Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 143: Hoàn toàn áp chế

Chương Trước Chương Tiếp

Người khác đều trầm mặc, thanh niên cường tráng quá mạnh, ngay cả Tô Tùng xếp thứ mười một cũng thua, chẳng lẽ thật sự muốn là thiên tài xuất thủ trong top 10 mới được?

Đối phương chỉ là một đệ tử mới nhập môn năm nay, tu vi Võ Sư cửu trọng tiền kỳ, nếu xuất động thiên tài top 10, cho dù thắng, cũng mất hết mặt mũi.

Thanh Đồng Bảng, từ nay về sau, ở trong bốn đại viện, không còn uy tín gì đáng nói.

Thử hỏi, thiên tài trên Thanh Đồng Bảng, bị một đệ tử mới nhập môn của Kỳ Lân Viện giẫm dưới chân, còn uy tín gì nữa?

Nhưng nếu không xuất chiến, truyền ra thì người khác sẽ cho rằng toàn bộ Thanh Đồng Bảng đều không bằng một đệ tử mới nhập môn của Kỳ Lân Viện.

Hôm nay trừ khi là đại thắng, nếu không Thanh Đồng Bảng nhất định sẽ mất hết mặt mũi.

Một người bước ra, ánh mắt mọi người nghiêm lại.

Là Lăng Không, hắn muốn xuất thủ sao?

Lăng Không đi tới trước mặt thanh niên cường tráng, sắc mặt lạnh lùng, nói:

- Ngươi không phải đối thủ của ta, đổi người đi.

Cho dù đối mặt với đệ tử của Kỳ Lân Viện, Lăng Không vẫn bá đạo.

- Ha ha, nực cười, đánh rồi sẽ biết.

Thanh niên cường tráng cười to, khí tức bức người.

- Sư đệ, huyết mạch của ngươi đã bạo phát, đánh với hắn một trận, quá thiệt, để ta cho.

Kiếm Vô Trần cười, tiến lên mấy bước nói.

- Ha ha, Kiếm sư huynh ngươi muốn xuất thủ? Ta còn tưởng rằng đối với những rác rưởi này, Kiếm sư huynh không có hứng thú gì chứ.

Thanh niên cường tráng cười nói.

Kiếm Vô Trần lộ ra nụ cười khinh thường, nói:

- Bọn họ vẫn có một chút trong lòng cầu may, trong lòng vẫn nghĩ có thể đánh một trận với chúng ta, để ta triệt để đánh cho bọn họ tan tác, để bọn họ nhận rõ bản thân.

- Ha ha, Kiếm sư huynh nói không sai.

Thanh niên cường tráng và thanh niên ôm đao đều cười to.

- Đánh rắm lắm thé, thực lực không phải dựa vào miệng để bốc phép ra, cái dựa vào là bản lĩnh thật sự, để ta xem ngươi rốt cuộc có bản sự gì?

Mắt Lăng Không lộ hung quang, thân thể bắt đầu phát ra thanh âm răng rắc, kịch liệt bành trướng.

Mấy hơi thở sau, thân thể vốn hùng tráng của Lăng Không, lại to ra một vòng, giống như một con cự viên.

Vừa bắt đầu, Lăng Không đã thi triển ra Thú Cuồng Quyết.

- Tiếp chiêu.

Lăng Không gầm lên, thiết côn thô to gào thét quét tới Kiếm Vô Trần.

Thiết côn quét qua, không gian giống như chấn động, hiển nhiên, mấy tháng nay, chiến lực của Lăng Không lại có tiến bộ.

- Chút tài mọn.

Kiếm Vô Trần không hề rút kiếm, mà là dùng hai ngón tay khép lại thành kiếm, sau đó chém ra.

Một đạo kiếm khí, ngưng tụ giống như thực chất, óng ánh long lanh như phỉ thúy, chém tới Lăng Không.

- Ngưng khí thành binh, sao có thể như vậy được?

Người quan chiến xung quanh đều kinh hãi.

Ngưng khí thành binh, là thủ đoạn Đại Võ Sư mới có thể có, Kiếm Vô Trần rõ ràng chỉ là Võ Sư cửu trọng đỉnh phong mà thôi, không ngờ lại có thể vận dụng thủ đoạn của Đại Võ Sư, quả thực đáng sợ.

Kiếm khí trong suốt và thiết côn của Lăng Không va chạm, phát ra một tiếng nổ vang kinh người.

Sau đó, Lăng Không thét lớn một tiếng, thân hình điên cuồng lui về phía sau bảy tám bước, mới đứng vững.

- Gì cơ? Một kiếm đánh lui Lăng Không ở trạng thái mạnh nhất bảy tám bước?

Mọi người kinh hãi, quả thực khó có thể tin được.

Kiếm Vô Trần ngay cả kiếm cũng không rút, nhìn thì giống như chỉ là tùy ý chém ra một kiếm mà thôi, thế này cũng quá mạnh rồi?

- Ồ? Không tồi, có thể tiếp được một kích bốn thành công lực của ta, xem ra trong Thanh Đồng Bảng cũng không phải toàn là phế vật.

Kiếm vô song thản nhiên nói.

Mọi người càng kinh hãi, một kiếm vừa rồi, còn chỉ có bốn thành công lực? Sao có thể?

- Không thể.

Lăng Không gầm lên.

Đối phương ngay cả kiếm cũng không rút, huyết mạch cũng không bạo phát, nói chỉ dùng bốn thành công lực, Lăng Không khó có thể chấp nhận, cho rằng đối phương là cố ý nói như vậy, chèn ép sĩ khí của bọn họ.

Ầm!

Lăng Không bước ra, thân thể to lớn, giống như một con yêu thú nổi giận, đánh tới Kiếm Vô Trần, thiết côn gào thét nện xuống, một gậy này cho dù là một ngọn núi nhỏ cũng phải bị đập nổ.

- Vậy sáu thành đi!

Kiếm Vô Trần bước ra một bước, kiếm chỉ đâm về phía trước.

Một đạo kiếm khí xanh biếc chém ra, giống như xuyên qua không gian, lóe lên rồi biến mất, khi xuất hiện, đã đến trước người Lăng Không.

- Không tốt.

Lăng Không biến sắc, lúc này thu hồi thiết côn ngăn cản đã không kịp, chỉ có thể bộc phát ra toàn bộ chân khí để chống đỡ.

Phập!

Huyết hoa văng khắp nơi, bả vai Lăng Không bị xuyên thủng, thân thể lui về phía sau mấy chục mét, lưu lại vết máu.

Thua rồi, Kiếm Vô Trần xuất kiếm, không chỉ uy lực tuyệt cường, tốc độ cũng nhanh tới bất khả tư nghị.

- Chỉ có một thân man lực.

Thanh âm đầy khinh thường truyền ra từ trong miệng Kiếm Vô Trần.

Toàn trường yên tĩnh.

Với chiến lực của Lăng Không, không ngờ hai chiêu đã thua, hơn nữa đối phương còn nói hắn chỉ dùng sáu thành công lực, tuy không biết thật giả, nhưng một thân thực lực, quả thực là sâu không lường được, có thể nói là khủng bố.

Hiện tại, người trong sân mạnh hơn Lăng Không chỉ còn lại Đoạn Cương, Bộ Tinh Khải, và Trương Mục Vân.

Thực lực của Đoạn Cương và Lăng Không tương đương, khẳng định cũng không phải là đối thủ của Kiếm Vô Trần.

Hai người còn lại chính là Trương Mục Vân và Bộ Tinh Khải.

Hôm nay là ngày đính hôn của Trương Mục Vân, chẳng lẽ lại để Trương Mục Vân tự mình xuất thủ?

Bộ Tinh Khải chau mày, hắn không muốn xuất thủ, nhưng thế cục hôm nay, hắn không thể không xuất thủ.

Đây không phải chuyện riêng của viện nào, mà là chuyện của toàn bộ Thanh Đồng Bảng, hắn khó có thể không đếm xỉa đến.

Cuối cùng, Bộ Tinh Khải từ trong đám người đi ra.

- Bộ Tinh Khải muốn xuất thủ à?

Mọi người sinh ra một tia mong ngóng.

Bộ Tinh Khải dẫu sao cũng xếp thứ tư, so với Đoạn Cương và Lăng Không thì vẫn cao hơn một đoạn, mọi người hi vọng hắn có thể chiến thắng, cho dù không thắng, cũng có thể bức ra toàn bộ thực lực của đối phương, khiến Trương Mục Vân nắm chắc hơn một chút.

- Tại hạ Bộ Tinh Khải, đệ tử Bạch Hổ Viện, không biết tôn tính đại danh của sư huynh.

Bộ Tinh Khải ôm quyền nói.

- Ai quan tâm ngươi tên là gì? Đừng có làm than, đừng tưởng rằng lên xuống tay sẽ nhẹ hơn.

Kiếm Vô Trần tùy ý phất phất tay, tỏ vẻ khinh thường đối với Bộ Tinh Khải.

- Ngươi...

Bộ Tinh Khải nghẹn lời, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đệ tử của Kỳ Lân Viện, thực lực của đối phương khiến hắn kinh hãi, vốn cố ý kết giao một chút, nhưng không ngờ là dí mặt nóng vào mông lạnh của đối phương, bị trào phúng một phen, xem như mất hết mặt mũi.

Giới chỉ trữ vật trên tay sáng rực, một cây trường thương xuất hiện trên tay Bộ Tinh Khải.

- Nhìn đức hạnh này của ngươi, cũng chả mạnh đi đâu được, mau ra tay đi, nếu không, ngươi không có cơ hội xuất thủ đâu.

Kiếm Vô Trần nói.

Trong mắt Bộ Tinh Khải hiện lên một tia ánh sáng lạnh, cho dù là Trương Mục Vân và Đoan Mộc Vân Dương cũng chưa từng xem thường hắn như vậy.

Bộ Tinh Khải xuất thủ, trường thương xuyên thủng không khí, giết tới Kiếm Vô Trần.

Kiếm Vô Trần cười khẽ, vẫn không rút kiếm, dùng kiếm chỉ nghênh chiến.

Kiếm chỉ vung ra, tiếng xoẹt xoẹt không dứt bên tai, kiếm khí màu phỉ thúy nối liền không dứt phát ra.

Keng keng keng.

Tiếng giao kích dày đặc vang lên, sau đó, Bộ Tinh Khải liên tục lui về phía sau, rõ ràng cũng rơi vào hạ phong.

- Độc Long Toản.

Bộ Tinh Khải quát khẽ một tiếng, sử ra tuyệt chiêu.

Trường thương cấp tốc xoay tròn, giống như một con Độc Long tấn công về phía Kiếm Vô Trần.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)