Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 212: Một chiêu phế

Chương Trước Chương Tiếp

Sắc mặt Bạch Long lập tức âm trầm xuống.

- Ha ha, tiểu tử này, mặc dù có vài phần thực lực, nhưng quả nhiên là thứ lăng đầu thanh, lại dám nói với Bạch Long như vậy, hắn đã xong.

Lưu Ma Tử vốn định đi, lúc này ngừng lại, chứng kiến Lục Minh nói với Bạch Long như vậy, trong nội tâm cười to, nhìn có chút hả hê.

Vừa rồi Lục Minh đánh hắn, nói trong nội tâm không oán hận với Lục Minh, đó là giả dối, chỉ là thực lực không bằng, chỉ có thể nén giận.

Bây giờ nhìn thấy Lục Minh rõ ràng chọc Bạch Long, hắn đương nhiên mừng rỡ, hi vọng Bạch Long có thể hung hăng giáo huấn Lục Minh.

Mấy người khác cũng không sai biệt lắm, đều có chút hả hê nhìn xem.

- Tiểu tử, ngươi nói cái gì?

Sắc mặt Bạch Long âm lãnh, trầm giọng hỏi.

- Lỗ tai ngươi điếc sao? Ta bảo ngươi cút!

Lục Minh lập lại.

- Ha ha ha!

Bạch Long giận quá mà cười, trên người bộc phát ra sát khí lạnh như băng, dữ tợn nhìn Lục Minh, nói:

- Tiểu tử, ở Ngoại Điện này, đã rất lâu không người nào dám nói với ta như vậy, ngươi là người thứ nhất, xem ra ta quá lâu không động thủ, một ít con sâu cái kiến muốn lật trời rồi, hôm nay, ta cho ngươi một giáo huấn khó quên.

Nói xong bước ra, thân hình lập tức xuất hiện ở trước người Lục Minh.

Oanh!

Bạch Long oanh ra một quyền, vang lên tiếng rít khủng bố.

Một quyền này cực kỳ kinh người, quyền kình cuồn cuộn, giống như một ngọn núi cũng bị nổ nát.

Khóe miệng Bạch Long nổi lên vẻ dữ tợn, hắn muốn một quyền đánh gãy xương cốt toàn thân của Lục Minh.

Thế giới võ giả, mặc kệ ở nơi nào, đều là thực lực nói chuyện, một lời không hợp, rút kiếm sát nhân, là sự tình quá bình thường.

- Hôm nay vốn không muốn động thủ, hết lần này tới lần khác lại có một đám người tìm chết!

Lục Minh nói nhỏ, bàn tay chém ra.

Một cây trường thương ngưng tụ.

Thử!

Mũi thương xuyên thủng hết thảy, Bạch Long oanh ra quyền kình khủng bố, giống như đậu hủ bị đâm thủng.

- Ah!

Bạch Long kêu thảm thiết, thân hình nhanh chóng lui về phía sau.

Đám người Lưu Ma Tử kinh hãi, vội vàng nhìn Bạch Long, vừa xem xét, không khỏi hít sâu một hơi.

Chỉ thấy trên nắm tay của Bạch Long, xuất hiện một lổ thủng, bạch cốt um tùm, máu tươi chảy ròng.

Lỗ thủng thấu đến cánh tay, như bị tạc vỡ ra, cực kỳ khủng bố.

Toàn thân Bạch Long run rẩy, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng, trong miệng phát ra tiếng hô trầm thấp.

- Chỉ có chút bổn sự ấy, cũng ra đây kiêu ngạo, thật đúng là chán sống, hiện tại tranh thủ thời gian cút cho ta!

Lục Minh quát lạnh.

- Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại, nhưng sự tình hôm nay không để yên, ngươi chờ đó cho ta!

Bạch Long gào thét, sau đó chật vật chạy trốn.

- Các ngươi còn ở lại chỗ này? Có phải muốn giống như Bạch Long hay không?

Lục Minh giống như cười mà không phải cười nhìn về phía đám người Lưu Ma Tử.

Đám người Lưu Ma Tử biến sắc, thiếu chút nữa dọa bể mật.

Lục Minh quá cường thế, một chiêu phế cánh tay Bạch Long, loại ngoan nhân này, ở đâu là bọn hắn trêu chọc được?

- Đi! Ta lập tức đi!

Lưu Ma Tử kêu to, vội vàng bỏ chạy, mấy người khác theo sát phía sau, chờ đến tầng thứ hai, Lưu Ma Tử ngừng lại.

- Lưu Ma Tử, sao thế? Bị giáo huấn còn chưa đủ thảm, muốn lưu lại tìm tai vạ?

Một thanh niên trong đó cười lạnh nói, nhìn có chút hả hê.

- Câm miệng!

Lưu Ma Tử quát lạnh, sắc mặt âm trầm nói:

- Mặc dù thực lực của tiểu tử kia mạnh, nhưng không có đầu óc, ngay cả Bạch Long cũng dám tổn thương, Bạch Long bị thương, nhất định sẽ trở về tìm đại ca của hắn Bạch Xích, Bạch Xích đến, tiểu tử này chết chắc rồi, ta đương nhiên muốn lưu lại xem náo nhiệt!

Lời vừa nói ra, sắc mặt mấy thanh niên khác cũng biến đổi.

- Đúng vậy, Bạch Xích là một trong thập đại cao thủ của Ngoại Điện, hắn đến, tiểu tử kia liền xong.

- Ta cũng muốn lưu lại xem náo nhiệt!

Mấy thanh niên nhao nhao mở miệng, sau đó khoanh chân ngồi trên tầng thứ hai, chờ đợi Bạch Xích đến.

Tầng thứ ba.

- Thiên Vân đại ca, ngươi thật lợi hại, lúc nào ta mới có thể lợi hại như ngươi, không, chỉ cần lợi hại bằng một nửa của ngươi là tốt rồi!

Minh Phong sùng bái nhìn Lục Minh.

Hiện tại Lục Minh đã là thần tượng của hắn.

- Chỉ cần ngươi cố gắng tu luyện, rất nhanh, ngươi có thể đuổi theo ta!

Lục Minh cười cười, sau đó đi vào mật thất, cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, lập tức lắc đầu.

Tuy linh khí Hỏa thuộc tính trong mật thất nồng đậm, nhưng không đạt tới yêu cầu của Lục Minh.

Hắn cần tiếp tục đi xuống.

- Minh Phong, gian mật thất này, cho ngươi tu luyện!

Lục Minh nói.

- Cho ta? Thiên Vân đại ca, vậy còn ngươi?

Minh Phong hỏi.

- Ta muốn tiếp tục xuống, ở đây với ta mà nói, hiệu quả không lớn!

Lục Minh nói.

- Vậy thì tốt, ta liền không khách khí!

Minh Phong hưng phấn hai mắt tỏa sáng, đi vào mật thất.

- Thiên Vân đại ca, ta đóng cửa tu luyện!

Minh Phong kêu lên, thấy Lục Minh gật đầu, hắn ở bên trong nhấn một cái, cửa đá mật thất đóng lại.

Mà Lục Minh thì tiếp tục xuống.

Rất nhanh, đi vào tầng thứ tư.

Tầng thứ tư, mở ra một gian mật thất cần 27 viên Minh Văn Thạch.

Ở chính giữa tầng thứ tư, khoanh chân ngồi hai người.

Thời điểm Lục Minh đến, hai người này liền không có hảo ý nhìn qua.

Hiển nhiên cũng là người muốn cướp mật thất tu luyện.

Lục Minh cười nhạt, không có để ở trong lòng.

Lục Minh trầm tư, lắc đầu, sau đó tiếp tục xuống, đi đến tầng thứ năm.

Hai thanh niên biến sắc, nhìn Lục Minh đi xuống tầng thứ năm, ánh mắt lập loè bất định, nhưng cuối cùng không có xuống dưới.

Có thể tới tầng thứ năm tu luyện, đều không phải kẻ yếu, thậm chí rất nhiều đều là đệ tử Nội Điện, Đại Võ Sư thất trọng trở lên.

Lục Minh dọc theo cầu thang xuống dưới, thời điểm tới gần tầng thứ năm, có một đạo lực lượng tác dụng lên người hắn, ngăn cản hắn tiếp tục xuống.

Thân thể Lục Minh chấn động, đạo lực lượng này liền bị đánh tan.

- Xem ra không có tu vi nhất định, muốn tới đây tu luyện là không thể!

Lục Minh mỉm cười.

Thời điểm đặt chân tầng thứ năm, Lục Minh cảm giác nhiệt độ bốn phía cực nóng, linh khí Hỏa thuộc tính cuồng bạo, để cho làn da của Lục Minh có chút chập choạng.

- Khó trách cần thiết trí minh văn, linh khí Hỏa thuộc tính ở dưới quá cuồng bạo, người bình thường bị linh khí này xung kích sẽ chết, võ giả thực lực yếu trường kỳ ở chỗ này tu luyện, gân mạch sẽ bị tổn thương.

- Bất quá linh khí này, rất thích hợp ta!

Lục Minh âm thầm tự định giá.

Tầng thứ năm có hơn mười giữa mật thất, tầm một nửa có người tu luyện.

Mà trên đất trống, một bóng người cũng không có.

Ở đây, không có người chiếm mật thất tu luyện.

Lục Minh đi đến trước một gian mật thất, lấy ra tám mươi mốt viên Minh Văn Thạch.

Đúng vậy, tầng thứ năm, mở ra một gian mật thất, tu luyện một tháng, cần tám mươi mốt viên Minh Văn Thạch.

Minh Văn Thạch khảm nạm ở trên cửa đá, cửa đá mở ra, Lục Minh đi vào.

Sau khi đi vào, đá cửa đóng lại.

Thời điểm cửa đá đóng lại, vách tường mật thất lưu chuyển minh văn, linh khí Hỏa thuộc tính trong mật thất càng lúc càng nồng nặc.

Minh Văn Đại Trận trong mật thất có tác dụng trợ giúp hấp thu hội tụ linh khí trong thiên địa.

- Linh khí Hỏa thuộc tính ở đây, giống như đều từ dưới đất xông lên.

Lục Minh cẩn thận cảm thụ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)