Trên chiến đài, sắc mặt trưởng lão trung niên trầm xuống, nhưng không có lên tiếng.
Thật ra hắn là bị Hoa Kiệt mua chuộc, nhưng hắn biết rõ, trên tầng mây có mấy đại nhân vật chính thức nhìn chằm chằm, hắn không dám quá phận.
Hoa Kiệt trì trệ, Lục Minh nói... hắn không cách nào phản bác.
- Như vậy đi, Hoa Kiệt, ta cho ngươi một cơ hội, đám người các ngươi cùng lên đi!
Lục Minh thản nhiên nói.
Cái gì?
Hiện trường xôn xao, Lục Minh lại để cho người của Hoa Kiệt cùng tiến lên?
Này cũng quá cuồng vọng, phải biết những người bên cạnh Hoa Kiệt, toàn bộ đều là thiên tài, là con cái của rất nhiều đại nhân vật trong hoàng thành, chiến lực cực kỳ cường đại.
Có chút thậm chí còn mạnh hơn Trần Hùng, cho dù Lục Minh mạnh hơn nữa, làm sao là đối thủ của nhiều người như vậy?
Điên rồi! Điên rồi!
- Cái gì? Ngươi muốn khiêu chiến chúng ta?
Ngay cả Hoa Kiệt cũng sững sờ, sau đó kịp phản ứng, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, vội vàng hét lớn:
- Tốt, đây chính là ngươi nói, ngươi không nên đổi ý!
Đồng thời trong nội tâm cười to, cười Lục Minh tự mình muốn chết.
Trên chiến đài, trưởng lão trung niên sững sờ, thời điểm khảo thí, tình huống như vậy hắn cũng lần đầu tiên nhìn thấy, trong lúc nhất thời không biết có nên đồng ý hay không.
Lúc này, một đạo truyền âm truyền vào trong tai hắn, bảo hắn đồng ý.
Là một lão giả trên tầng mây truyền âm, bọn họ cũng muốn nhân cơ hội này quan sát Lục Minh.
- Tốt, trận chiến này, có thể tiến hành!
Trưởng lão trung niên tuyên bố.
- Lên!
Hoa Kiệt vội vàng phất tay, mười thanh niên bên cạnh hắn xông lên đài chiến đấu.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng đánh bại Trần Hùng, là có thể càn rỡ sao? Thật ngây thơ!
- Lại dám đồng thời khiêu chiến chúng ta, quả thực là muốn chết!
- Không hung hăng đánh hắn, ta không họ Vương!
...
Những thanh niên này, cả đám bất thiện nhìn chằm chằm Lục Minh, liên tục cười lạnh.
Lục Minh lại dám đồng thời khiêu chiến bọn hắn, rất rõ ràng là xem thường, vũ nhục bọn hắn, bọn họ phải cho Lục Minh hối hận.
- Bớt sàm ngôn đi, muốn ra tay thì tranh thủ thời gian ra tay, không ra tay, cút!
Lục Minh quát lớn.
- Đáng giận, muốn chết!
- Làm thịt hắn!
...
Mười thanh niên phẫn nộ gào thét, trên người tản mát ra khí tức cường đại.
Oanh! Oanh! Oanh...
Hào quang lóng lánh, mười thanh niên cùng bộc phát huyết mạch, công kích khủng bố như vĩnh viễn không ngừng nghỉ, dũng mãnh lao tới Lục Minh.
Tất cả mọi người trừng to mắt nhìn chằm chằm, Lục Minh kiêu ngạo như vậy, bọn họ muốn nhìn, hắn làm sao đại chiến với mười thiên tài.
Lúc này, Lục Minh xuất thủ.
Vô cùng đơn giản, giống như trước kia, ngay cả binh khí cũng không dùng, bàn tay sáng lên, một cây trường thương ngưng tụ.
Vù!
Trường thương quét ngang, cực kỳ trực tiếp, cực kỳ cuồng bạo, một vòng trăng tròn xuất hiện ở trên chiến đài.
Phanh! Phanh!...
Tiếng oanh minh vang lên, mười thanh niên phát ra công kích lập tức tán loạn, mũi thương khủng bố gào thét, càn quét tứ phương.
- Ah!...
Liên tục hơn mười tiếng kêu thảm vang lên, mười thân ảnh quăng ra ngoài, trùng trùng điệp điệp nện chiến đài, miệng phun máu tươi.
Đọng lại, không khí ở thời khắc này giống như đọng lại.
Tất cả mọi người sững sờ nhìn một màn này.
Một chiêu, vẫn chỉ một chiêu, Hoa Kiệt mang đến mười thanh niên thiên tài, toàn bộ bị đánh bại.
Dễ dàng giống như đuổi mười con ruồi.
- Thật lãng phí thời gian!
Lúc này Lục Minh bỉu môi nói.
Mọi người im lặng, trong nội tâm điên cuồng hét lên, cái gì gọi là lãng phí thời gian, là ngươi quá biến thái có được hay không?
Đả kích người cũng không thể đả kích như vậy!
Thân thể Hoa Kiệt run rẩy, sắc mặt tái nhợt chỉ vào Lục Minh nói:
- Ngươi, ngươi...
Ngươi cả buổi, cũng nói không ra lời.
- Mạnh, quá mạnh mẽ, Thiên Vân đại ca quá mạnh mẽ!
Minh Phong không ngừng nói thầm, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.
Bên cạnh, đôi mắt dễ thương của Minh Châu chớp liên tục.
Lục Minh mạnh, hoàn toàn vượt quá dự liệu của nàng.
Hô! Hô!
Trên tầng mây, mấy lão giả thở phào một hơi, trong mắt tinh quang lập loè bất định.
- Như thế nào? Có thể nhìn ra lai lịch không?
Một lão giả trong đó hỏi
- Nhìn không ra, chỉ một chiêu mà thôi, hơn nữa là lực lượng quét ngang, lộ tin tức rất ít!
- Hơn nữa hắn dùng là võ kỹ tư nhân, không có dấu vết của năm đại tông môn.
Một lão giả khác nói.
- Vậy thì khó làm rồi, thiên tài tuyệt thế như vậy, đến cùng có phải người của năm đại tông môn hay không?
- Chú ý, nhất định phải chú ý, nếu là người của năm đại tông môn, đơn giản là muốn mượn thánh địa tu luyện, ở không được bao lâu.
- Nếu không phải, nhất định phải lôi kéo!
Mấy lão giả nhanh chóng thương nghị.
- Trưởng lão, khảo thí của ta đã xong chưa?
Lục Minh hỏi trưởng lão trung niên.
- Đã... Đã xong!
Trưởng lão trung niên lắp bắp nói.
Lục Minh gật đầu, nhảy xuống đài chiến đấu.
Hoa Kiệt oán hận nhìn chằm chằm Lục Minh, mang theo mười thanh niên đi đường thất tha thất thểu rời khỏi, có thể nói vô cùng chật vật.
Cao điệu mà đến, đầy bụi trở về, Hoa Kiệt lần nữa biến thành trò cười.
Lục Minh cười nhạt, quần là áo lượt như Hoa Kiệt, hắn không để trong lòng.
Sau đó khảo thí tiếp tục tiến hành, bất quá không có nhân vật thiên tài xuất hiện.
Rất nhanh, toàn bộ khảo thí chấm dứt, trưởng lão trung niên đánh dấu vào ngọc bài thân phận của từng học viên mới.
- Ha ha, rốt cục có thể đi bảy đại thánh địa tu luyện rồi.
Minh Phong cười to nói.
- Minh Phong, bảy đại thánh địa tu luyện, thật sự tốt như vậy sao?
Lục Minh tò mò hỏi.
- Tốt, đương nhiên tốt rồi, Thiên Vân đại ca, ngươi biết tại sao lại có đệ tử của năm đại tông môn lẻn vào không? Là muốn vào bảy đại thánh địa của Tướng Tinh Điện tu luyện!
Hai mắt Minh Phong tỏa sáng nói.
- Thiên huynh, bảy đại thánh địa của Tướng Tinh Điện, chính là bảo địa trọng yếu nhất của hoàng thất, nghe nói Thập Phương Kiếm Phái cũng ngấp nghé, nhưng hoàng thất gắt gao nắm trong tay, có thể nói, bảy đại thánh địa tu luyện, là căn cơ của hoàng thất, căn bản không có khả năng nhường cho người khác!
Minh Châu cũng giải thích.
- Đúng vậy Thiên Vân đại ca, lần này ngươi đánh bại học viên cũ, ngoại trừ Địa Nguyên Động, sáu cái khác, ngươi có thể tùy ý lựa chọn một chỗ, miễn phí tu luyện một năm, ta thật hâm mộ!
Minh Phong kêu lên.
- Không biết bảy đại thánh địa tu luyện, theo thứ tự là cái gì?
Lục Minh hỏi.
- Ta nói!
Minh Phong lập tức cướp lời nói:
- Bảy đại thánh địa tu luyện, theo thứ tự là Địa Nguyên Động, Canh Kim Cốc, Thần Phong Cốc, Vô Hưu Tháp, Vạn Sát Bí Cảnh, Mê Vụ Đầm Lầy, Lôi Quang Điện.
- Trong đó thần bí nhất là Địa Nguyên Động, dưới Địa Nguyên Động ẩn chứa linh khí hỏa diễm nồng đậm, có thể ngưng luyện chân khí, ở dưới Địa Nguyên Động, bất kể là tăng lên tu vi, hay tu luyện võ kỹ Hỏa thuộc tính, đều làm chơi ăn thật.
- Canh Kim Cốc, bên trong ẩn chứa Canh Kim chi khí nồng đậm, là nơi tu luyện công pháp Kim thuộc tính cực tốt...
- Thần Phong Cốc, tràn ngập cuồng phong, vòi rồng, là chọn lựa đầu tiên của Phong thuộc tính...
...
Minh Phong nói ra đặc tính của bảy thánh địa tu luyện.