- Nực cười.
Lục Minh đối mặt với bá chủ một phương như Viện trưởng Bạch Hổ Viện, không hề e ngại, lau máu tươi ở khóe miệng, đối mặt với đối phương, nói:
- Lần này mà tâm này đáng tru? Ta chỉ nói sự thực mà thôi, nếu Đoan Mộc Vân Dương ngay cả chút đả kích này cũng không chịu nổi, vậy còn tu võ đạo làm gì?
To gan lớn mật!
Trong lòng Mọi người lại hiện ra bốn chữ như vậy.
Lá gan của Lục Minh cũng quá lớn, không ngờ dám chống đối Viện trưởng Bạch Hổ Viện như vậy, đây chính là người đứng đầu một viện.
- Lớn mật.
Viện trưởng Bạch Hổ Viện tức sùi bọt mép, theo tiếng hét của hắn, trên bầu trời phong vân biến sắc, một thanh chiến đao dài đến trăm mét ngưng tụ ra, đao thế khủng bố che trời phủ đất, bao phủ toàn trường, trên người tất cả mọi người giống như bị một ngọn núi lớn đè ép.
Ầm! Ầm!
Viện trưởng Thanh Long Viện và Huyền Vũ Viện, trên người bộc phát ra hai cỗ lực lượng cường đại, lực lượng mênh mông cuồn cuộn tràn ra, bao phủ trên người đệ tử hai viện, chặn cỗ áp lực cường đại. đó.
- Đoan Mộc Phá Quân, ngươi còn không biết xấu hổ, muốn xuất thủ với một vãn bối sao?
Ánh mắt Viện trưởng Chu Tước Viện lạnh lùng, trong thiên không, một thanh cự kiếm dài đến trăm mét xuất hiện, một cỗ khí tức không kém gì Viện trưởng Bạch Hổ Viện bạo phát ra.
Một đao một kiếm đối mặt nhau, trên bầu trời, tiếng nổ không ngừng.
Đệ tử bốn viện đều kinh hãi nhìn không trung.
Đây là thực lực của Viện trưởng bốn đại viện sao? Một ý niệm, phong vân biến sắc, loại lực lượng này, đã siêu thoát phạm trù của phàm nhân, quá khủng bố.
Huyền Nguyên Chưởng Môn khẽ cau mày, giơ tay lên, một cỗ lực lượng ôn hòa trào ra, nhưng cỗ lực lượng này nhìn thì ôn hòa, lại có uy năng bất khả tư nghị, đao kiếm Viện trưởng Bạch Hổ Viện và Viện trưởng Chu Tước Viện ngưng tụ ra, trong phút chốc liền vỡ diệt, hóa thành năng lượng, tiêu tán trên bầu trời.
- Hai người các ngươi thân là Viện trưởng một viện, lại gây chiến ở trước mặt đệ tử, còn ra thẻ thống gì? Việc này dừng ở đây, trên đài chiến đấu, bị thương là không thể tránh được, hiện tại mau chóng sai người đỡ Đoan Mộc Vân Dương xuống trị liệu đi.
Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng Chưởng môn Huyền Nguyên Kiếm Phái truyền ra.
- Còn nữa, Lục Minh.
Chưởng môn nhìn về phía Lục Minh, nói:
- Đoan Mộc viện trưởng, dù sao cũng là Viện trưởng một viện, tiền bối của ngươi, sau này nói chuyện phải tôn trọng tiền bối, đừng bởi vì tuổi còn nhỏ, xung động lên là chống đối tiền bối, biết chưa?
- Biết rồi Chưởng môn.
Lục Minh ôm quyền, thấy tốt thì dừng.
Viện trưởng Bạch Hổ Viện chau mày, đây rõ ràng là Chưởng môn che chở cho Lục Minh, trực tiếp đẩy việc chống đối vừa rồi lên trên người Lục Minh tuổi còn nhỏ, khiến hắn thực sự rất khó nói được gì.
Hôm nay Đoan Mộc Vân Dương đã đủ mất mặt rồi, nếu hắn còn muốn truy cứu, khó tránh khỏi sẽ dính phải thanh danh ỷ lớn hiếp nhỏ, càng mất mặt hơn.
- Lục Minh.
Trong mắt Viện trưởng Bạch Hổ Viện hiện lên một tia sát cơ, sau đó vung tay áo, nói:
- Đỡ Vân Dương về trị liệu.
Lập tức, có đệ tử Bạch Hổ Viện nâng Đoan Mộc Vân Dương xuống.
Lục Minh cười khẽ, tâm cảnh của Đoan Mộc Vân Dương đã bị phá, nếu về sau không thoát ra được, con đường võ đạo kiếp này cũng dừng lại lên đây, rất khó đi tiếp.
- Trận chiến này, Lục Minh thắng.
Trọng tài tuyên bố.
Theo tiếng tuyên bố của trọng tài, sự chú ý của đệ tử bốn đại viện lại về tới lần đại hội này.
- Còn một vòng cuối cùng, Trương Mục Vân và Lục Minh sẽ đấu nhau trong vòng này.
- Bọn họ ai có thể giành chiến thắng?
- Hiện tại khó nói lắm, dẫu sao hai người đều lĩnh ngộ 'Thế'
- Không ngờ, lúc trước sau khi Đoan Mộc Vân Dương đánh với Trương Mục Vân, ta còn tưởng rằng đã không có gì lăn tăn, không ngờ Lục Minh lại mạnh vượt quá cả tưởng tượng.
- Trận đánh đỉnh phong, đây mới là trận đánh đỉnh phong, thế và thế đụng nhau, tỷ thí cấp Thanh Đồng năm nay thật sự quá đặc sắc.
Trong các đệ tử cấp Thanh Đồng, đồng thời xuất hiện hai người lĩnh ngộ 'Thế', thật sự quá hiếm thấy.
Nếu là cách mấy năm, xuất hiện một người thì là bình thường.
Nhưng đồng thời xuất hiện hai người, mấy chục năm cũng chưa chắc có thể có.
Đây là tình huống khó gặp, mọi người đều vô cùng chờ mong.
Lúc trước, không ai cảm thấy Lục Minh là đối thủ của Trương Mục Vân, nhưng sau khi làm Lục Minh bộc phát ra 'Thế', hắn đã hoàn toàn có thể đánh với Trương Mục Vân một trận.
- Vòng thứ chín bắt đầu.
Nghỉ ngơi nửa tiếng, trọng tài tuyên bố vòng thứ chín bắt đầu.
Không biết là trọng tài cố ý, hay là trùng hợp, trận đánh của Trương Mục Vân là Lục Minh được xếp ở cuối cùng.
Bốn trận trước rất nhanh đã trôi qua.
Trong đó, Đoan Mộc Vân Dương không tham chiến.
Đến trận cuối cùng.
- Trận Thứ năm, Lục Minh đấu Trương Mục Vân.
Theo trọng tài tuyên bố, triệt để châm lên bầu không khí toàn trường.
Vô số người bắt đầu hò hét.
- Lục Minh, cố lên.
- Lục Minh, Lục Minh sư huynh vô địch.
- Lục Minh đẹp trai quá, ta muốn sinh hài tử cho ngươi.
- Vớ vẩn, Lục Minh mà thèm nhìn trúng ngươi à? Không biết xấu hổ, cút! Lục Minh khẳng định là coi trọng ta.
- Ngươi đừng tự mất mặt, cũng không soi gương xem, ngươi có thể so được với ta sao?
....
Đệ tử Chu Tước Viện điên cuồng cổ vũ cho Lục Minh.
Thậm chí có rất nhiều nữ đệ tử trẻ tuổi, vẻ mặt mê say hét to.
Thậm chí còn có nữ đệ tử tranh giành tình nhân, ra tay đánh nhau.
Lục Minh, tuổi còn trẻ, tu vi lại vô cùng cao thâm, thiên phú càng không thể chê, hơn nữa bộ dạng thanh tú tuấn lãng, có sức hút cực lớn đối với nữ hài tử, cũng là bình thường.
- Trương Mục Vân sư huynh cố lên.
- Trương Mục Vân sư huynh tất thắng.
...
Bên Thanh Long Viện cũng hô to, nhân khí của Trương Mục Vân, cũng vô cùng dồi dào.
Chỉ là hắn đã sớm công khai với Trác Dịch Dung là một đôi, khiến rất nhiều nữ hài tử nát lòng.
Hai người ở trong tiếng hoan hô, đi lên đài chiến đấu.
Trải qua nửa tiếng, Lục Minh vừa rồ được khí tức của Viện trưởng Bạch Hổ Viện trợ giúp, chịu một chút thương nhẹ đã không đáng ngại.
- Lục Minh sư đệ, không ngờ trận đánh cuối cùng lại là ta và ngươi.
Trương Mục Vân mỉm cười, nụ cười rất ôn hòa, cũng rất khiến người ta thoải mái.
Đây không phải giả bộ tới, mà là trời sinh chính là như vậy.
Trên thực tế, Trương Mục Vân ở trong Huyền Nguyên Kiếm Phái, nhân khí vô cùng cao.
Hắn không chỉ thiên tư vô song, tính tình cũng ôn hòa, đối đãi với người chân thành, không bởi vì thiên phú cao mà có thần thái cao cao tại thượng.
Cho nên, bằng hữu của Trương Mục Vân, trải rộng khắp Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Lục Minh cũng rất có hảo cảm với Trương Mục Vân, ôm quyền nói:
- Trương sư huynh, có thể đánh với ngươi một trận, là vinh hạnh của ta.
- Ha ha ha, những lời này là ta muốn nói, có điều, tài của Lục sư đệ, tuy trên ta xa, nhưng hôm nay muốn thắng ta, cũng không dễ dàng đâu.
Trương Mục Vân cười nói.
- Ta sẽ tận lực đánh một trận.
- Được, tận lực đánh một trận.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, trên người đồng thời bộc phát ra khí tức cường đại.
Một cỗ sắc bén vô cùng, vô kiên bất tồi.
Một cỗ nóng rực cuồng bạo, đốt cháy tất cả.
Ầm!
Người chưa động, 'Thế' đã bắt đầu giao phong, va chạm với nhau.
Một tiếng nổ vang lên, trên đài chiến đấu, lập tức bị ý sắc bén và cực nóng thay thế, từng đạo khí tức sắc bén và cực nóng mênh mông cuồn cuộn tỏa ra bốn phương tám hướng.
Đệ tử bên Lục Minh, lập tức cảm thấy bị một cỗ khí tức cực nóng bao phủ, cả người giống như bị bỏ vào trong lò lửa, vô cùng khó chịu.
Mà bên Trương Mục Vân, mọi người cảm thấy da đau nhói, giống như bị từng đạo kiếm khí sắc bén cắt vào.
Nếu không phải có một số Ngân Bào trưởng lão xuất thủ đúng lúc, rất nhiều người tu vi yếu, sợ rằng đã bị thương nặng ngay tại chỗ.
- Kiếm pháp cấp bốn, Hạ Nhật Viêm Viêm.
- Cương Hỏa Thương Quyết, Sơn Băng.
Hai người đồng thời phát động công kích, phóng tới đối phương.