Trường thương của Lục Minh vung vẩy như rồng, hỏa thế bộc phát, kết hợp Cương Hỏa Thương Quyết, uy lực vô cùng khủng bố.
Trường thương vung vẩy, tựu như một ngọn núi lửa bộc phát, khí tức cực nóng tràn ngập, bao phủ về phía hắc y nhân.
Oanh!
Hắc y nhân toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn bị khí tức cực nóng quét trúng, mũ rộng vành màu đen nổ tung, lộ ra khuôn mặt dưới áo đen.
Lục Minh chấn động, bởi vì này lại là khuôn mặt của nữ tử.
Ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, thoạt nhìn niên kỷ còn nhỏ hơn Lục Minh, mặt trái xoan, mi như cành liễu, mắt hạnh ngập nước, da thịt thắng tuyết, này lại là một nữ tử tuyệt sắc, xinh đẹp không gì sánh được.
Lục Minh vốn tưởng là một lão đầu gầy còm, không nghĩ tới là một thiếu nữ tuyệt sắc, không khỏi sững sờ.
- Hừ! Không nghĩ tới Liệt Nhật đế quốc nho nhỏ, còn có thiên tài như ngươi, Đại Võ Sư nhị trọng, lại có thể đánh nát mũ rộng vành của ta, cũng coi như khó được, đã vậy, ta cũng không cần che dấu, cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của ta.
Thanh âm của nữ tử tuyệt sắc thanh thúy, như viên châu rơi khay ngọc, cực kỳ dễ nghe, chỉ là lúc này, trong thanh âm lại tràn ngập sát khí lạnh như băng.
Cờ-rắc!
Áo đen trên người nữ tử tuyệt sắc vỡ vụn, như từng con hồ điệp màu đen bay múa trên không trung, lộ ra dáng người nhu mì xinh đẹp của thiếu nữ.
Thiếu nữ ăn mặc rất kỳ lạ, quần áo màu đen, rất ngắn, lộ ra mảng lớn da thịt tuyết trắng ở phần bụng, bộ ngực cao cao nhô lên, chỉ nhìn thôi đã biết rất co giãn.
Phía dưới cũng mặc váy ngắn màu đen, lộ ra hai chân trắng noãn, thon dài cân xứng, bờ mông vễnh lên, phối hợp với dung nhan tuyệt mỹ của thiếu nữ, cấu thành một hình ảnh đẹp không sao tả xiết.
Nhưng Lục Minh lại không có tâm tư thưởng thức, bởi vì thiếu nữ đã công kích mãnh liệt.
- Thiên Ma Thần Công, Ma Liên Loạn Vũ!
Thiếu nữ quát nhẹ, chân khí màu đen trên người lao nhanh, ở bốn phía thân thể nàng, ngưng tụ ra nhiều đóa hoa sen màu đen.
Sau đó hai tay thiếu nữ vung lên, hoa sen màu đen tản ra, thành từng mảnh cánh hoa, xuyên thủng không khí, phát ra tiếng rít chói tai, đánh về phía Lục Minh.
Lục Minh rốt cuộc biết, trước kia thiếu nữ đánh chết lão giả Đông Di tộc dùng là thủ đoạn gì rồi, chính là loại cánh hoa này, nhưng hiện tại tốc độ của cánh hoa còn nhanh hơn trước, số lượng cũng nhiều hơn.
- Hỏa Vũ!
Trường thương lắc lư, nhiều đóa hoa hỏa diễm xuất hiện ở bốn phía thân thể Lục Minh.
Đinh! Đinh!...
Tiếng giao kích dồn dập vang lên, chỉ mấy hơi thở, đã đánh trên trăm kích.
- Lực lượng thật mạnh!
Lục Minh cảm giác mỗi một lần tương giao, từ trên cánh hoa màu đen có lực lượng mạnh mẽ truyền đến, liên tục tương giao trên trăm kích, lấy tu vi của Lục Minh cũng cảm giác cánh tay run lên.
- Thiên Ma Đại Thủ Ấn!
Thiếu nữ tuyệt sắc khẽ kêu, hai chân tuyệt mỹ bắn ra, thân thể phóng lên trời, liên tục đánh về phía Lục Minh mấy chưởng.
Ba đạo chưởng ấn màu đen, sắp xếp chung một chỗ, một trước một sau phá không giết về phía Lục Minh.
- Toái Giáp!
Trường thương của Lục Minh đâm ra, mũi thương xoay tròn, mang theo lực lượng cường đại.
Phanh!
Chưởng ấn thứ nhất bị Lục Minh đánh tan, nhưng thân thể Lục Minh nhoáng một cái, không khỏi rút lui hai bước, chưởng ấn thứ hai đã đến.
- Toái Giáp!
Tiếp tục thi triển chiêu này, đánh tan chưởng ấn thứ hai, nhưng thân thể Lục Minh lùi lại tám bước, sắc mặt trắng bệch.
Lập tức, chưởng ấn thứ ba đi theo oanh đến.
- Sơn Băng! Phá cho ta!
Lục Minh hét lớn, trường thương quét ra, báng thương chấn động, va chạm với thủ ấn thứ ba.
Oanh!
Lục Minh như bị sét đánh, thân thể chấn động, lùi lại hơn mười bước, khí huyết toàn thân cuồn cuộn, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
- Quá mạnh mẽ, đây là thiên tài từ nơi nào đến?
Giờ phút này, nội tâm Lục Minh khiếp sợ tột đỉnh.
Trước kia, khí tức trên người thiếu nữ mông lung, nhìn như rất mạnh, nhưng không thể để cho người nhìn rõ ràng nàng rốt cuộc là tu vi gì, nhưng vừa rồi, thiếu nữ thi triển Thiên Ma Đại Thủ Ấn, rốt cục bạo lộ tu vi của mình.
Đại Võ Sư nhị trọng.
Tu vi của thiếu nữ tuyệt sắc này, lại giống như Lục Minh, Đại Võ Sư nhị trọng, nhưng chiến lực lại mạnh khủng bố, có thể đè đánh Lục Minh.
Hôm nay, Lục Minh đã tu luyện Chiến Long Chân Quyết đến tầng thứ ba, hơn nữa lĩnh ngộ hỏa thế, chiến lực cường đại như vậy, đồng cấp chiến một trận lại bị áp chế?
- Thế, thiếu nữ này cũng lĩnh ngộ thế, hơn nữa cảnh giới của “thế tuyệt đối cao hơn ta, hơn nữa nàng ở phương diện khác, đều cực kỳ cường hãn, Liệt Nhật đế quốc có thiên tài như vậy sao? Không, vừa rồi nghe nàng nói, nàng hẳn không phải người của Liệt Nhật đế quốc.
Lục Minh tâm niệm xoay chuyển.
- Tiểu tử, không tệ, không nghĩ tới trong Liệt Nhật đế quốc, lại có Đại Võ Sư nhị trọng có thể ngăn chiêu Thiên Ma Đại Thủ Ấn của ta, để cho bổn tiểu thư có chút yêu tài rồi, như vậy đi, hiện tại ngươi rời khỏi đây, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Thiếu nữ tuyệt sắc có chút kinh ngạc nhìn Lục Minh nói.
- Còn chưa phân ra thắng bại đâu? Ta cũng không có thói quen dễ dàng nhận thua!
Lục Minh nhếch miệng cười cười, trong mắt toát ra chiến ý.
- Hừ! Khen ngươi một câu, đuôi ngươi liền vễnh lên trời, ta sẽ để cho ngươi nhìn chênh lệch giữa chúng ta!
Thiếu nữ hừ lạnh, thân hình khẽ động, đánh về phía Lục Minh.
- Thật nhanh, đây là phong thế!
Đồng tử của Lục Minh co rụt, trường thương đột nhiên quét ngang.
Oanh!
Hai người đối oanh một chiêu, sau đó lại đại chiến chung một chỗ.
Không thể không nói, chiến lực của thiếu nữ tuyệt sắc cực kỳ khủng bố, Lục Minh ngoại trừ huyết mạch không có bộc phát, thì đã dùng toàn lực, nhưng vẫn hoàn toàn bị thiếu nữ áp chế.
Bảy tám chiêu mà thôi, Lục Minh đã hoàn toàn không địch lại, khóe miệng tràn ra máu tươi.
- Tiễn ngươi ra đi!
Thanh âm của thiếu nữ lạnh như băng, liên tục đánh ra vài đạo Thiên Ma Đại Thủ Ấn.
- Ngay lúc này!
Đột nhiên con mắt Lục Minh sáng ngời, huyết quang trên người lóe lên, huyết mạch bộc phát.
Sau đó Lục Minh không quan tâm Thiên Ma Đại Thủ Ấn của thiếu nữ, trực tiếp lao tới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Liên tục ba thủ ấn màu đen oanh lên người Lục Minh, nhưng thân thể Lục Minh chỉ chấn động, cắn răng một cái, nhanh chóng lao về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ sững sờ, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Lục Minh lại có thể ngạnh kháng Thiên Ma Đại Thủ Ấn của nàng.
Đợi nàng kịp phản ứng, Lục Minh đã tới gần trước người.
XÍU...UU!!
Trường thương đâm ra, nhanh như thiểm điện, nhưng thiếu nữ phản ứng cũng cực nhanh, huy chưởng đánh ra, đập bay trường thương của Lục Minh.
Nhưng Lục Minh thế đi không ngừng, tiếp tục đánh tới thiếu nữ.
Đồng thời bàn tay sáng lên, trường thương biến mất, vung trảo chộp tới yết hầu của thiếu nữ.
Lần này, thiếu nữ khó có thể tránh né, bị Lục Minh chụp trúng, đồng thời yết hầu cũng bị Lục Minh khống chế.
Nhưng ngón tay của Lục Minh lại không có bấm xuống, bởi vì trong tay thiếu nữ, không biết lúc nào xuất hiện môt con dao găm, chỉa vào hậu tâm của Lục Minh.
Chỉ cần Lục Minh dùng lực, dao găm của thiếu nữ có thể lập tức đâm thủng trái tim hắn.
Nhưng trái lại, dao găm của thiếu nữ cũng không dám đâm xuống, bởi vì chỉ cần nàng vừa dùng lực, thủ trảo của Lục Minh sẽ lập tức bẻ gảy cổ họng của nàng.
Hai người cứ như vậy giằng co.
Chỉ là tư thế của hai người, thật sự rất mập mờ.
Lục Minh một tay khống chế cổ thiếu nữ, một tay ôm eo nhỏ nhắn của nàng.
Mà đôi tay của thiếu nữ, giống như ôm lấy Lục Minh, trong tay cầm môt con dao găm, chỉa vào hậu tâm của hắn.