- Đây là Yêu Thi Ma Khôi, do tổ tiên chúng ta luyện, hung hãn không sợ chết, chỉ biết tiến công, hơn nữa toàn thân cứng rắn như sắt, đao thương bất nhập, chỉ có mắt mới là nhược điểm, công kích ánh mắt của bọn hắn!
Một trưởng lão Đông Di tộc quát.
- Giết!
- Giết!
Mười cao thủ Đông Di tộc ở dưới sự dẫn dắt của hai Đại Võ Sư tứ trọng, toàn lực công kích con mắt của tám Yêu Thi Ma Khôi.
Rống!
Không lâu sau, một con Yêu thú bị đánh nát hai mắt, hét lớn ngã xuống.
Đã tìm được phương pháp, mười cao thủ Đông Di tộc liên thủ ra tay, rất nhanh đánh tan tám con Yêu thú.
- Chúng ta đi vào, nếu ta không đoán sai, đây nhất định là một trọng địa!
Một lão giả Đông Di tộc hưng phấn kêu lên.
Người Đông Di tộc khác cũng hưng phấn phóng đi.
Đợi người Đông Di tộc đi rồi, thân ảnh Lục Minh xuất hiện, đi theo vào trong cung điện.
Bước chân Lục Minh rơi xuống đất, không có chút thanh âm nào, theo phía sau người Đông Di tộc mấy chục thước, ngừng thở, đối phương không phát giác chút nào.
Lướt qua tiểu viện trùng trùng điệp điệp, đi vào trong đại điện ở chính giữa.
Rất xa, có thể thấy cửa đại điện mở rộng, lộ ra rất nhiều giá sách.
- Ha ha, này lại là Tàng Thư Điện, khẳng định có bí tịch lưu lại, thật tốt quá, Đông Di tộc ta có hi vọng phục hưng!
Một lão giả Đông Di tộc hưng phấn kêu to.
Mười người Đông Di tộc vô cùng hưng phấn, vừa muốn vọt vào đại điện.
Rống! Rống!
Tiếng rít gào truyền ra, hai con Yêu thú cực lớn lao ra đại điện, hung sát khí tràn ngập, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai tráng hán Đông Di tộc bị hai con Yêu thú xé nát, máu tươi, nội tạng… bay loạn khắp nơi.
- Lại là Yêu Thi Ma Khôi, cẩn thận!
Hai Đại Võ Sư tứ trọng giận dữ gầm lên, sau đó đánh về phía hai con Yêu thú.
Hai con Yêu thú này cũng không có lông, cơ bắp vững chắc, như kim thiết đúc thành.
- Nghiệt súc, chết cho ta!
Hai lão giả rống to, chiến đao chém về phía mắt của hai con Yêu thú.
Nhưng hai Yêu Thi Ma Khôi này thực lực rõ ràng mạnh hơn hai con trước, móng vuốt duỗi ra, chặn chiến đao của hai người.
Yêu Thi Ma Khôi không ngừng gào thét, sát khí trên người nồng đậm, căn bản không sợ sinh tử, xông về đám người Đông Di tộc.
Phanh!
Nhiều Đại Võ Sư nhất trọng, nhị trọng của Đông Di tộc bị Yêu thú đánh bay, chỉ có Đại Võ Sư tam trọng trở lên, mới có thể chính diện chống lại.
Trong lúc nhất thời, người Đông Di tộc cùng hai con Yêu thú chém giết khó phân thắng bại.
Đúng lúc này, một thân ảnh vô thanh vô tức, như một trận gió lướt qua mọi người, phóng về phía đại điện.
- Ai? Đáng chết! Đứng lại cho ta!
Một Đại Võ Sư tứ trọng gào thét, lưỡi đao lăng lệ ác liệt chém tới.
Thân ảnh này, đương nhiên là Lục Minh rồi.
Cơ hội như vậy, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Đ-A-N-G...G!
Trường thương quét ra, chặn chiến đao của lão giả, Lục Minh mượn lực phóng vào trong đại điện.
- Các ngươi chậm rãi chơi, ta đi trước một bước!
Lục Minh cười dài, nhảy vào trong đại điện.
Người Đông Di tộc gào thét, vô cùng phẫn nộ.
- Các ngươi xông vào giết thằng nhãi con kia, hai Yêu Thi Ma Khôi này, chúng ta ngăn trở!
Hai Đại Võ Sư tứ trọng gào thét, huyết mạch bộc phát, toàn lực chặn hai Yêu Thi Ma Khôi.
Những người khác thừa cơ vọt vào đại điện.
- Thằng chó con, đi chết đi!
Một Đại Võ Sư tam trọng gào thét, sát khí như nước thủy triều, chiến đao mang theo đao khí cuồn cuộn bao phủ Lục Minh.
XÍU...UU!!
Nhưng nghênh đón hắn là một mũi thương như điện.
Phốc phốc, huyết hoa văng khắp nơi, trường thương xuyên thủng trái tim của tráng hán.
Đại Võ Sư tam trọng, Lục Minh có thể đánh chết đơn giản.
Sau đó trường thương quét ngang, hai Đại Võ Sư nhị trọng cũng bay ra ngoài, không còn khí tức.
Trong nháy mắt liền đánh chết ba cao thủ.
- Lui!
Những người khác sợ hãi, vội vàng lui về phía sau.
- Chúng ta cùng nhau giết hai con Yêu thú kia, sau đó đi giết thằng chó con này, hắn chạy không được.
Một Đại Võ Sư tứ trọng quát.
Người Đông Di tộc toàn lực đại chiến với hai con Yêu thú.
Trong đại điện, con mắt Lục Minh lại sáng rực đánh giá bốn phía.
Trong đại điện, bày mười cái giá sách, Lục Minh đảo qua, không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
Đại bộ phận giá sách đều trống không, nào có bí tịch gì?
Đoán chừng năm đó bị người Đông Di tộc mang đi.
- Ồ, chỗ đó có cái rương!
Lục Minh ở trong góc đại điện, chứng kiến một cái rương đen như mực.
Lục Minh mắt sáng rực lên, vội vàng đi qua.
Rương không biết dùng kim loại gì đúc thành, tối như mực, vết rỉ loang lổ, chân khí Lục Minh tuôn ra, mở rương hòm.
Lập tức, một chồng sách vở lộ ở trước mắt Lục Minh, khoảng chừng mấy chục cuốn.
Con mắt Lục Minh sáng ngời, vội vàng cầm lấy một quyển.
Những bí tịch này, đương nhiên không thể nào là giấy bình thường làm, mà dùng một loại tài liệu không biết tên, vô cùng cứng cỏi, trải qua nhiều năm như vậy, cũng hoàn hảo không tổn hại.
Mở ra xem xét, là một quyển kiếm pháp.
- Hổ Khiếu Kiếm Quyết, võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm!
Bên trong lộ ra chữ viết.
- Chỉ là võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm!
Lục Minh thoáng có chút thất vọng, sau đó lật xem những bí tịch khác.
Những bí tịch này, đại bộ phận đều là võ kỹ Hoàng cấp.
Tổng cộng có 32 quyển.
Trong đó hai mươi quyển võ kỹ Hoàng cấp hạ phẩm, mười quyển võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm.
Chỉ có hai quyển võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, hơn nữa đều là đao pháp, Lục Minh căn bản không dùng được.
Lục Minh thất vọng.
- Khó trách chồng chất trong một rương, ném ở nơi hẻo lánh, hơn nữa không có bị mang đi, hóa ra là đồ bỏ ném ở chỗ này.
Lục Minh cười khổ lắc đầu.
- Ta có phải quá tham lam hay không? Những bí tịch này, tuy cấp thấp, nhưng nếu mang đi bán, tối thiểu có thể bán mấy ngàn vạn lượng bạc.
Lục Minh nghĩ nghĩ, trong mắt lộ ra hào quang cực nóng.
Những bí tịch này, khỏi cần phải nói, nếu cầm đi Cống Hiến Điện đổi điểm cống hiến, tối thiểu giá trị hơn mười vạn điểm cống hiến, đây đã là một thu hoạch rất lớn.
Tâm niệm khẽ động, Lục Minh thu những bí tịch này vào trong Chí Tôn Thần Điện.
- Thằng chó con, giao bí tịch ra, nếu không, chết!
Lúc này, người Đông Di tộc rốt cục giải quyết xong hai con Yêu Thi Ma Khôi, vọt vào đại điện.
Thời điểm bọn hắn nhìn giá sách rỗng tuếch, con mắt thoáng cái đỏ bừng, phẫn nộ nhìn Lục Minh.
Giá sách không còn, vậy khẳng định là Lục Minh cầm.
Lục Minh cũng lười giải thích, cười lạnh nói:
- Vừa rồi không muốn đánh với các ngươi, thật cho rằng ta sợ các ngươi sao?
Phanh!
Lục Minh đạp mạnh, thân hình như gió phóng tới đám người Đông Di tộc.
- Làm thịt hắn!
Đám người Đông Di tộc gào thét, cùng một chỗ lao về phía Lục Minh.
Lấy hai Đại Võ Sư tứ trọng cầm đầu, khoảng chừng mười người liên thủ, uy thế kinh người.
Thân hình Lục Minh khẽ động, tránh khỏi chính diện, xuất hiện ở mặt bên.
- Hỏa Vũ!
Vô số bông hoa hỏa diễm xuất hiện, thời điểm bông hoa hỏa diễm tan hết, đã có ba cao thủ Đông Di tộc té xuống, cổ họng bị trường thương xuyên thủng.
- A! Giết!
Hai Đại Võ Sư tứ trọng rít gào, đao khí ngập trời, trực tiếp quét bay nóc nhà đại điện, gạch ngói vụn vẩy ra, toàn bộ đánh về phía Lục Minh.