- Mục Lan sư tỷ, hiện tại ta đạt được hạng nhất, phần thưởng chính là theo ta đề xuất đó.
Mắt của Lục Minh ngắm tới ngắm lui trên người Mục Lan.
Nụ cười trên mặt Mục Lan lập tức biến mất, biến thành có chút hoảng loạn, sắc mặt ửng đỏ, nói to:
- Lục Minh, ngươi. . . Ngươi nhìn gì thế? Tuổi không lớn lại cứ muốn làm những hoạt động vô sỉ.
- Hoạt động vô sỉ? Mục Lan sư tỷ, có phải ngươi hiểu lầm không, ta chỉ là nghĩ ta muốn phần thưởng gì mà thôi? Chẳng lẽ ngươi lại nghĩ tới phương diện đó...
Lục Minh giả bộ không biết gì, kinh ngạc nói, đặc biệt là câu cuối cùng, âm cuối kéo rất dài.
- Lục Minh. . . Ngươi. . .
Mục Lan có chút không chịu nổi, bị hỏi cho mặt đỏ bừng, càng có sức dụ hoặc, một số nam đệ tử ở bên cạnh nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, nước miếng chảy ròng ròng.
- Ha ha.
Phong Vũ cười khẽ, lúc trước nàng cũng từng nếm qua một chiêu này của Lục Minh.
- Vậy hiện tại nói đi, muốn phần thưởng gì?
Mục Lan cường hành trấn định lại, hỏi.
- Cái này á, hiện tại vẫn chưa nghĩ ra, chờ ta nghĩ ra rồi lại nói với ngươi.
Lục Minh cười.
- Giảo hoạt.
Bên cạnh, đám người Phong Vũ cho Lục Minh một ánh mắt khinh bỉ.
Sau đó, trọng tài bắt đầu tuyên bố xếp hạng lần này.
Không nghi ngờ gì nữa, Lục Minh dùng chiến tích toàn thắng, xếp thứ nhất.
Trương Mục Vân tám thắng một bại, xếp hạng thứ hai.
Mà Đoan Mộc Vân Dương, tuy đánh thiếu một trận, nhưng chiến lực quá rõ ràng, trải qua thương nghị của chư vị trưởng lão, xếp hạng ba.
Bộ Tinh Khải hạng tư, Đoạn Cương hạng năm, Lăng Không hạng sáu, Đoan Mộc Trần hạng bảy, Trình Phi Loan hạng tám, Trác Dịch Dung hạng chín.
Đổng Sách là thảm nhất, chiến tích toàn thua, xếp hạng mười.
Trong top 10, Bạch Hổ Viện có bốn người, hơn nữa xếp đều rất cao, cho nên tổng điểm là hạng nhất.
Chu Tước Viện hai người, nhưng bởi vì Lục Minh xếp thứ nhất, tổng điểm cũng nhảy vọt, trở thành hạng hai.
Thanh Long Viện ba người, xếp thứ ba.
Huyền Vũ Viện chỉ có một mình Đoạn Cương, xếp thứ tư.
Xếp hạng của bốn hạng đã ra, đệ tử và Viện trưởng cùng với chư vị trưởng lão Chu Tước Viện đều vui mừng khôn xiết.
Vốn là đứng bét, lập tức xông lên thứ hai, một năm sau, tài nguyên tông môn, khẳng định sẽ nghiêng về bên Chu Tước Viện.
Hơn nữa, tuyển nhận đệ tử năm mới còn ba tháng nữa sẽ bắt đầu, đến lúc đó dựa vào danh khí của Lục Minh, khẳng định sẽ hấp dẫn rất nhiều thiếu niên anh kiệt gia nhập Chu Tước Viện, như vậy chính là một tuần hoàn tốt, mấy năm sau, Chu Tước Viện nhất định có thể thực sự trở nên cường đại, thoát khỏi vận mệnh đứng bét.
Sau khi tuyên bố xếp hạng xong, chính là tuyên bố phần thưởng.
Lục Minh xếp hạng nhất, phần thưởng vô cùng phong phú.
Có thể đến Tàng Thư Điện, lựa chọn hai bộ võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, ngoài ra còn có phần thưởng mười vạn điểm cống hiến.
Phần thưởng có thể nói là cực kỳ phong phú.
Hạng hai và hạng ba có thể lựa chọn một bộ võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, và phân biệt là tám vạn và năm vạn điểm cống hiến.
Hạng tứ tới hạng mười, không có phần thưởng võ kỹ, chỉ có điểm cống hiến.
- Hiện tại, các ngươi theo ta đi lĩnh phần thưởng.
Trọng tài nói.
Đại hội hôm nay đến đây là kết thúc, ngày mai, sẽ tiếp tục đại hội của đệ tử cấp Bạch Ngân.
Đệ tử của bốn viện chậm rãi tản đi, Lục Minh đi theo trọng tài tới Tàng Thư Điện.
Đi cùng hắn, còn có Trương Mục Vân.
Đoan Mộc Vân Dương hiện tại không biết thế nào, chỉ có thể để sau rồi tới nhận.
Lúc này, trong ngọc bài thân phận của Lục Minh, đã có thêm mười vạn điểm cống hiến.
Rất nhanh, liền tới cửa Tàng Thư Điện.
- Lục Minh, dựa theo quy củ, ngươi có thể chọn hai môn võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, nhưng cũng có thể xác nhập hai môn võ kỹ làm một môn, ngươi có thể lựa chọn một môn võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm.
Mắt Lục Minh sáng lên.
- Lục Minh, ta khuyên ngươi lựa chọn hai môn võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm thì thỏa đáng hơn.
Nhìn thấy biểu cảm của Lục Minh, trọng tài cảnh cáo.
- Ồ? Vì sao?
Lục Minh hỏi.
- Bởi vì phần thưởng võ kỹ, chỉ cho bản thân các ngươi học tập, tu luyện, không thể tư truyền cho người khác, cũng không thể mua bán, tuy một bộ võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm quý giá hơn hai bộ võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, nhưng với tu vi hiện tại của ngươi, muốn tu luyện võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm là quá khó khăn, mà lựa chọn võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, với thiên phú của ngươi là có thể tu luyện, như vậy mới là có lời nhất.
Trọng tài nghiêm túc giải thích.
Lục Minh trầm tư một chút, nói:
- Đa tạ cảnh cáo của trưởng lão, nhưng Lục Minh tự có tính toán.
Lục Minh vẫn định lựa chọn một môn võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm, dẫu sao, trong Chí Tôn Thần Điện, có loại tiếng tụng kinh kỳ diệu đó, có thể giúp hắn lĩnh ngộ võ kỹ.
Người khác không thể tu luyện, hắn chưa chắc đã không thể.
Thấy Lục Minh đã quyết định, trọng tài cũng không khuyên giải nữa, nói một tiếng với trưởng lão thủ vệ, Lục Minh và Trương Mục Vân đi vào Tàng Thư Điện.
Tàng Thư Điện tổng cộng chia làm bảy tầng.
Tầng thứ nhất, đặt những công pháp võ kỹ bất nhập lưu.
Tầng thứ hai là võ kỹ Hoàng cấp hạ phẩm.
Tầng thứ ba là để võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm.
Cứ thế loại suy, tầng thứ bảy chính là võ kỹ Địa cấp thượng phẩm.
Địa cấp thượng phẩm, đã là võ kỹ cao cấp nhất của Huyền Nguyên Kiếm Phái, cực kỳ ít ỏi, vô cùng quý giá.
Trương Mục Vân đi tới tầng thứ tư, Lục Minh thì đi đến tầng thứ năm.
Tầng thứ năm, đều là công pháp võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm.
Tầng thứ năm không lớn, chỉ có chín cái giá, Lục Minh nhìn quét một cái, chỉ có khoảng năm mươi mấy bộ công pháp võ kỹ mà thôi.
Huyền Nguyên Kiếm Phái lớn như vậy, từ lúc tông môn thành lập tới nay, mấy ngàn năm, cũng mới có hơn năm mươi bộ công pháp võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm, có thể thấy được sự quý giá và ít ỏi của công pháp võ kỹ Huyền cấp thượng phẩm.
Lục Minh nhìn từng quyển.
Loại công pháp, Lục Minh trực tiếp bỏ qua.
Lục Minh có Chiến Long Chân Quyết, căn bản không quan tâm tới công pháp khác.
Võ kỹ kiếm pháp, võ kỹ đao pháp, Lục Minh cũng trực tiếp bỏ qua.
Sau một thoáng, Lục Minh cuối cùng cũng nhìn thấy một bộ võ kỹ thương pháp.
Lưu Tinh Thương Pháp, xuất thương như lưu tinh, uy lực kinh người.
Do dự cả nửa ngày, Lục Minh vẫn lắc đầu.
Thương pháp, hắn đã có Cương Hỏa Thương Quyết, hiện tại Cương Hỏa Thương Quyết vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới cao nhất, trong khoảng thời gian ngắn đã đủ dùng rồi.
Cho dù lựa chọn một bộ thương pháp Huyền cấp thượng phẩm, trong khoảng thời gian ngắn, đề thăng đối với chiến lực của hắn cũng không lớn.
Tiếp tục xem.
Sau một thoáng, mắt Lục Minh sáng lên.
Lăng Không Bộ, Lục Minh nhìn thấy một bộ võ kỹ thân pháp.
Lăng Không Bộ, tu luyện đến cảnh giới cao thâm, có thể đạp không mà đi, lăng không hư độ.
Lăng không hư độ, khiến Lục Minh động lòng không thôi.
Thử hỏi, ai mà muốn giống như chim, có thể bay lượn trời cao, nhìn xuống núi sông.
Nhưng võ giả, chỉ có đạt tới Võ Tông cảnh, mới có thể chân chính thoát ly sự trói buộc của đại địa, bay lượn trên trời.
Nhưng Lăng Không Bộ không ngờ có thể làm được, tuy mặt sau có ghi chú, chỉ là đạp không ngắn ngủi mà đi, chứ không thể thực sự lăng không hư độ như cường giả Võ Tông, nhưng cũng vô cùng hấp dẫn rồi.
Lục Minh không chút do dự lựa chọn Lăng Không Bộ.
Đi tới Tàng Thư Điện, giao bí tịch cho trưởng lão Tàng Thư Điện.
- Trong hai tháng phải trả lại.
Trưởng lão Tàng Thư Điện đăng ký một chút rồi cảnh cáo.
Lục Minh gật đầu, sau đó cầm bí tịch, cáo từ trọng tài, đi về Chu Tước Viện.