Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 137: Yêu thú cấp ba, yêu đan

Chương Trước Chương Tiếp

Gừ.

Tiếng thú gầm như sấm, đến nơi này, yêu thú dần dần nhiều lên, tùy thời có thể nhìn thấy yêu thú cấp hai thất trọng, bát trọng, thậm chí cửu trọng lao nhanh ra.

- Gừ.

Một con Liệt Địa Hùng cao năm mét, vô cùng hùng tráng vồ giết về phía Lục Minh.

Con Liệt Địa Hùng này, cấp bậc cao tới cấp hai cửu trọng.

- Toái Giáp.

Lục Minh đâm ra một thương, Hỏa Đồng Thương hóa thành một đạo quang mang, trực tiếp đâm xuyên qua ngực của Liệt Địa Hùng.

Liệt Địa Hùng gầm lên mấy tiếng, nặng nề ngã xuống đất, đã không còn khí tức.

Khống chế huyết mạch, cắn nuốt tinh huyết của Liệt Địa Hùng, không bao lâu sau, liền luyện hóa.

Hiện tại Chiến Long Chân Quyết đã tu luyện đến tầng thứ ba, năng lượng cần để đề thăng tu vi còn khủng bố hơn, tinh huyết của một con yêu thú cấp hai cửu trọng, đúng là bé nhỏ không đáng kể.

- a lông của con Liệt Địa Hùng này cũng là thứ đáng giá, nhưng lột da thật sự rất phiền, hay là thôi vậy.

Lục Minh lắc đầu.

Rất nhiều tài liệu trên người yêu thú đều có giá trị xa xỉ, nhưng dọn dẹp cũng rất phiền, Lục Minh không quá để ý.

Ở trong mắt hắn, có thời gian này, còn không bằng tu luyện thêm một lúc, kích sát thêm một con yêu thú rồi cắn nuốt tinh huyết.

- Nghe nói sau khi yêu thú đạt tới Đại Võ Sư, trong cơ thể sẽ ngưng tụ ra một viên yêu đan, đó là tài liệu tốt để luyện đan luyện khí, cũng có thể thu thập.

Đúng lúc này, một tiếng vang khẽ truyền ra, đồng thời, một cỗ mùi tanh hôi ghê tởm truyền tới.

Vù!

Cuồng phong gào thét, một đạo hắc ảnh từ trong không trung đập xuống Lục Minh.

Thân hình Lục Minh khẽ động, lập tức lướt về phía sau ba mươi mét tránh khỏi một kích.

Ầm!

Chỗ Lục Minh vừa đứng, bị bóng đen đó nặng nề đập trúng, lập tức loạn thạch bắn ra, xuất hiện một khe rãnh dài đến mười mét.

- Một con rắn lớn quá.

Trong mắt Lục Minh lóe lên tinh quang.

Mùi tanh hôi phả vào mũi, một con rắn to dài đến ba mươi mét, to hơn cả vại nước xuất hiện ở trước mắt Lục Minh.

Toàn thân phủ kín lân giáp màu đen, hai mắt đỏ rực, ngẩng đầu lên, cao tới sáu mét.

Vừa rồi nện xuống hắn chính là đuôi của con cự mãng này.

- Thiết Lân Cự Mãng, xem ra, đã đạt tới cấp ba nhất trọng rồi.

Trong lòng Lục Minh khẽ động.

Thiết Lân Cự Mãng lè lưỡi, sau đó thân thể cường tráng hữu lực búng một cái, vồ giết về phía Lục Minh, tốc độ nhanh tới bất khả tư nghị.

- Lăng Không Bộ.

Mũi chân Lục Minh điểm nhẹ, thân thể tựa như không có trọng lượng, bay lên, giống như một ảo ảnh xuất hiện trên đỉnh đầu Thiết Lân Cự Mãng.

- Sơn Băng.

Trường thương nặng nề nện xuống phần đầu của Thiết Lân Cự Mãng, mang theo lực chấn động khủng bố.

Một thương này, nặng nề nện lên trên đầu Thiết Lân Cự Mãng.

Thiết Lân Cự Mãng rít lên một tiếng, thân thể to lớn không ngờ trực tiếp bị Lục Minh đập bay.

Lăn ra mấy chục mét, đại thụ bảy tám người ôm mới hết bị cự mãng ép gãy.

Xì xì.

Thiết Lân Cự Mãng giãy giụa đứng dậy, trên đầu nổ ra một lỗ hổng, máu tươi chảy ròng ròng, nhìn Lục Minh, trong mắt có chút kinh sợ.

- Không hổ là Thiết Lân Cự Mãng cấp ba nhất trọng, sức phòng ngự đúng là cường đại.

Lục Minh liếm liếm môi, có chút không hài lòng.

Nếu như bị người khác nhìn thấy, chắc sẽ ghen tị muốn chết.

Đây chính là yêu thú cấp ba, tương đương với cảnh giới Đại Võ Sư trong võ giả.

Hơn nữa Thiết Lân Cự Mãng nổi danh với lực lấy phòng ngự cường hãn, nói một cách không dễ nghe, nếu là võ giả Võ Sư cửu trọng bình thường, cho dù Thiết Lân Cự Mãng không phản kháng, nằm đó cho bọn họ chém, bọn họ cũng không phá được phòng ngự.

Hiện tại Lục Minh chỉ một thương đã đập cho Thiết Lân Cự Mãng trọng thương, không ngờ vẫn không hài lòng?

Thiết Lân Cự Mãng bắt đầu rút lui, quay đầu bỏ chạy.

- Muốn chạy à? Lưu lại yêu đan và tinh huyết đi.

Vất vả lắm mới gặp được một yêu thú cấp ba nhất trọng, Lục Minh tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Thân hình khẽ động, phóng tới Thiết Lân Cự Mãng.

Vài phút sau, thi thể Thiết Lân Cự Mãng nằm trong núi rừng, phần đầu của nó bị một thương của Lục Minh xuyên thủng.

- Chiến lực hiện tại của ta kích sát Đại Võ Sư nhất trọng là không có vấn đề, không biết có thể trảm sát cao thủ Đại Võ Sư nhị trọng không?

Lục Minh suy tư.

Thông qua đánh với Thiết Lân Cự Mãng một trận, Lục Minh đã có nhận thức rõ ràng hơn đối với chiến lực của mình.

Vượt qua cảnh giới lớn, Đại Võ Sư nhất trọng phổ thông, ở trên tay hắn, không có bao nhiêu sức phản kháng.

Nhưng, chênh lệch giữa mỗi một trọng của cảnh giới Đại Võ Sư là rất lớn, hơn Võ Sư cảnh rất nhiều, cho nên đối với Đại Võ Sư nhị trọng, chưa từng đánh thì Lục Minh sẽ không vội kết luận.

Lập tức, khống chế huyết mạch, cắn nuốt tinh huyết của Thiết Lân Cự Mãng.

- Không hổ là yêu thú cấp ba nhất trọng, tinh hoa ẩn chứa trong tinh huyết so với yêu thú cấp hai thì mạnh hơn quá nhiều.

Cảm nhận được từng cỗ năng lượng to lớn từ trong huyết mạch truyền đến, Lục Minh toàn lực hấp thu luyện hóa.

Tu vi rõ ràng đang cấp tốc tăng trưởng.

Tinh hoa ẩn chứa trong tinh huyết của một con yêu thú cấp ba nhất trọng, là gấp yêu thú cấp hai cửu trọng cả mười lần.

Sau khi luyện hóa toàn bộ tinh huyết, tu vi của Lục Minh đề thăng tới Võ Sư cửu trọng tiền kỳ đỉnh phong.

Vù!

Đúng lúc này, Phệ Linh Huyết Mạch bộc phát ra một trận huyết quang, trên cơ sở của bốn đạo mạch luân, đạo mạch luân thứ năm hiện lên.

Huyết mạch tấn thăng, đạt tới huyết mạch cấp năm.

Lục Minh mừng rỡ, từ sau khi lên tới huyết mạch cấp bốn, huyết mạch của Lục Minh đã lâu rồi không thăng cấp, trong lúc này đã cắn nuốt nhiều tinh huyết như vậy.

Cuối cùng, hiện tại tích lũy đủ, lại tấn thăng một cấp.

Vù vù. . .

Huyết mạch cấp năm, vận chuyển lên, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí lại đề thăng một đoạn.

Hơn nữa, tốc độ cắn nuốt luyện hóa tinh huyết, cũng sẽ mạnh hơn nhanh hơn.

- Ha ha.

Lục Minh vui sướng cười to.

Sau đó, Lục Minh lấy ra một thanh bảo kiếm, ở trong thân thể của Thiết Lân Cự Mãng móc ra một hạt châu to bằng long nhãn.

Đây là yêu đan của Thiết Lân Cự Mãng, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại.

Là nơi trừ tinh huyết ra, ẩn chứa năng lượng nhiều nhất của yêu thú.

Có thể nói, một con yêu thú, 80% năng lượng đều ở trên tinh huyết và yêu đan.

- Trong yêu đan, ẩn chứa năng lượng cường đại, Luyện Đan Sư có thể dùng để luyện đan, chỉ là tạp chất thì nhiều hơn tinh huyết mà thôi, huyết mạch của ta, có thể cắn nuốt luyện hóa không?

Bỗng dưng, Lục Minh nghĩ tới vấn đề này.

Huyết mạch của hắn rất đặc thù, lúc trước ở Ám Huyết Sơn, loại chất lỏng màu đỏ ẩn chứa kịch độc, đều có thể bị huyết mạch của hắn cắn nuốt luyện hóa, như vậy, yêu đan cũng có thể chứ?

Nếu có thể, tốc độ tu luyện của Lục Minh sẽ lại có thể đề thăng một đoạn.

Không cần lo bởi vì tu luyện Chiến Long Chân Quyết càng lúc càng cao thâm mà không có nhiều năng lượng để cung cấp cho tu luyện.

Hơn nữa, nếu mua yêu đan, yêu đan cùng cấp là rẻ hơn tinh huyết rất nhiều.

Nghĩ đến là làm, Lục Minh tiến vào Chí Tôn Thần Điện, sau đó khống chế huyết mạch.

Một cỗ Thôn phệ chi lực cường đại sinh ra, bốp một tiếng, yêu đan trong tay Lục Minh trực tiếp bị Phệ Linh Huyết Mạch cắn nuốt.

Sau đó, trong huyết mạch phát ra tiếng xì xì, nửa ngày sau, một cỗ tinh hoa năng lượng to lớn ùa vào trong cơ thể Lục Minh.

- Thật sự có thể.

Lục Minh vui mừng khôn xiết, lập tức vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, tu luyện.

Sau nửa tiếng, một viên yêu đan đã bị luyện hóa toàn bộ.

Tu vi của Lục Minh, một phát đột phá đến Võ Sư cửu trọng trung kỳ.

- Quá tốt rồi.

Lục Minh cười to, hắn phát hiện, tu vi đề thăng nhờ một viên yêu đan là còn nhiều hơn so với tinh huyết.

Bởi vì huyết mạch sẽ cắn nuốt một nửa năng lượng của tinh huyết, mà yêu đan thì không, hoàn toàn bị dùng để đề thăng tu vi.

Chỉ là luyện hóa yêu đan, tốc độ sẽ chậm hơn luyện hóa tinh huyết một chút, nhưng đây đều là vấn đề nhỏ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)