Cho dù hắn biết Trấn Thiên Vương là nhân vật như thế nào, nên làm, hắn vẫn sẽ làm.
Nhìn Lục Minh thần thái bình tĩnh, Minh Châu âm thầm bội phục.
- Thiên Vân đại ca, ngươi là đến gia nhập Tướng Tinh Điện sao?
Đột nhiên Minh Phong hỏi.
- Tướng Tinh Điện?
Lục Minh sững sờ, tràn đầy nghi hoặc.
- Đúng vậy, Tướng Tinh Điện là nơi hoàng thất sáng tạo, chuyên môn thu nạp anh tài trong thiên hạ, là nơi thiên tài tụ tập tối đa của Liệt Nhật đế quốc trừ năm đại tông môn!
Minh Phong đáp.
- Lại còn có một chỗ như vậy?
Lục Minh giật mình.
- Thiên huynh, nếu ngươi đến hoàng thành làm việc, rất nhanh sẽ rời đi, thế thì không có gì, nhưng nếu có ý định ở hoàng thành thường trú mà nói... ta khuyến nghị ngươi gia nhập Tướng Tinh Điện.
- Tướng Tinh Điện, là vài đời Hoàng Đế trước của Liệt Nhật đế quốc sáng tạo, đến bây giờ một mực sử dụng, chỉ cần ngươi gia nhập Tướng Tinh Điện, nhân vật thế hệ trước như Trấn Thiên Vương không có lý do gì ra tay, tối đa chỉ có tiểu bối ra tay mà thôi.
Minh Châu giới thiệu.
Sau đó Minh Châu hơi giải thích sự tình Tướng Tinh Điện.
Rất đơn giản, là địa phương hoàng thất triệu tập anh kiệt trong thiên hạ, bồi dưỡng tướng quân, cho nên được xưng Tướng Tinh Điện.
Người từ trong Tướng Tinh Điện đi ra, rất nhiều đều trở thành đại tướng một phương.
Lục Minh động tâm.
Gia nhập Tướng Tinh Điện, có lẽ là lựa chọn không tệ.
Gia nhập Tướng Tinh Điện, ít nhất tạm thời có chỗ đặt chân, hơn nữa Tướng Tinh Điện xem như một chỗ cực kỳ trọng yếu của hoàng thành, có lẽ có thể thăm dò được một ít tin tức trọng yếu.
- Không biết gia nhập Tướng Tinh Điện cần điều kiện gì?
Lục Minh hỏi.
- Ít cần điều kiện, muốn nói điều kiện mà nói... chỉ có một, cái kia chính là thiên phú!
- Chỉ cần ngươi có thiên phú, Tướng Tinh Điện không cần biết ngươi có thân phận gì, lai lịch gì, tu vi gì, mặc kệ ngươi là con cái của vương hầu danh tướng, hay đệ tử bình dân, đều thu.
Minh Châu nói.
- Thoải mái như vậy?
Lục Minh chấn động, có chút khó tin.
- Thiên Vân đại ca, ta cho ngươi biết, có một loại thuyết pháp nói, Liệt Nhật hoàng thất không cam lòng bị Thập Phương Kiếm Phái điều khiển, muốn bồi dưỡng thế lực của mình, cho nên mới sáng tạo Tướng Tinh Điện, hơn nữa điều kiện thấp như vậy.
Minh Phong nhỏ giọng nói.
- Ah?
Lục Minh trầm tư.
Xem ra Thập Phương Kiếm Phái và hoàng thất tầm đó, quan hệ cũng có chút vi diệu.
- Thiên huynh, Tướng Tinh Điện, từng tháng đều mở cửa tuyển nhận một nhóm người, ngày kia vừa đúng là thời gian Tướng Tinh Điện một tháng tuyển nhận nhân vật mới một lần, đến lúc đó Thiên huynh có thể đi thử!
Minh Châu nói.
- Thiên Vân đại ca, ta cho ngươi biết, tỷ tỷ của ta cũng là người Tướng Tinh Điện, mà ta, ngày kia cũng sẽ gia nhập Tướng Tinh Điện, đến lúc đó chúng ta cùng một chỗ.
Minh Phong kêu lên.
- Tốt!
Lục Minh gật đầu.
- Vậy Thiên huynh bảo trọng, ngày kia chúng ta gặp!
Minh Châu chắp tay, cùng Minh Phong rời đi.
Sau đó Lục Minh vòng vo thoáng một chút, vượt qua vài con phố, mới tìm một quán rượu vào ở.
Đảo mắt, hai ngày đã trôi qua.
Hai ngày này, gió êm sóng lặng, không có chuyện gì phát sinh.
Hai ngày sau, Lục Minh đi ra quán rượu.
Tướng Tinh Điện, ở hoàng thành là cực kỳ nổi danh, tùy tiện tìm một người hỏi thăm, đã biết rõ vị trí cụ thể.
Lục Minh đi về phía Tướng Tinh Điện.
Tướng Tinh Điện, ở phía bắc hoàng thành, chỗ đó có rất nhiều núi lớn, cũng có cung điện trùng trùng điệp điệp, liếc trông không thấy biên giới.
Đại môn của Tướng Tinh Điện cực kỳ hùng vĩ, hai bên có hai tượng đồng Kỳ Lân đứng sừng sững, uy vũ bất phàm.
Ở cửa lớn, có hơn mười đại hán đứng thẳng tắp, trên người tản mát ra khí tức hung thần mãnh liệt.
Hiển nhiên đều là cao thủ, hơn nữa còn là Đại Võ Sư.
Trước cửa ra vào, bày biện một cái bàn, một lão giả tóc trắng xoá ở đó đăng ký.
Cửa lớn, người đến người đi, rất nhiều đều là học viên cũ của Tướng Tinh Điện.
Còn có một chút, thì giống như Lục Minh, mới tới ý định gia nhập Tướng Tinh Điện.
- Thiên Vân đại ca!
Lục Minh vừa tới, chợt nghe được tiếng hô.
Minh Phong và Minh Châu đi tới.
- Buổi sáng tốt lành!
Lục Minh cười chào hỏi.
- Xem ra người đến không nhiều!
Ánh mắt Lục Minh quét qua, mỉm cười nói.
- Tướng Tinh Điện, từng tháng đều tuyển nhận người, cho nên nhân số không nhiều, bình quân từng tháng sẽ có hơn một trăm người.
Minh Châu giải thích.
- Thi triển huyết mạch của ngươi nhìn xem!
Lúc này, một thanh niên đi đến trước người lão giả, lão giả thản nhiên nói.
- Ông!
Trên người thanh niên kia lóe lên huyết quang, một con gấu ngựa thân hình cao lớn hiện ra, trên người gấu ngựa, ba mạch luân thoáng hiện.
- Huyết mạch cấp ba, không tệ, ngươi tên gì?
Lão giả hỏi.
- Phương Vi!
Thanh niên kia nói.
Sau đó lão giả lấy ra một ngọc bài, ở trên ngọc bài đánh vào vài đạo minh văn, sau đó đưa ngọc bài cho thanh niên, nói:
- Tốt rồi, đây là ngọc bài thân phận của ngươi, hiện tại, ngươi là học viên của Tướng Tinh Điện.
Thanh niên lộ ra sắc mặt vui mừng, tiếp nhận ngọc bài, đi vào Tướng Tinh Điện.
Lục Minh nhìn mà trợn mắt, nói:
- Chương trình này, cũng quá đơn giản rồi?
- Chỉ đơn giản như vậy!
Minh Châu cười nói.
- Nhưng như vậy, chẳng phải Tướng Tinh Điện sẽ có đệ tử năm đại tông môn lẫn vào?
Lục Minh tò mò hỏi.
- Có, đương nhiên là có đệ tử năm đại tông môn, hơn nữa còn không ít, có chút đệ tử của năm đại tông môn đến gia nhập Tướng Tinh Điện, có vì tu luyện, có vì lịch lãm rèn luyện!
- Bất quá sau khi gia nhập Tướng Tinh Điện, Tướng Tinh Điện vẫn có một số biện pháp tra ra.
Minh Châu giải thích.
Lục Minh âm thầm hiếu kỳ.
Vài thanh niên khác tiến đến đăng ký.
Lục Minh phát hiện, chỉ cần huyết mạch cấp hai trở lên, thì đều có thể gia nhập Tướng Tinh Điện.
- Tiểu tử, là ngươi!
Đột nhiên, một thanh âm tràn ngập sát cơ vang lên.
Lục Minh xoay người, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười lạnh.
Lại là Hoa Kiệt.
Lúc này, Hoa Kiệt thay đổi trường bào màu bạc, eo quấn đai lưng ngọc, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Lục Minh.
Ở bên cạnh hắn, có mấy thanh niên đi theo, cùng một chỗ đi tới bên này.
- Tiểu tử, ngươi còn dám ở lại hoàng thành, còn muốn gia nhập Tướng Tinh Điện? Vừa vặn, hôm nay, ngươi cũng đừng có đi.
Hoa Kiệt âm trầm nói.
- Ha ha, đây không phải Tiểu vương gia sao? Thật đúng là xảo, ồ? Ngươi thay quần rồi, nhưng sao còn mùi khai?
Cái mũi của Lục Minh giật giật, cười híp mắt nói.
- Ngươi... ngươi muốn chết!
Khuôn mặt của Hoa Kiệt lập tức đỏ lên, mặt mũi tràn đầy dữ tợn.
Đây là đại hận trong lòng hắn.
Sự tình hai ngày trước, tuy hắn cảnh cáo người khác chớ nói ra ngoài, nhưng thiên hạ nào có bức tường không lọt gió? Tin tức rất nhanh liền truyền đi, chỉ hai ngày đã truyền khắp hoàng thành, trở thành trò cười cho người khác.
Hoa Kiệt quả thực hận Lục Minh thấu xương, hiện tại Lục Minh còn dám nhắc việc này?
Phốc!
Không biết là ai, thật sự nhịn không được bật cười.
- Nguyên lai hắn là người trẻ tuổi ở hai ngày trước?
- Lại dám chơi Hoa Kiệt như vậy, đoán chừng Hoa Kiệt đã hận hắn thấu xương, cuẩn bị xem náo nhiệt.
- Bên cạnh Hoa Kiệt là Trần Hùng, tiểu tử kia sắp xong.
Một ít học viên cũ của Tướng Tinh Điện xì xào bàn tán.