- Lục sư đệ, mời.
- Mời.
Hai người ôm quyền.
Ầm!
Sau đó, Đoạn Cương giậm mạnh xuống đất, thân thể cao lớn giống như một chiếc chiến xa, mãnh liệt lao tới Lục Minh.
Đoạn Cương là cường giả cận chiến, cần phải kéo gần cự ly.
- Cương Hỏa Thương Quyết - Toái Giáp.
Vừa ra tay, Lục Minh đã thi triển ra một chiêu Toái Giáp này, chiêu này có lực xuyên thấu cực kỳ cường đại, chỉ sau một chiêu Bạo Diệt.
- Huyền Quy Hộ Thể.
Đoạn Cương không chút do dự, thi triển ra võ kỹ phòng ngự, năm khối thuẫn bài hình mai rùa hiện lên.
Keng.
Trường thương đâm vào một khối thuẫn bài trong đó, không ngờ phát ra tiếng kim thiết giao kích.
Lục Minh cảm thấy trường thương đâm vào một tòa núi sắt, trường thương đã cong lại, Lục Minh mượn lực đàn hồi của trường thương lướt về phía sau.
- Sức phòng ngự mạnh quá.
Lục Minh khen thầm trong lòng.
Lại không biết, sự khiếp sợ trong lòng Đoạn Cương còn nhiều hơn hắn.
Hắn vừa rồi cảm thấy, thiếu chút nữa thì bị trường thương của Lục Minh đâm thủng phòng ngự.
- Đây là tuyệt chiêu của Lục Minh ư? Nếu không phải, vậy quá mạnh rồi, so với công kích của Bộ Tinh Khải thì còn mạnh hơn.
Trong lòng Đoạn Cương khiếp sợ nghĩ thầm, nhưng thân thể không ngừng, tiếp tục phóng tới Lục Minh.
Tay như ưng trảo, liên tục tóm ra hơn mười đạo trảo mang sắc bén.
- Hỏa Vũ.
Trường thương Lục Minh run lên, từng đóa hoa lửa xuất hiện, đánh tan trảo mang của Đoạn Cương, sau đó, hơn mười đóa hoa lửa hạ xuống thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương, làm bắn ra từng gợn sóng.
- Sơn Băng.
Lục Minh mượn thế nhảy lên, trường thương nện xuống Đoạn Cương.
Ầm!
Trường thương nện lên thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương, phát ra chấn động mãnh liệt.
Sắc mặt Đoạn Cương đại biến, thân thể liên tục lui về phía sau liền năm sáu bước, mới đứng vững.
- Lui, Đoạn Cương lui rồi, mạnh quá, ta cảm thấy thế công của Lục Minh là còn mạnh hơn khi đối chiến với Lăng Không ngày hôm qua.
- Không sai, chẳng lẽ ngày hôm qua hắn vẫn ẩn tàng thực lực?
- Bất khả tư nghị.
Trên Khán đài, ánh mắt Lăng Không lộ ra quang mang thú tính, miệng lầm bầm:
- Tên gia hỏa này, võ kỹ ngày hôm qua rõ ràng là cấp độ thứ tư, hôm nay đã tới cấp độ thứ năm, chẳng lẽ là đêm qua mới đột phá? Không thể nào?
- Lãm Nguyệt?
Đoạn Cương vừa lui, Lục Minh lập tức thi triển ra công kích phạm vi lớn nhất, Lãm Nguyệt.
Một đạo bán nguyệt hình thành, nặng nề quật lên trên thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương.
Đoạn Cương lại lui.
- Truy Điện.
Sau đó, người thương hợp nhất, nhanh như thiểm điện, phút chốc đã tới.
Một thương này, lại khiến thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương run run.
- A.
Đoạn Cương hét lớn một tiếng, liên tục đánh ra mấy quyền, bất chấp tất cả lao về phía Lục Minh, hét lớn:
- Minh, ngươi có tuyệt chiêu thì mau chóng sử ra đi, như vậy là không phá được phòng ngự của ta đâu.
Lúc ban đầu tỷ thí, hắn đã bị Lục Minh đè đánh, đúng là uất nghẹn, như vậy, hắn căn bản không tới gần được Lục Minh, muốn thắng là không thể, vậy nếu đã thua, còn không bằng thua dứt khoát một chút.
- Được, cho ngươi toại nguyện.
- Bạo Điện.
Chân khí toàn thân Lục Minh mãnh liệt ùa ra, cấp tốc truyền về phía trường thương, toàn bộ tụ tập trên mũi thương.
Trường thương như một đạo thiểm điện, xẹt qua trời cao, lại đâm vào thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương.
Ầm!
Trong phút chốc, chân khí của mũi thương như núi lửa đã tích tụ trăm ngàn năm, đột nhiên bộc phát ra sức phá hoại cường đại kinh người.
Thuẫn bài hộ thể của Đoạn Cương nứt toác, sau đó ầm một tiếng vỡ nát.
Sau đó Đoạn Cương hét thảm một tiếng, thân thể bay ra rất xa, cả người đều là máu.
Vù!
Theo Đoạn Cương bay ra, đệ tử bốn viện toàn trường đều thở dài.
- Lục Minh thắng rồi, hắn đã vững vàng tiến vào top 5.
- Không biết hắn và Bộ Tinh Khải, ai mạnh hơn.
- Xem ra, hình như là Lục Minh.
Khu vực Bạch Hổ Viện, tất cả người của Đoan Mộc gia tộc, sắc mặt đều rất khó coi, mà Lục Dao và Lục Vân Hùng, lại càng không cần phải nói, nghiến răng nghiến lợi.
Mà khu vực Chu Tước Viện, lại truyền ra từng trận tiếng hoan hô vang trời.
Bởi vì theo Lục Minh đánh bại Đoạn Cương, lần đại hội này, Chu Tước Viện bất kể là như thế nào cũng sẽ không đứng bét. Trên đài chiến đấu, Đoạn Cương đứng lên, cười khổ nói:
- Lục Minh sư đệ quả nhiên cường đại, ta thua tâm phục khẩu phục.
Nhục thân của hắn cực kỳ cường đại, không bị thương quá nặng, rất nhanh là có thể phục hồi.
- Đoạn sư huynh khách khí rồi.
Lục Minh cười nói.
- Trận này, Lục Minh thắng, vòng thứ hai kết thúc, đợi lát nữa tiến hành vòng thứ ba.
Trọng tài tuyên bố.
Rất nhanh, vòng thứ ba bắt đầu.
Vòng này, đối thủ của Lục Minh là Đoan Mộc Trần.
Lục Minh đấu Đoan Mộc Trần, không có gì lăn tăn, Lục Minh toàn bộ hành trình đều áp chế Đoan Mộc Trần, hơn mười chiêu là đạt được thắng lợi.
Mà người khác, phàm là đụng phải Trương Mục Vân và Đoan Mộc Vân Dương, đều trực tiếp nhận thua.
Bởi vì không cần thiết phải đánh, còn không bằng giữ lại khí lực ứng đối với thi đấu về sau.
Vòng thứ tư, Lục Minh đấu Đổng Sách, không nghi ngờ gì nữa, thoải mái thủ thắng.
Trong trời này, Lăng Không đấu Bộ Tinh Khải.
Hai người đại chiến vô cùng kịch liệt, một mực đánh hơn trăm chiêu, cuối cùng vẫn là Bộ Tinh Khải thắng một bậc, đánh bại Lăng Không.
Vòng thứ năm, Lục Minh đấu Bộ Tinh Khải.
Trận tỷ thí này, dẫn tới toàn trường sôi trào.
Bởi vì trận này, có thể nói là trận tranh đoạt vị trí thứ ba.
Nếu Lục Minh thắng, như vậy Lục Minh đạt được hạng ba, cơ hồ là không có vấn đề gì.
Nếu Bộ Tinh Khải thắng, như vậy hạng ba chính là của Bộ Tinh Khải.
Hơn nữa hai người đều dùng thương, càng có ý nghĩa.
Trên đài chiến đấu, hai người đứng đối mặt, trong tay đều cầm một cây trường thương.
- Lục Minh, ngươi và ta một chiêu định thắng bại, thế nào?
Bộ Tinh Khải trầm giọng nói.
- Tốt, chính hợp ý ta.
Lục Minh cười.
Một thương định thắng bại?
Tất cả người có mặt đều sửng sốt, sau đó càng kích động nhìn tới.
Một thương định thắng bại, hung hiểm hơn, nhưng cũng kích thích hơn.
Ầm! Ầm!
Trên người hai người, đột nhiên bộc phát ra khí tức cường đại, khí tức va chạm, hai người đồng thời lao ra.
- Độc Long Toản.
- Bạo Diệt.
Hai người cơ hồ đồng thời thi triển ra tuyệt chiêu.
Hai đạo thương ảnh, lập tức cắt qua hư không, đâm vào nhau.
Giống như hai viên tinh thần va chạm, trên đài chiến đấu, lấy giao điểm trường thương của dùng làm trung tâm, bắn ra hai loại màu sắc.
Một loại là màu đỏ, một loại là màu đen, hai loại màu sắc, phân biệt rõ ràng, không ai nhường ai.
Nhưng giằng co chỉ duy trì một thoáng, bỗng nhiên, bên màu đỏ, giống như núi lửa bạo phát, kình khí cường đại phun ra, lập tức áp chế bên màu đen.
Một đạo thân ảnh bay ra rất xa, nặng nề ngã xuống đất, không nghi ngờ gì nữa là Bộ Tinh Khải.
Bộ Tinh Khải thua, thương thế nghiêm trọng hơn Đoạn Cương lúc trước rất nhiều.
Viện trưởng Bạch Hổ Viện vỗ tay vịn, sắc mặt âm trầm.
Viện trưởng Chu Tước Viện cười ha ha.
- Lục Minh thắng rồi.
Trọng tài tuyên bố.
- Lục Minh đứng thứ ba, đã không có gì phải lăn tăn.
- Trời ạ, vậy chẳng phải là Lục Minh đã phá kỷ lục của Phong Vô Kị sư huynh à, quá khủng bố.
- Như vậy, Huyền Nguyên Kiếm Phái ta, chẳng phải là có một thiên tài còn lợi hại hơn Phong Vô Kị sư huynh sắp quật khởi sao.
- Vậy thì khó nói lắm, hiện tại mạnh, không có nghĩa là sau này cũng mạnh, cửa ải khó khăn về sau sẽ nhiều hơn, trong lịch sử không biết có bao nhiêu người khi còn trẻ là kinh thái tuyệt diễm, nhưng sau khi lớn lên, lại thành tựu bình thường.
- Vậy cũng đúng, nhưng phá kỷ lục của Phong Vô Kị sư huynh cũng đủ đáng sợ rồi.