng giận, Thiên Vân, đều do Thiên Vân, là hắn gây họa, dựa vào cái gì chúng ta gánh?

Đột nhiên một tiếng thét vang lên.

Lục Minh nhìn lại, là Bạch Xích.

- Đúng vậy, việc này bởi vì Thiên Vân mà lên, đều do hắn, vốn chúng ta và Thập Phương Kiếm Phái là có đường lui, có thể hòa giải, đều là hắn làm hại, hắn đây là đẩy tất cả mọi người vào trong hố lửa!

Trên Vọng Cảnh Trụ, một thanh niên áo lục cũng rống to.

Người này là hảo hữu của Bạch Xích, lúc này tự nhiên đứng ở đối phương.

Lời vừa nói ra, rất nhiều người Tướng Tinh Điện nhìn về phía Lục Minh ánh mắt thay đổi, cảm thấy Bạch Xích và thanh niên áo lục nói có đạo lý.

- Không bằng như vậy, chúng ta tiến vào trong Huyết Nghĩ Bí Cảnh, đồng loạt ra tay bắt Thiên Vân, giao cho Thập Phương Kiếm Phái, cùng bọn hắn hòa giải, như thế nào?

Bạch Xích kêu lên.

- Nói hươu nói vượn, Bạch Xích, ngươi nói hươu nói vượn cái gì?

Minh Thành nhịn không được kêu lên.

Hắn tức đến ngực đau nhức, Bạch Xích và thanh niên áo lục quá vô sỉ rồi.

Vừa rồi là ai bị người Thập Phương Kiếm Phái nhục nhã, toàn bộ Tướng Tinh Điện đều bị đè không ngẩng đầu lên được.

Nếu không phải Lục Minh ra tay, hôm nay Tướng Tinh Điện còn mặt mũi sao.

Hiện tại, lại bị bọn hắn cắn ngược, hết thảy đều trách Lục Minh?

Thiên hạ rõ ràng có người vô sỉ như thế?

- Ta nói hươu nói vượn? Sự thật đúng là như thế, nếu không phải Thiên Vân, sự tình sao sẽ thành như vậy?

Bạch Xích kêu gào.

- Câm miệng!

Lúc này, trưởng lão tóc đỏ quát lớn, lạnh nhạt nhìn về phía Bạch Xích, nói:

- Sợ cái gì? Cùng lắm chiến một trận, việc này Thiên Vân làm rất đúng!

- Trưởng lão, Huyết Nghĩ Chi Noãn quan trọng hơn!

Bạch Xích kêu lên.

- Ha ha ha, Bạch Xích gì kia nói rất đúng, nếu như thế, chúng ta còn có thể cân nhắc hạ thủ lưu tình.

Có đệ tử Thập Phương Kiếm Phái cười to.

Những người khác cũng trêu tức nhìn người Tướng Tinh Điện.

Còn chưa xuất phát đã nội chiến rồi, thật buồn cười.

- Bạch Xích!

Lúc này Lục Minh khẽ nói.

Thanh âm bình tĩnh, lạnh nhạt, nghe không ra cảm xúc gì.

Ánh mắt mọi người không khỏi nhìn về phía Lục Minh.

- Bạch Xích, hôm nay ngươi làm hết thảy, đã chú định kết cục của ngươi, trong Huyết Nghĩ Bí Cảnh, ta sẽ giết ngươi, nếu không giết ngươi, Thiên Vân ta tự phế tu vi!

Thanh âm không lớn, nhưng lạnh như băng, có một loại sát cơ khủng bố cùng quyết tâm phải giết Bạch Xích.

Sắc mặt Bạch Xích trắng bệch, trong nội tâm ứa ra hàn khí.

- Trưởng lão, ngươi nhìn xem, đều là người Tướng Tinh Điện, Thiên Vân lại tuyên bố muốn giết ta, người ác độc như thế, sao có thể ở lại Tướng Tinh Điện, ta đề nghị, trục xuất hắn ra khỏi Tướng Tinh Điện, hủy bỏ tư cách tham gia Huyết Nghĩ Bí Cảnh lần này!

Bạch Xích nhìn về phía trưởng lão tóc đỏ hét lớn.

Hắn sợ rồi, sợ phải chết.

- Câm miệng, sự tình trong Huyết Nghĩ Bí Cảnh, ta không xen vào, chính các ngươi giải quyết.

Trưởng lão tóc đỏ quát lớn, hiển nhiên rất khó chịu hành vi của Bạch Xích.

- Còn các ngươi nữa!

Lục Minh chỉ về phía đệ tử Thập Phương Kiếm Phái, ánh mắt như điện, khí thế như ma nói:

- Thập Phương Kiếm Phái các ngươi muốn giết ta, tốt, Thiên Vân ta tiếp nhận, đến lúc đó, xem ai giết ai?

Xem ai giết ai?

Bốn chữ ngắn ngủn, lại như phong bạo càn quét, chấn động tâm linh của mọi người.

Mọi người khiếp sợ!

Tự tin thật mạnh, khí phách thật mạnh, lời này, là muốn lấy một người chiến một tông sao?

- Tốt, võ giả nên như thế!

Lão giả tóc đỏ rống to, con mắt tỏa sáng, hắn càng xem càng cảm thấy Lục Minh hợp khẩu vị của hắn.

- Cuồng vọng, vô tri, có vài phần chiến lực, liền tìm không thấy đông tây nam bắc.

- Người Thập Phương Kiếm Phái ta có thể trảm hắn không ít.

- Giết, đến Huyết Nghĩ Bí Cảnh, nhất định phải giết hắn!

Cả đám đệ tử Thập Phương Kiếm Phái rống to, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Minh.

Khanh!

Tiếng kiếm minh to rõ vang vọng toàn trường, một đạo kiếm khí phóng lên trời, đảo loạn phong vân.

Là Dương Tái Thiên, hắn tóc đen cuồng loạn, đôi mắt như tinh thần nhìn về phía Lục Minh, nói:

- Hắn là con mồi của ta, nếu đụng phải, nhất định chém!

Lời vừa nói ra, đệ tử Thập Phương Kiếm Phái đều kinh.

- Dương Tái Thiên động sát cơ với hắn, hắn chết chắc rồi, không có cơ hội sống!

- Cũng coi như khó được, đưa tới Dương Tái Thiên sư huynh chú ý, tính toán vinh hạnh của hắn!

Đệ tử Thập Phương Kiếm Phái nhe răng cười.

- Muốn chém ta, phải làm tốt chuẩn bị bị ta chém.

Lục Minh cười lạnh nhìn Dương Tái Thiên.

Tranh phong tương đối!

- Không biết sống chết!

Chúng đệ tử Thập Phương Kiếm Phái cười lạnh.

- Được rồi, hiện lại xuất phát!

Lão giả tóc đỏ nói, đi đầu về phía núi hoang.

- Chúng ta cũng đi!

Thu Vô Trì quát lạnh, mang theo đệ tử Thập Phương Kiếm Phái theo sát.

Một đoàn người tiến về phía trước mấy ngàn thước, dừng lại trong một đống loạn thạch.

Bất quá trên những loạn thạch này đều khắc rất nhiều minh văn.

- Hồng lão quái, bắt đầu đi!

Thu Vô Trì nhìn về phía lão giả tóc đỏ.

Lão giả tóc đỏ gật đầu, cùng với mấy lão giả khác đi đến bên loạn thạch, Thu Vô Trì thì mang theo mấy trưởng lão Thập Phương Kiếm Phái, đi đến bên khác của loạn thạch.

Hai phe đồng thời quát khẽ, hai tay huy động liên tục, từng đạo chân khí hùng hậu tuôn ra, tràn vào trong loạn thạch.

Ông!

Minh văn sáng lên, sau đó ở trong đống loạn thạch, ngưng tụ ra một cánh cổng ánh sáng.

Cái này là cửa vào của Huyết Nghĩ Bí Cảnh.

- Đi vào!

Bên Tướng Tinh Điện, có người không thể chờ đợi được phóng đi, thân hình xông vào cánh cổng ánh sáng, biến mất không thấy gì nữa.

- Lần này tiến vào, có đến mười ngày thời gian, không thể chờ đợi được như vậy có tác dụng gì?

Một vài đệ tử Thập Phương Kiếm Phái cười lạnh nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)