Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 185: Giết đến tận bạch hổ viện

Chương Trước Chương Tiếp

- Nhanh lên! Nhanh, nhanh!

Chân khí của Đoan Mộc Siêu bắn ra, tràn vào thân thể đại điêu, đại điêu hét lên, giống như bị cái gì kích thích, tốc độ nhanh hơn mấy thành, nhanh chóng bay về phía trước.

Hai con đại điêu, một trước một sau, cách tầm vạn mét, nhanh chóng bay về phía Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Bên Lục Minh, bởi vì thiếu một người, tốc độ nhanh hơn không ít, khoảng cách trước sau dần dần gần hơn.

Nhưng trong lúc nhất thời muốn đuổi tới, là không thể nào.

Rất nhanh, ba giờ thoáng cái đã qua.

Khoảng cách trước sau chỉ còn lại hơn 2000 mét, nhưng nơi đây đã tới gần khu vực Huyền Nguyên Kiếm Phái rồi.

- Ha ha, sắp đến rồi, rốt cục đến rồi, Lục Minh, ngươi cũng muốn giết ta, nằm mơ!

Lục Vân Hùng điên cuồng cười to.

Nhưng sát cơ trong mắt Lục Minh vẫn không giảm, cực kỳ nồng đậm.

Vù! Vù!

Không lâu sau, sơn môn của Huyền Nguyên Kiếm Phái xa xa trước mặt.

Đại điêu kêu gọi, bay qua sơn môn của Huyền Nguyên Kiếm Phái, tiến về phía Bạch Hổ Viện.

Nhưng Lục Minh không có dấu hiệu dừng lại, tiếp tục truy kích.

- Xảy ra chuyện gì? Lục Minh còn không ngừng hạ?

Lục Vân Hùng có chút hoảng.

- Không sao, phô trương thanh thế mà thôi, chờ đến Bạch Hổ Viện, Lục Minh sẽ không dám xằng bậy!

Vẻ mặt Đoan Mộc Siêu tự tin nói.

Một trước một sau, hai đại điêu bay qua sơn môn của Huyền Nguyên Kiếm Phái.

- Trên đại điêu là ai?

- Phía trước hình như là một thủ tịch trưởng lão của Bạch Hổ Viện.

- Đằng sau là… thật quen mặt,... Lục Minh, là Lục Minh!

- Lục Minh? Cái gì? Lục Minh! Thật là Lục Minh, trời ạ, Lục Minh chưa chết!

- Thật là hắn, Lục Minh chưa chết!

Lập tức, toàn bộ sơn môn của Huyền Nguyên Kiếm Phái oanh động, hơn nữa tin tức này điên cuồng truyền ra ngoài.

- Lục Vân Hùng, mặc kệ ngươi trốn đi đâu, hôm nay, ta cũng sẽ giết ngươi.

Thanh âm cuồn cuộn, tràn ngập sát cơ của Lục Minh truyền khắp Huyền Nguyên Kiếm Phái.

- Không tốt, Lục Minh sư huynh muốn giết người Bạch Hổ Viện, hơn nữa nhìn bộ dáng là muốn giết đến Bạch Hổ Viện, không được, chuyện này nhất định phải nói cho Bàng Thạch, Phong Vũ… để cho bọn hắn thông tri Mục Lan trưởng lão.

Phía dưới có mấy đệ tử Chu Tước Viện biến sắc, điên cuồng chạy về phía Chu Tước Viện.

Hô!

Phía trước, Lục Vân Hùng và Đoan Mộc Siêu cưỡi đại điêu, rất nhanh bay về phía Bạch Hổ Viện, lập tức, Bạch Hổ Viện đã tới rồi.

Cách ngàn mét, Lục Minh theo đuổi không bỏ.

Hai đại điêu không chút kiêng phi hành ở trên không Huyền Nguyên Kiếm Phái, tự nhiên đưa tới chấn động.

- Lục Minh không chết, truy sát thủ tịch trưởng lão của Bạch Hổ Viện, tuyên bố muốn giết Lục Vân Hùng, Lục Vân Hùng là ai?

- Thiển cận ngu dốt? Vị hôn thê của Đoan Mộc Lân, Lục Dao, ngươi hẳn biết chứ? Lục Vân Hùng là phụ thân của Lục Dao, ta càng nghe nói, Lục Dao và Lục Minh là đồng tộc.

- Thì ra là thế, nhưng Lục Minh lại đuổi theo một thủ tịch trưởng lão, điều này sao có thể?

- Không biết, nhưng khẳng định xảy ra chuyện lớn, chúng ta đi xem!

Dưới Huyền Nguyên Kiếm Phái, rất nhiều người hội tụ về phía Bạch Hổ Viện.

Mấy phút sau, Lục Vân Hùng và Đoan Mộc Siêu dẫn đầu bay đến Bạch Hổ Viện, rơi xuống trên quảng trường.

Vừa rơi xuống, đại điêu miệng sùi bọt mép, té trên mặt đất run rẩy.

Dọc theo con đường này, đại điêu thiêu đốt tiềm lực, lúc này đã chống đỡ không nổi.

Lục Vân Hùng và Đoan Mộc Siêu nhảy xuống, đứng ở trên quảng trường.

Đến nơi này, trong lòng hai người đại định.

- Ha ha, rốt cục an toàn.

Lục Vân Hùng cuồng hỉ, biểu lộ kinh hồn chưa định, hắn thật sự bị Lục Minh dọa bể mật.

- Yên tâm, đến nơi này, cho dù cho Lục Minh mười lá gan, hắn cũng không dám động thủ, đợi ta báo cáo Viện Trưởng, để hắn tự mình dẫn người bắt Lục Minh, hắn giết nhiều người Đoan Mộc gia ta như vậy, ai cũng không bảo vệ được hắn.

Đoan Mộc Siêu chắp hai tay sau lưng, khôi phục biểu lộ bình tĩnh thong dong.

Bạch Hổ Viện là đại bản doanh của Đoan Mộc gia, ai dám tới đây giết người?

Trừ khi không muốn sống nữa.

Hắn kết luận, Lục Minh sẽ lập tức ngừng.

Lục Minh thật đúng là ngừng, điều khiển đại điêu lơ lửng ở trên không quảng trường.

- Làm càn, Lục Minh, ngươi giết mấy chục đệ tử Đoan Mộc gia ta, hiện tại còn dám điều khiển đại điêu xông ở trên Bạch Hổ Viện, ngươi quả thực to gan lớn mật, nghiệp chướng nặng nề, hiện tại nhanh xuống quỳ cầu xin tha thứ, nói không chừng có thể lưu ngươi toàn thây.

Đoan Mộc Siêu chắp hai tay sau lưng, quát lớn.

- Ha ha, Lục Minh, đến, ngươi không phải muốn giết ta sao? Có bản lĩnh xuống giết ta, ha ha!

Lục Vân Hùng cười to, ánh mắt khinh miệt nhìn Lục Minh.

Nhưng sau một khắc, nụ cười trên mặt hắn cứng lại.

Bởi vì thân hình Lục Minh khẽ động, từ trên lưng đại điêu nhảy xuống, trùng trùng điệp điệp rơi vào trên quảng trường, giẫm nỗ phiến đá, đá vụn tung tóe.

- Không cần ngươi hô, ta nói rồi, ta muốn giết ngươi, ngươi trốn ở đâu cũng vô dụng.

Lục Minh từng bước đi về phía Lục Vân Hùng.

- Lục… Lục Minh, ngươi làm gì? Ngươi lớn mật, ngươi làm càn, nơi này là Bạch Hổ Viện!

Lục Vân Hùng biến sắc, thân thể không khỏi rút lui, há miệng kêu to.

Nhưng ánh mắt Lục Minh lạnh như băng, chỉ phun ra một chữ:

- Chết!

- Cuồng vọng, người đâu, Lục Minh giết mấy chục người Đoan Mộc gia ta, đã nhập ma, phát rồ, đồng loạt ra tay, đánh chết hắn!

Đoan Mộc Siêu cũng không thể bình tĩnh rồi, hét lớn.

Trên quảng trường, có không ít đệ tử Bạch Hổ Viện, lúc này vội vàng vọt tới.

- Lục Minh, là Lục Minh! Hắn không chết!

- Quản hắn khỉ gió chết hay chưa, lại dám giết nhiều người Đoan Mộc gia ta như vậy, trước kia hắn không chết, hiện tại chết chắc rồi.

- Ra tay, đánh chết hắn!

Những người này vọt tới, có chút là đệ tử Bạch Ngân của Bạch Hổ Viện, có chút là trung niên, đã không phải hàng ngũ đệ tử, tu luyện nhiều năm, tu vi rất cao, đại bộ phận đều là Đại Võ Sư.

Võ Sư cảnh, căn bản không dám vọt tới.

Oanh!

Lục Minh tay cầm Trấn Yêu Thương, khí tức như điên, tóc dài tung bay, quát lạnh nói:

- Mục tiêu của ta là hai người bọn họ, không muốn chết, thì cút ngay cho ta!

- Cuồng vọng, xem ngươi có bản lãnh gì!

- Chỉ là một đệ tử Thanh Đồng mà thôi, trong mắt ta, cái gì cũng không phải.

Một vài đệ tử Bạch Ngân hét lớn.

Những người này đều là Đại Võ Sư ngũ trọng, thậm chí còn có Đại Võ Sư lục trọng.

- Đã thế, vậy thì giết!

Sát cơ của Lục Minh bùng lên, Trấn Yêu Thương chấn động, một thú hồn dung nhập trong cơ thể.

Thú hồn Võ Tông đỉnh phong thứ hai.

Lập tức, khí thế của Lục Minh điên cuồng tăng lên, như yêu như ma.

- Giết!

Trường thương quét ra, mũi thương to lớn xuất hiện, hoành tảo thiên quân.

Phanh! Phanh...

Mười mấy đệ tử Bạch Hổ Viện bị quét bay, có mười người tu vi yếu chút, thân thể bị oanh nổ tung.

Lập tức, mười Đại Võ Sư bị đánh chết.

Tí ti...

Một vài đệ tử còn chưa xông lên hít khí lạnh, tròng mắt thiếu chút nữa trừng ra.

Một thương, chỉ một thương, liền đánh chết mười Đại Võ Sư, còn có mười mấy người trọng thương, thật quá mạnh mẽ.

- To gan lớn mật, to gan lớn mật, Lục Minh tàn sát đồng môn, hắn muốn tạo phản rồi.

Có đệ tử Bạch Hổ Viện rống to.

- Ta nói rồi, không liên quan chuyện của các ngươi, không muốn chết, thì cút cho ta!

Lục Minh rống to, khí thế như điên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)