- Tiểu vương gia, là tiểu tử này sao?
Bên cạnh Hoa Kiệt, một thanh niên thân hình cao lớn bất thiện nhìn Lục Minh.
- Đúng là tiểu tử này, hóa thành tro ta cũng không quên.
Hoa Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói.
- Ha ha, Tiểu vương gia, muốn ta giáo huấn hắn như thế nào, ngươi nói để cho hắn thành bộ dáng gì, ta sẽ để cho hắn thành bộ dáng đó!
Trần Hùng tiến lên vài bước, trêu tức nhìn Lục Minh.
- Ngươi xem rồi xử lý, trước đánh đoạn tay chân, mặt khác, tùy ngươi!
Hoa Kiệt trầm giọng nói.
- Tốt, ta sẽ đánh đến ngay cả mẹ hắn cũng nhận không ra.
Trần Hùng cười lạnh, trên người tràn ngập khí tức cường đại.
Đại Võ Sư tứ trọng đỉnh phong.
Khóe miệng Lục Minh cười lạnh, Đại Võ Sư tứ trọng đỉnh phong mà thôi, đã dám kiêu ngạo như vậy.
- Trần Hùng, nơi này là Tướng Tinh Điện, ngươi không được xằng bậy!
Sắc mặt Minh Châu ngưng trọng, tiến lên một bước nói.
- Ai ôi!!! đây không phải Minh Châu mỹ nữ sao? Như thế nào, ngươi muốn giúp hắn? Nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản ta, lập tức cút cho ta, đừng tự mình chuốc lấy cực khổ.
Trần Hùng quát lớn.
Sắc mặt Minh Châu biến ảo, cực kỳ khó coi.
- Hung hăng càn quấy cái gì? Có gan chiến một trận!
Minh Phong thấy Minh Châu bị khinh bỉ, lập tức kêu lên.
- Tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh, con sâu cái kiến, cũng muốn chiến một trận, hiện tại ta liền phế ngươi.
Trần Hùng cười lạnh, bức về phía Minh Phong.
Lục Minh cười nhạt, cũng bước về phía trước một bước, ánh mắt bình tĩnh, trên người dâng lên khí tức cường đại.
Đại Võ Sư tứ trọng!
- Nguyên lai có tu vi Đại Võ Sư tứ trọng, khó trách có thể đánh bại thủ hạ của Tiểu vương gia, khó trách kiêu ngạo như vậy, nhưng ngươi cho rằng, đều là Đại Võ Sư tứ trọng, ngươi có thể cùng ta chiến một trận? Ta sẽ để cho ngươi minh bạch, ngươi ngây thơ cỡ nào.
Ánh mắt Trần Hùng khẽ động, sau đó khinh miệt nói.
- Vậy ngươi thử xem!
Lục Minh thản nhiên nói.
Oanh!
Khí tức hai người giao phong, hiện trường xoáy lên cuồng phong.
- Các ngươi làm gì? Trước cửa ra vào Tướng Tinh Điện không được động võ, tất cả đều cút cho ta!
Bỗng nhiên, ở cửa ra vào Tướng Tinh Điện, lão giả phụ trách đăng ký gầm lên giận dữ.
Một cỗ khí tức cường đại bộc phát, bao phủ toàn trường.
Ánh mắt Lục Minh biến đổi, lão giả này, tuyệt đối là Võ Tông.
- Trưởng lão, người này có thù với ta, ta phế hắn xong, sẽ lập tức rời khỏi!
Hoa Kiệt nhìn lão giả ôm quyền nói.
- Tiểu vương gia, tuy thân phận của ngươi tôn quý, nhưng nơi này là Tướng Tinh Điện, Tướng Tinh Điện có quy củ của Tướng Tinh Điện, ngoại trừ bệ hạ, ai đến cũng không thể hủy quy củ của Tướng Tinh Điện, ngươi cũng không ngoại lệ!
Lão giả ôm quyền, nhưng không hề nhường nhịn.
- Ngươi...
Sắc mặt Hoa Kiệt khó coi, nhưng không thể tránh được.
Trưởng lão Tướng Tinh Điện trực thuộc Hoàng Đế, coi như là phụ thân hắn Trấn Thiên Vương đến, trưởng lão Tướng Tinh Điện cũng chưa chắc nể tình.
- Hừ, tiểu tử, coi như vận khí của ngươi tốt, nhưng vận khí của ngươi tối đa chỉ ba ngày mà thôi, ba ngày sau, xem ngươi chết như thế nào!
Hoa Kiệt lạnh lùng âm hiểm nhìn Lục Minh.
- Chúng ta đi!
Sau đó Hoa Kiệt vung tay lên, đi nhanh vào Tướng Tinh Điện.
Ánh mắt Trần Hùng lạnh như băng nhìn Lục Minh, cười lạnh một tiếng, đi theo Hoa Kiệt.
- Tốt rồi! Tiếp tục!
Lão giả kia vung tay lên nói.
Nhân số vốn không nhiều, rất nhanh liền đến phiên Minh Phong, sau Minh Phong là Lục Minh.
- Ngưng tụ huyết mạch của ngươi cho ta xem!
Lão giả nhàn nhạt liếc nhìn Lục Minh.
- Được!
Lục Minh gật đầu, sau đó huyết quang trên người lóe lên, Phệ Linh Huyết Mạch ngưng tụ ra, đồng thời sáu mạch luân sáng rực.
- Huyết mạch cấp sáu!
Hai mắt lão giả bộc phát ra ánh sáng mãnh liệt, như hai mặt trời.
Bên cạnh, Minh Châu, Minh Phong, còn có những người khác cũng khiếp sợ nhìn Lục Minh.
Huyết mạch cấp sáu, lại là huyết mạch cấp sáu.
Phải biết, ở trong năm đại tông môn, huyết mạch cấp sáu cũng thuộc về thiên tài tuyệt đỉnh, là nhân tuyển Tân Nhân Vương.
Một năm tối đa chỉ có một hai người, thậm chí không có.
Ánh mắt lão giả lập loè, đột nhiên hỏi:
- Ngươi là đệ tử của năm đại tông môn?
Lục Minh sững sờ, trong nội tâm cười khổ, xem ra đẳng cấp huyết mạch cao, khiến cho lão giả hoài nghi.
Nhưng mạch luân hiện ra, là không nghe hắn khống chế, bằng không hắn chỉ biểu hiện ba mạch luân liền đủ.
- Vãn bối không thuộc về năm đại tông môn, chỉ là một tán tu mà thôi.
Lục Minh ôm quyền nói.
Hắn không nói sai, hiện tại hắn xác thực là tán tu.
- Ah?
Ánh mắt lão giả lóe lên, hiển nhiên không quá tin.
- Ngươi tên gì?
Sau đó lão giả hỏi.
- Thiên Vân!
Lục Minh trả lời.
Lão giả lấy ra một ngọc bài, ở phía trên khắc vài đạo minh văn.
Sau đó đưa ngọc bài cho Lục Minh, nói:
- Ba ngày sau, đến Võ Giáo Trận, có một hồi khảo thí!
- Tốt!
Lục Minh tiếp nhận ngọc bài, gật đầu.
- Thiên Vân đại ca, ký túc xá của ngươi ở đâu?
Lục Minh đăng ký xong, Minh Phong đi lên hỏi.
Lục Minh cầm ngọc bài, đưa chân khí vào, lập tức xuất hiện một ít tin tức.
- Ngoại Điện, số 11232!
Lục Minh nói.
- Ha ha, chúng ta gần nhau, ta Ngoại Điện số 11231, tỷ tỷ của ta cũng cách chúng ta không xa, ở số 11186.
Minh Phong mừng rỡ nói.
Lục Minh gật đầu, trong nội tâm lại khẽ động.
Võ giả, nhất định là mỗi người một gian, hơn một vạn, xem ra người của Tướng Tinh Điện cũng không ít, chí ít có hơn một vạn.
Bất quá ngẫm lại cũng bình thường, Tướng Tinh Điện mỗi tháng đều tuyển nhận một nhóm người, cho dù mỗi lần không nhiều, nhưng nhiều năm cộng lại, nhân số cũng không ít.
- Lục Minh, ba ngày sau, ngươi phải cẩn thận!
Lúc này Minh Châu nói, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Lục Minh giật mình, lão giả kia nói với từng người gia nhập, ba ngày sau đến Võ Giáo Trận, có một hồi khảo thí.
Hơn nữa vừa rồi Hoa Kiệt cũng nói Lục Minh vận khí tốt, cũng chỉ có ba ngày mà thôi, ba ngày sau, xem hắn chết như thế nào!
Đối với chuyện này, hắn rất ngạc nhiên.
- Ba ngày sau khảo thí, rốt cuộc là chuyện gì?
Lục Minh hỏi.
Minh Châu trầm ngâm nói:
- Thiên huynh, ngươi cũng biết, Tướng Tinh Điện tuyển nhận người, căn bản không hỏi xuất thân, không hỏi lai lịch, người nào cũng thu, trong này khẳng định ngư long hỗn tạp.
- Tướng Tinh Điện đương nhiên sẽ không một chút biện pháp cũng không làm, cho nên học viên vừa mới gia nhập Tướng Tinh Điện, ba ngày sau sẽ có một hồi khảo thí.
- Khảo thí kỳ thật rất đơn giản, chính là do học viên cũ ra tay, cùng học viên mới luận bàn, nói luận bàn, nhưng thật ra là muốn từ trong giao chiến, sờ chi tiết của học viên mới, nếu là đệ tử của năm đại tông môn, vậy sau hắn chắc chắn sẽ không được bồi dưỡng gì.
Minh Châu kỹ càng giải thích.
Thì ra là thế!
Lục Minh gật đầu.
Nói như vậy, ba ngày sau, đám người Hoa Kiệt sẽ ở trong khảo thí động tay chân.
- Cho nên Thiên huynh, ba ngày sau, ngươi nhất định phải cẩn thận, theo lý thuyết, học viên cũ ra tay khảo thí, là do trưởng lão Tướng Tinh Điện chọn lựa, nhưng bằng vào năng lượng của Hoa Kiệt, muốn động chút tay chân cũng không khó.
Minh Châu tiếp tục nói.
- Bọn hắn muốn, vậy để cho bọn hắn đến đi!
Lục Minh mỉm cười, không để ý chút nào.
- Thiên huynh, ngươi không nên chủ quan, Trần Hùng này, chính là thiên tài đạt trình độ cao nhất, tuy tu vi là Đại Võ Sư tứ trọng đỉnh phong, nhưng hắn đã từng một kiếm chém giết Đại Võ Sư ngũ trọng, vô cùng cường đại, căn bản không phải võ giả bình thường có thể so sánh.
Minh Châu tiếp tục nói.
- Thiên tài? Đây không phải càng thú vị sao!
Lục Minh vẫn mỉm cười nhàn nhạt.
Thấy vậy, Minh Châu cũng không nhiều lời, mang theo Lục Minh và Minh Phong đi đến ký túc xá.