- Lại thần kỳ như vậy!
Trong mắt Lục Minh tinh quang lấp lóe, lộ ra hứng thú nồng đậm.
Kỳ địa như vậy, ở Huyền Nguyên Kiếm Phái cũng không nhiều, trong Chu Tước Viện, Lục Minh đã biết chỉ có Hoàng Tê Động.
Năm đó hoàng thất khống chế Liệt Nhật đế quốc, nội tình quả nhiên thâm hậu.
- Thiên Vân đại ca, ngươi ý định đi đến chỗ nào trước?
Minh Phong hỏi.
Lục Minh ngẫm nghĩ thoáng một phát, nói:
- Địa Nguyên Động!
- Tốt, ta cũng muốn đi, chúng ta cùng một chỗ!
Minh Phong mừng rỡ nói.
Lục Minh gật đầu.
- Vậy hai người các ngươi đi Địa Nguyên Động, ta muốn đi Mê Vụ Đầm Lầy, tu luyện một loại vũ kỹ, không thể cùng các ngươi.
Minh Châu cười nói.
- Tỷ tỷ, vậy ngươi tranh thủ thời gian đi đi!
Minh Phong thúc giục.
- Ngươi tiểu tử này, vừa tới Tướng Tinh Điện, chớ có gây chuyện!
Minh Châu trừng Minh Phong, sau đó cáo từ rời đi.
- Thiên Vân đại ca, chúng ta đi Địa Nguyên Động thôi!
Minh Phong kêu lên, lộ ra thần sắc hưng phấn.
Địa Nguyên Động, tùy tiện tìm một học viên cũ nghe ngóng, liền biết rõ đi như thế nào.
Hai người xuyên qua rất nhiều cung điện, đi đến trước một ngọn núi.
Dưới ngọn núi, có một tấm thạch bích cực lớn, trên thạch bích có cửa đá, trước cửa đá có hai đại hán trung niên thủ hộ.
Hai đại hán trung niên chỉ tùy ý đứng ở đó, trên người liền tản mát ra khí tức như hải dương, thâm bất khả trắc.
- Thật mạnh, tuyệt đối là cường giả Võ Tông cấp!
Trong nội tâm Lục Minh rùng mình.
Ai cũng nói hoàng thất xuống dốc, nhưng hiện tại xem ra, thực lực vẫn không thể khinh thường.
Võ Tông cảnh, đặt ở Huyền Nguyên Kiếm Phái cũng là Ngân Bào trưởng lão.
- Tiền bối, chúng ta đến Địa Nguyên Động tu luyện!
Minh Phong đi đến trước người đại hán, cung kính hành lễ.
- Lấy ngọc bài thân phận ra xem một chút!
Đại hán mặt không biểu tình nói.
Lục Minh và Minh Phong lấy ra ngọc bài thân phận, đưa cho đại hán.
Đại hán tiếp nhận nhìn, gật đầu nói:
- Các ngươi có thể vào, trước đổi Minh Văn Thạch, có Minh Văn Thạch, mới có thể mở ra mật thất tu luyện trong Địa Nguyên Động.
- Vâng, đa tạ tiền bối!
Minh Phong gật đầu, lấy ra linh tinh.
Lục Minh cũng đi theo lấy ra linh tinh.
Trên đường đến, Minh Phong đã giới thiệu cho Lục Minh tình huống của Địa Nguyên Động.
Địa Nguyên Động, từ trên xuống dưới, bị hoàng thất mở ra mười ba tầng.
Mỗi tầng đều mở ra một vài mật thất tu luyện, bên trong tràn ngập linh khí Hỏa thuộc tính nồng đậm, bất kể là tăng lên tu vi, ngưng luyện chân khí, hay tu luyện vũ kỹ Hỏa thuộc tính, đều có trọng dụng.
Càng xuống dưới, linh khí lại càng nồng đậm, hiệu quả càng tốt.
Nhưng không có khả năng để cho người tự do tu luyện, tại mỗi một gian mật thất đều khắc minh văn, chỉ có Minh Văn Thạch của hoàng thất, tài có thể mở mật thất, tiến vào trong đó tu luyện.
Minh Văn Thạch, 30 linh tinh một viên.
Đương nhiên, càng xuống dưới, cần Minh Văn Thạch càng nhiều.
- Ngươi muốn đổi mấy viên Minh Văn Thạch?
Đại hán trung niên hỏi Minh Phong.
- Một viên, một viên là đủ rồi!
Minh Phong nói.
Địa Nguyên Động tầng thứ nhất, chỉ cần một viên Minh Văn Thạch, là có thể mở ra một gian mật thất tu luyện, tiến vào trong đó tu luyện một tháng.
Minh Phong lấy ra 30 viên linh tinh, đưa cho đại hán trung niên.
Sau đó đại hán trung niên giao cho Minh Phong một hòn đá khắc đầy minh văn.
- Ngươi thì sao, cần đổi mấy viên Minh Văn Thạch?
Đại hán trung niên hỏi.
- Trước đổi 100 viên!
Lục Minh tùy ý nói.
- À? Cái gì? 100 viên?
Hai đại hán trung niên chấn động.
Minh Phong cũng mở to hai mắt nhìn.
100 viên Minh Văn Thạch, cần 3000 linh tinh, tương đương với ba ngàn vạn lượng bạc, Lục Minh tuổi còn nhỏ, trên người có nhiều linh tinh như vậy?
Lục Minh cười cười, ngón tay sáng lên, một rương ngọc xuất hiện, bên trong chỉnh tề chồng chất từng dãy linh tinh.
Lục Minh lấy ra 3000 viên linh tinh, giao cho đại hán trung niên.
Đại hán trung niên tiếp nhận, sau đó lấy ra 100 viên Minh Văn Thạch giao cho Lục Minh.
- Vào đi, cố gắng tu luyện!
Hai đại hán trung niên rốt cục lộ ra nụ cười.
Đá cửa mở, Lục Minh và Minh Phong đi vào.
Vừa đi vào, liền cảm giác linh khí Hỏa thuộc tính nồng đậm đập vào mặt.
Đi về phía trước trăm thước, liền xuất hiện một huyệt động to lớn.
Bốn phía bằng phẳng vuông vức, xem xét liền biết là con người làm.
Ở bốn phía huyệt động, có rất nhiều mật thất tu luyện.
Cửa mật thất đều đóng, chỉ có vài cánh cửa lóe lên quang mang nhàn nhạt, biểu thị có người ở bên trong tu luyện.
Mà cửa không có hào quang, thì đại biểu không có người tu luyện.
Ở giữa nhất là một cửa động.
Đi vào xem xét, dưới cửa động tu kiến thang đá hình đinh ốc đi xuống.
Nơi này là tầng thứ nhất, xuống nữa là tầng thứ hai.
- Thiên Vân đại ca, ngươi định đi tầng thứ mấy tu luyện, ta ở chỗ này tu luyện là được.
Minh Phong nói, trong mơ hồ có chút hâm mộ.
- Linh khí ở đây không quá nồng đậm, chúng ta đi xuống đi!
Lục Minh nói.
- Đi xuống? Nhưng Minh Văn Thạch của ta…
- Ta không phải có sao? Ta còn chưa cảm tạ ngươi giúp ta giải thích nhiều như vậy, cùng một chỗ xuống dưới, ta mời.
Lục Minh cười cười.
- Mời ta, thật? Vậy ta không khách khí!
Minh Phong mừng rỡ, một chút cũng không khách khí.
Minh Phong tâm tính thiếu niên, nên rất thật tình, không có quanh co lòng vòng.
Vì vậy dẫn đầu đi về phía tầng thứ hai.
Không gian tầng thứ hai không thua tầng thứ nhất.
Bố cục cơ hồ giống như tầng thứ nhất, chỉ là linh khí càng thêm nồng đậm, Lục Minh cơ hồ có thể cảm giác được, linh khí rực nóng không ngừng bọc lấy thân thể của hắn, giống như muốn chui vào bên trong.
- Địa Nguyên Động quả nhiên danh bất hư truyền, đây là ngoài mật thất, nếu như ở trong mật thất tu luyện, tu vi tăng lên đoán chừng nhanh hơn bên ngoài gấp 10 lần, hơn nữa tu luyện vũ kỹ Hỏa thuộc tính, tuyệt đối có tác dụng rất lớn, thậm chí lĩnh ngộ hỏa thế, tác dụng cũng rất mạnh, hôm nay ta đến đúng rồi.
- Hơn nữa ở đây vẫn chỉ là tầng thứ hai, liền có linh khí Hỏa thuộc tính nồng đậm như vậy, nghe nói Địa Nguyên Động có mười ba tầng, không biết một mực xuống, sẽ là cái dạng gì?
Lục Minh âm thầm tự định giá.
- Thiên Vân đại ca, tầng này mở ra một gian mật thất tu luyện một tháng, cần ba viên Minh Văn Thạch!
Minh Phong nói.
- Tiếp tục xuống!
Lục Minh cười cười, đi về phía tầng thứ ba.
Minh Phong vội vàng đuổi theo.
Tầng thứ ba, linh khí càng thêm nồng đậm.
Đến tầng này, ánh mắt Lục Minh khẽ động, bởi vì hắn chứng kiến năm sáu thanh niên khoanh chân ngồi ở trên đất trống.
Đất trống bên ngoài, tuy linh khí nồng đậm, nhưng căn bản không cách nào so sánh với trong mật thất.
Những người này, ngồi ở bên ngoài làm gì?
Minh Phong tựa hồ nghĩ tới điều gì, biến sắc, nhỏ giọng nói với Lục Minh:
- Ta nghe tỷ tỷ nói, ở Địa Nguyên Động, có ít người không có linh tinh đổi Minh Văn Thạch, vì vậy ở chỗ này chuyên môn cướp đoạt mật thất tu luyện của người khác, đợi người khác mở mật thất, bọn họ sẽ chiếm.
- Ah?
Lục Minh gật đầu.
Xem ra mặc kệ ở nơi nào, tranh chấp lợi ích là không thiếu được.