Tướng Tinh Điện thật sự rất lớn, bên trong như một tiểu thế giới.
Núi non sông ngòi, di tích danh thắng, nhiều vô số kể.
Đặc biệt là cung điện, lầu các, càng rậm rạp chằng chịt.
Ký túc xá của Tướng Tinh Điện, là từng dãy lầu các cao vút.
Đều là lầu các cao tầng bảy, có rất nhiều gian phòng.
Gian phòng của Lục Minh ở tầng thứ ba, cửa phòng treo một tấm thiết bài, viết chữ 11232.
Mà phòng của Minh Phong ở ngay bên cạnh hắn.
Lấy ra ngọc bài thân phận, đối chiếu với thiết bài, thiết bài lưu chuyển hào quang, cửa phòng tự động mở ra.
Lục Minh đi vào.
Gian phòng rất rộng rãi, bố trí trang nhã, thậm chí góc phòng đặt giá sách, trên giá sách có rất nhiều sách vở.
- Đãi ngộ của Tướng Tinh Điện, còn tốt hơn Huyền Nguyên Kiếm Phái, tuy hoàng thất xuống dốc, nhưng dù sao cũng là chính thống, nội tình vẫn còn.
Trong nội tâm Lục Minh suy tư.
Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, mở ra xem xét, là tỷ đệ Minh Châu cùng Minh Phong.
- Thiên huynh, ngươi vừa mới gia nhập Tướng Tinh Điện, ta dẫn ngươi đi dạo!
Minh Châu tươi cười nói.
Lục Minh gật đầu, hắn vừa vặn muốn làm quen một chút.
Sau đó Lục Minh cùng Minh Châu Minh Phong đi dạo ở trong Tướng Tinh Điện.
Vừa đi vừa trò chuyện.
Trong lúc này, Lục Minh biết rõ Minh Châu cùng Minh Phong, là nhi nữ của một tướng quân Liệt Nhật đế quốc, phụ thân bọn họ trấn thủ biên quan, quanh năm chiến tranh, bọn họ tự nhiên sẽ gia nhập Tướng Tinh Điện, tương lai có thể trở thành đại tướng trấn thủ một phương.
Ba người vừa đi vừa nói, quan hệ từ từ kéo gần lại.
Mấy giờ sau, Lục Minh về lại phòng, tiến vào trong Chí Tôn Thần Điện.
Tay khẽ động, một quyển bí tịch xuất hiện ở trong tay.
Tam Đạo Chưởng, một trong hai môn võ kỹ Địa cấp mà Lục Minh lấy được ở trong di tích Đông Di tộc.
Trước kia hắn không có nhiều tinh lực tu luyện, nhưng hiện tại đã tu luyện Lăng Không Bộ đến cảnh giới cao nhất, rốt cục có thể tu luyện Tam Đạo Chưởng rồi.
Lục Minh mở ra bí tịch Tam Đạo Chưởng, cẩn thận quan sát.
Thật lâu sau, Lục Minh khép bí tịch, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.
Tam Đạo Chưởng là võ kỹ công kích, uy lực vượt ra tưởng tượng của hắn.
Tam Đạo Chưởng, kỳ thật tổng cộng chỉ có ba chưởng.
Chưởng thứ nhất, Nhân Đạo Chưởng.
Chưởng thứ hai, Thú Đạo Chưởng.
Chưởng thứ ba, Thiên Đạo Chưởng.
Bên trong giới thiệu, kỳ thật chưởng thứ nhất Nhân Đạo Chưởng, uy lực đã tương đương với võ kỹ Địa cấp khác.
Uy lực của chưởng thứ hai, đã hoàn toàn vượt ra khỏi uy lực của võ kỹ Địa cấp hạ phẩm, đến gần võ kỹ Địa cấp thượng phẩm vô hạn.
Mà chưởng thứ ba, Thiên Đạo Chưởng, nghe nói tu luyện đến cảnh giới cao nhất, uy lực đến gần võ kỹ Thiên cấp.
Đến gần võ kỹ Thiên cấp vô hạn, nhìn đến đây, Lục Minh giật nảy mình.
Võ kỹ Thiên cấp, đó là khái niệm gì, mạnh hơn võ kỹ Địa cấp không biết bao nhiêu lần, vô cùng khủng bố, đây là võ kỹ chỉ vương giả mới có tư cách tu luyện.
Tam Đạo Chưởng, sở dĩ tính là võ kỹ Địa cấp hạ phẩm, theo bên trong giới thiệu, là vì chưởng thứ ba, trong lịch sử cực ít có người tu luyện thành công, độ khó quá lớn.
Có tương đương không có, cho nên Tam Đạo Chưởng mới bị phán thành võ kỹ Địa cấp hạ phẩm.
Chỉ có tu luyện chưởng thứ nhất đến cấp độ thứ ba, mới có thể tu luyện chưởng thứ hai.
Mà muốn tu luyện thành chưởng thứ ba, không biết cần điều kiện gì, hoàn toàn xem cơ duyên.
Lục Minh cẩn thận lĩnh ngộ.
Độ khó tu luyện Tam Đạo Chưởng, vượt xa Cổ Thuẫn Quyết.
Ba ngày đảo mắt liền qua.
Ba ngày, Tam Đạo Chưởng không có bất kỳ tiến triển.
Mà lúc này, học viên mới khảo thí đã đến giờ.
Sáng sớm, Minh Châu, Minh Phong đã đi tìm Lục Minh, cùng Lục Minh đến Võ Giáo Trận.
Võ Giáo Trận cực kỳ rộng lớn, nghe nói là địa phương Hoàng Đế duyệt binh, liếc không thấy cuối cùng.
Trong góc Võ Giáo Trận, xây mười cái đài chiến đấu.
Lúc này, phụ cận một đài chiến đấu trong đó đã tụ mấy trăm người.
Trong đó hơn một trăm người, là học viên mới gia nhập.
Mà những người khác, đều là học viên cũ, một ít là tới xem náo nhiệt, một ít là tham dự khảo thí.
Lục Minh vừa đến, liền chứng kiến vài ánh mắt âm lãnh theo dõi hắn.
Là đám người Hoa Kiệt, Trần Hùng.
Bên cạnh Hoa Kiệt đi theo mười thanh niên, bọn họ quả nhiên đến rồi.
Lục Minh cười nhạt, mặc kệ bọn hắn.
- Hiện tại tiểu tử này khí định thần nhàn như vậy, chờ chút nữa xem hắn chết như thế nào!
- Đúng vậy, dám đắc tội Tiểu vương gia, có thể sống tới ngày nay, tính toán hắn vận khí, nhưng dừng ở đây rồi.
Bên cạnh Hoa Kiệt, mấy thanh niên khác nhao nhao cười lạnh.
Khóe miệng Hoa Kiệt nổi lên sát khí lạnh như băng, nói:
- Trần Hùng, chờ lát nữa, ngươi chỉ để ý ra tay độc ác, Tướng Tinh Điện trách tội xuống, ta đến gánh chịu.
- Tiểu vương gia yên tâm, ta biết rõ nên làm như thế nào!
Trần Hùng cười lạnh nói.
Từ từ, nhân số chậm rãi nhiều hơn, cuối cùng ước chừng đến tầm 500 người.
Lúc này một trưởng lão trung niên leo lên đài chiến đấu.
- Lần này khảo thí rất đơn giản, ta sẽ phái học viên cũ, đối chiến với học viên mới, học viên mới không cần cố kỵ, thỏa thích thi triển thực lực của các ngươi, nếu các ngươi có thể ở trong tay học viên cũ kiên trì trăm chiêu, Tướng Tinh Điện sẽ cho ra ban thưởng phong phú, còn nếu có thể chiến thắng học viên cũ, bảy đại thánh địa tu luyện của Tướng Tinh Điện, trừ Địa Nguyên Động, sáu thánh địa khác có thể miễn phí tu luyện một năm.
Trưởng lão trung niên tuyên bố.
Lời vừa nói ra, rất nhiều học viên mới con mắt sáng lên.
- Bảy thánh địa tu luyện?
Lục Minh có chút nghi hoặc, hiển nhiên hắn chưa từng nghe nói qua.
- Thiên huynh, bảy đại thánh địa tu luyện, chỉ Tướng Tinh Điện mới có, cực kỳ huyền diệu, chờ khảo thí xong, ta sẽ nói rõ ràng cho ngươi.
Minh Châu nhỏ giọng nói.
- Tốt rồi, hiện tại bắt đầu, đầu tiên đi lên là Ngô Viên.
Trưởng lão trung niên tuyên bố.
Tiếng nói vừa ra, một thiếu niên thân hình gầy gò leo lên đài chiến đấu.
- Đỗ Xán, ngươi đi lên thử xem.
Trưởng lão trung niên phân phó.
- Vâng!
Một học viên cũ mặc hồng bào bước lên.
Không có nhiều lời, chiến đấu liền bắt đầu.
Học viên mới Ngô Viên điên cuồng tiến công, chiến đao trong tay hóa thành ánh đao cuồn cuộn, công kích về phía Đỗ Xán.
Mà trên mặt Đỗ Xán thủy chung treo nụ cười bình tĩnh, không có hoàn thủ, mà liên tục né tránh.
Con mắt Lục Minh lấp lóe, hắn nhìn ra, tu vi của Đỗ Xán tuyệt đối là Đại Võ Sư trở lên, mà Ngô Viên, chẳng qua là Võ Sư lục trọng, kém quá lớn.
Nếu Đỗ Xán thật ra tay, nửa chiêu có thể lấy mạng Ngô Viên.
Nhưng Đỗ Xán không có ra tay.
Đột nhiên trong nội tâm Lục Minh nhảy dựng, ngẩng đầu nhìn về bầu trời.
Trên một đám mây, có mấy lão giả ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú đài chiến đấu.
- Quả nhiên có cường giả đang âm thầm quan sát, xem ra Tướng Tinh Điện này quả nhiên không đơn giản, sẽ không như bên ngoài đồn đãi, Tướng Tinh Điện là hoàng thất dùng để bồi dưỡng lực lượng của mình, ý đồ đối kháng Thập Phương Kiếm Phái, nhưng rõ ràng như vậy, Thập Phương Kiếm Phái không có khả năng không biết?
Lục Minh suy tư, tràn đầy nghi hoặc.
Lúc này trên tầng mây, mấy lão giả đang chăm chú quan sát tỷ thí trên đài chiến đấu.
- Ánh đao cuồn cuộn, đây là Cô Phong Tam Thập Đao, Ngô Viên này hẳn là người Cô Phong Thành, không có vấn đề gì.
Một lão giả nói.
- Đáng tiếc, tu vi quá yếu, thiên phú cũng không cao.
Một lão giả khác cảm thán.
- Không có cách nào, thiên phú cao, đại đa số đều bị năm đại tông môn tuyển nhận, xem tiếp đi.
Tiếng thở dài khác vang lên.