Sáng sớm ngày thứ hai, Lục Minh đi ra cửa phòng.
Lúc này đây, mục tiêu của hắn là Thần Phong Cốc.
Hai tháng sau, nếu muốn đi vào vị diện, tuyệt đối sẽ va chạm với thiên tài của Thập Phương Kiếm Phái, nhất định phải mau chóng tăng thực lực lên.
Mà hôm nay, hỏa thế cách đại thành, còn có một khoảng cách không ngắn, gần hai tháng, là xa xa không đủ, cho dù ở Địa Nguyên Động tu luyện cũng không được.
Chẳng bằng toàn lực lĩnh ngộ phong thế, nếu phong thế tiểu thành mà nói... chiến lực của hắn trong thời gian ngắn sẽ bạo tăng.
Thần Phong Cốc, ở phía bắc Tướng Tinh Điện.
Nơi đây không phải một sơn cốc, mà là rất nhiều sơn cốc.
Sơn cốc trong đó rậm rạp chằng chịt, giăng khắp nơi, số lượng rất nhiều.
Nếu từ bầu trời nhìn xuống sẽ phát hiện, những sơn cốc này, giống như có một cao thủ tuyệt thế, lấy loạn đao chém ra.
Trong những sơn cốc này, cuồng phong gào thét, vòi rồng càn quét, lực lượng vòi rồng có thể xé nát sắt thép, vô cùng khủng bố.
Nhưng cũng là nơi tu luyện võ kỹ Phong thuộc tính, thậm chí lĩnh ngộ phong thế tốt nhất.
Lục Minh đi vào cửa Thần Phong Cốc, có thể nghe được cuồng phong bên trong phát ra thanh âm gào thét.
Không chỉ Lục Minh tới đây, còn có mấy thanh niên cũng tới.
- Tiến vào Thần Phong Cốc tu luyện, một ngày mười viên linh tinh, ngươi cần vào mấy ngày.
Ngoài cửa Thần Phong Cốc, có tráng hán nhìn về phía một thanh niên trong đó, âm thanh lạnh lùng nói.
- Mười viên linh tinh một ngày, cũng quá mắc rồi?
Thanh niên kia nói.
- Chê đắt, chê đắt thì đi chỗ khác, không có người cầu ngươi tới đây tu luyện.
Tráng hán lạnh lùng liếc thanh niên, sau đó không thèm nghía, nhìn về phía những người khác.
Những người khác bất đắc dĩ, nhao nhao lấy ra linh tinh.
- Ta tu luyện mười ngày!
Một thanh niên lấy ra 100 viên linh tinh giao cho tráng hán.
- Ta nửa tháng, không, mười ngày thôi!
Một thanh niên khác vẻ mặt đau lòng móc ra 100 viên linh tinh.
Tráng hán trầm mặt cất kỹ, sau đó đăng ký.
- Ngươi thì sao, cần bao nhiêu ngày?
Tráng hán nhìn về phía Lục Minh.
- Ngươi nhìn cái này!
Tay Lục Minh khẽ động, lệnh bài Hoa Trì cho xuất hiện.
Tráng hán vừa thấy lệnh bài kia, sắc mặt biến đổi, lộ ra nụ cười ôn hòa, nói:
- Mời vào, không cần giao nộp linh tinh, muốn tu luyện bao lâu cũng được.
Lục Minh thu hồi lệnh bài, mỉm cười, xem ra lệnh bài kia thật có tác dụng.
- Chờ chút, ta không phục, dựa vào cái gì hắn không cần linh tinh cũng có thể đi vào, còn tu luyện bao lâu cũng được, không công bằng!
Một thanh niên kêu lên.
- Câm miệng!
Tráng hán quát lạnh, trên người dâng lên khí tức mênh mông như biển, nhìn chằm chằm thanh niên kia, nói:
- Ngươi không chứng kiến lệnh bài trong tay hắn sao? Chỉ bằng lệnh bài này, thân phận của hắn liền cao hơn ngươi gấp trăm lần, còn nữa, đừng có ở trước mặt lão tử nói công bình, thế giới này vốn không công bình, hết thảy đều cần thực lực, không có thực lực, thì câm miệng cho ta!
Tráng hán quát lạnh, làm cho mấy thanh niên kia biến sắc, câm miệng không dám nói lời nào, vẻ mặt hâm mộ nhìn Lục Minh.
Lục Minh cười khổ sờ mũi, bước vào trong Thần Phong Cốc.
Vù vù...
Vừa đi vào Thần Phong Cốc, liền cảm giác được tiếng rít khủng bố, một cỗ cuồng phong thổi tới, muốn thổi bay thân thể Lục Minh.
Lục Minh vận chuyển chân khí, trên người lóe lên hào quang, thân thể lập tức bất động như núi, tùy ý cuồng phong lại đại, cũng mơ tưởng dao động hắn mảy may.
- Lúc này mới vừa vào cốc mà thôi, thì có cuồng phong lớn như vậy, ở đây quả nhiên là nơi tốt tu luyện võ kỹ Phong thuộc tính, cùng với lĩnh ngộ phong thế.
Không có dừng lại, tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Rất nhanh, đã đến cuối, hai bên trái phải đều xuất hiện thêm một sơn cốc, cuồng phong càng thêm mãnh liệt.
Lục Minh không chút suy nghĩ, đi về nơi cuồng phong mạnh nhất.
Cứ như vậy, Lục Minh đông ngoặt tây ngoặt, đi qua bảy tám sơn cốc.
Ở đây, lực lượng cuồng phong đã cực kỳ khủng bố.
Cuồng phong mạnh mẽ càn quét tất cả, thậm chí trên không trung còn ngưng tụ ra phong nhận.
Phong nhận như đao, không ngừng đụng vào chân khí hộ thể của Lục Minh, để cho chân khí hộ thể nhộn nhạo lên từng đợt gợn sóng.
- Phong nhận thật khủng khiếp, phong nhận ở đây, đã tương đương với một kích toàn lực của Võ Sư nhất trọng.
Nhiều phong nhận như vậy, giống như một đám Võ Sư nhất trọng không ngừng công kích Lục Minh.
Chân khí trong cơ thể Lục Minh tiêu hao rất nhanh.
- Ở đây không chỉ có thể lĩnh ngộ phong thế, tu luyện Cổ Thuẫn Quyết cũng làm chơi ăn thật!
Con mắt Lục Minh sáng ngời, sau đó trước người hắn ngưng tụ ra hai cổ thuẫn.
Đ-A-N-G...G! Đ-A-N-G...G!...
Những phong nhận kia không ngừng oanh kích lên tấm chắn, nhưng thuẫn bài không chút sứt mẻ.
- Uy lực không đủ, đi địa phương càng sâu!
Lục Minh tiếp tục đi về phía trước, mà uy lực của phong nhận cũng càng ngày càng mạnh.
Tương đương với một kích toàn lực của Võ Sư nhị trọng, tiếp theo là Võ Sư tam trọng, Võ Sư tứ trọng...
Sau khi Lục Minh đi qua hơn mười sơn cốc, uy lực phong nhận ở đây đã tương đương với một kích toàn lực của Đại Võ Sư nhất trọng.
Tương đương với Đại Võ Sư nhất trọng công kích, đây là khủng bố hạng gì, coi như là sắt thép, cũng sẽ bị xé rách thành phấn vụn.
Quan trọng nhất là, phong nhận ở đây không phải một hai đạo, mà là rậm rạp chằng chịt, không ngừng oanh kích.
Đương đương...
Phong nhận oanh kích ln cổ thuẫn, vang lên thanh âm rèn sắt, hỏa tinh bắn ra bốn phía.
Cổ thuẫn trước người Lục Minh, không ngừng chấn động.
Đặc biệt là phải phòng bị phong nhận ở bốn phương tám hướng, hai cổ thuẫn là hoàn toàn không đủ, tâm thần Lục Minh hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, vừa không ngừng điều khiển cổ thuẫn bay múa, ngăn cản phong nhận, vừa cẩn thận cảm thụ gió biến hóa ở bốn phía.
Này chẳng khác nào Lục Minh vừa tu luyện Cổ Thuẫn Quyết, vừa lĩnh ngộ phong thế.
Tu luyện như vậy, tốc độ tăng lên rất khủng bố.
Nhưng chân khí tiêu hao cũng rất lớn.
Lấy trình độ chân khí của Lục Minh, cũng chỉ tu luyện một giờ, liền không thể không rời khỏi đây.
Nếu người bình thường, căn bản không có khả năng tu luyện như vậy.
Sau khi rời khỏi đây, Lục Minh vừa tìm hiểu Tam Đạo Chưởng, vừa khôi phục chân khí.
Đợi chân khí khôi phục, Lục Minh lại tiến vào sơn cốc, tiếp tục tu luyện cường độ cao.
Một tháng sau, Cổ Thuẫn Quyết dẫn đầu đột phá, tiến vào cấp độ thứ ba.
Mà phong thế, tiến bộ cũng cực kỳ nhanh, mặc dù chưa đạt tới tiểu thành, nhưng đã không xa.
Ngược lại Tam Đạo Chưởng, còn không có tu luyện thành công, nhưng Lục Minh cảm giác sắp rồi.
- Liên tục tu luyện một tháng, đi ra ngoài nghỉ ngơi hai ngày.
Sau đó Lục Minh đi ra Thần Phong Cốc.
Trở lại chỗ ở không lâu, Minh Phong và Minh Châu, còn có Minh Thành tìm đến.
- Thiên Vân, mọi người đều nói ta là võ điên, nhưng ta thấy ngươi càng điên, suốt ngày tu luyện, ngay cả cái bóng cũng nhìn không thấy.
Minh Thành chứng kiến Lục Minh, liền nhịn không được nói.
Lục Minh cười khổ.
- Thiên Vân đại ca, lúc này đây, ngươi khẳng định muốn tiến vào Huyết Nghĩ Bí Cảnh?
Minh Phong nói.
- Huyết Nghĩ Bí Cảnh?
Lục Minh hơi sững sờ, sau đó linh quang lóe lên.
Hẳn là vị diện mà Hoa Trì nói, cùng Thập Phương Kiếm Phái tiến vào?