Bầu không khí toàn trường lập tức bốc cháy.
Khu vực Bạch Hổ Viện.
- Lăng Không, đối phó Lục Minh, đừng lưu thủ, tốt nhất là có thể phế hắn.
Đoan Mộc Vân Dương lạnh lùng nói.
- Đoan Mộc Vân Dương, ngươi đang phân phó ta làm việc à? Ta nói với ngươi nhé, Lăng Không ta không phải là chó của Đoan Mộc gia tộc các ngươi, đừng dùng ngữ khí này nói chuyện với ta.
Lăng Không nhếch miệng cười nói, tràn ngập vẻ kiệt ngao bất tuần.
- Lăng Không, ngươi. . . Có ý gì? Lục Minh chính là kẻ địch của Bạch Hổ Viện chúng ta.
Một thanh niên của Đoan Mộc gia tộc sắc mặt khó coi nói.
- Hắn là kẻ địch của Đoan Mộc gia tộc các ngươi, không phải kẻ địch của ta.
Lăng Không bĩu môi, nói tiếp:
- Có điều ta sẽ toàn lực xuất thủ, không phải bởi vì Đoan Mộc gia các ngươi, mà bởi vì Lục Minh là một đối thủ tốt!
Nói xong, thân hình Lăng Không nhấp nhoáng, phóng tới đài chiến đấu.
- Lăng Không này, dựa vào một gia gia là Kim Bào trưởng lão, quả thực kiệt ngao bất tuần, là họa hại!
Một thanh niên của Đoan Mộc gia tộc nói.
- Yên tâm, sớm muộn gì cũng bắt hắn phải cúi đầu nghe theo.
Đoan Mộc Vân Dương cười lạnh một tiếng.
Trên đài chiến đấu, Lục Minh và Lăng Không đứng đối mặt.
- Lục Minh, cố lên.
- Lục Minh sư huynh, vô địch.
Đệ tử của Chu Tước Viện hét to, cổ vũ cho Lục Minh.
- Lăng Không, vô địch, Lăng Không cố lên.
- Lăng Không sư huynh đập bẹp Lục Minh, Lăng Không sư huynh tất thắng.
Đệ tử của Bạch Hổ Viện không cam tâm yếu thế, cũng hò hét.
Sau đó, đệ tử hai bên bắt đầu trợn mắt nhìn nhau, tỷ thí còn chưa bắt đầu, đệ tử hai viện đã giương cung bạt kiếm.
- Lục Minh, ta biết ngươi vẫn ẩn tàng thực lực, huyết mạch của ngươi chưa từng bạo phát, có bao nhiêu thực lực, thi triển ra toàn bộ đi, ta sẽ không thủ hạ lưu tình.
Lăng Không nhìn Lục Minh, trong mắt tràn ngập dã tính.
- Cầu còn không được.
Lục Minh cười.
- Tốt, ha ha.
Lăng Không cười to.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Ầm! Ầm!
Đột nhiên, hai người đồng thời động rồi, đài chiến đấu phát ra hai tiếng nổ vang, hai bóng người đồng thời phóng tới đối phương.
- Phong Ma Côn Pháp - Khai Sơn.
- Cương Hỏa Thương Quyết - Sơn Băng.
Thiết côn của Lăng Không, trường thương của Lục Minh, nặng nề va vào nhau.
Keng.
Giống như hai yêu ma thượng cổ đâm vào nhau, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, phát ra ở chỗ trường thương và thiết côn va chạm, hai loại quang mang một đỏ một vàng bạo phát kịch liệt, hình thành từng cỗ sóng to, thổi quét bốn phương tám hướng.
Khán đài xung quanh, cho dù là cách xa mấy trăm mét, vẫn cảm thấy nổi lên gió to cấp mười, cả người thiếu chút nữa thì bị thổi cho bay lên.
- Thế này cũng quá mạnh rồi? Đây là lực lượng gì? Đây còn là lực lượng mà Võ Sư cảnh có thể đạt tới sao?
Một số đệ tử kinh hãi muốn chết.
Chỉ là một chiêu mà thôi, uy thế thật sự khủng bố.
Trên đài chiến đấu, hai người va chạm một chiêu, đồng loạt lui về phía sau bảy tám bước.
- Lực lượng mạnh quá, nhục thân của Lăng Không, cao hơn cả ta, đã đạt tới nhị phẩm đại thành, hơn nữa võ kỹ Huyền cấp, cũng đạt tới đỉnh phong cấp độ thứ tư, không hề kém ta, xem ra ta chỉ dùng sáu thành công lực là căn bản không thắng được hắn.
Tâm niệm của Lục Minh xoay chuyển rất nhanh.
Cường độ Chân khí của Lục Minh, vượt xa Võ Sư cửu trọng đỉnh phong bình thường, quyết đấu lúc trước, hắn tối đa chỉ thi triển sáu thành mà thôi.
- Tốt, lại nào.
Lăng Không gào lên, cơ nhục toàn thân mấp máy, giống như từng khối sắt cấp tốc xông tới Lục Minh.
- Vậy thì bảy thành đi.
Mắt Lục Minh lóe sáng, mũi chân giẫm một cái, thân thể như một cơn gió lao ra.
Keng.
Lại một tiếng nổ kịch liệt.
Lần này, Lăng Không lui liên tục, mà Lục Minh thì chỉ lảo đảo.
- Lục Minh chiếm thượng phong, chẳng lẽ Lục Minh sẽ thắng?
- Không dễ dàng vậy đâu, chờ xem đi.
Ầm!
Sau khi Lăng Không vừa lui, lại phóng tới Lục Minh, giống như dã thú phát cuồng.
Hai người liên tục va chạm, mỗi lần, Lăng Không đều bị đánh lui, nhưng một khắc sau lại xông lên.
Lập tức, hai người giao thủ hơn mười chiêu.
Người toàn trường, đều nín thở, nhìn không chớp mắt.
Một số người trẻ tuổi lại xem mà máu nóng sôi trào.
Quá kích thích, quá cuồng bạo, hai người trực tiếp đều lấy cứng chọi cứng, đơn giản thô bạo, nhưng là chấn động nhất.
Khu vực bốn đại viện, sắc mặt một số người cực kỳ ngưng trọng.
Như Tô Tùng thứ tám, Đổng Sách thứ chín, Lôi Đông thứ mười.
Bởi vì thực lực hai người hiện tại thể hiện ra đã bức gần bọn họ.
Keng.
Lại một chiêu, Lăng Không lui về phía sau bảy tám bước, lần này, hắn không tiếp tục tấn công.
- Ha ha, thống khoái, thống khoái, quá thống khoái, Lục Minh, ngươi không như đám đàn bà đó, cầm một thanh tú hoa kiếm, học một số thân pháp trơn tuột, tránh đi tránh lại, tuyệt không giống nam nhân, sau lần đại hội này, ta nhất định sẽ mời ngươi uống một chén.
Lăng Không cười ha ha nói.
- Được, ta chờ rượu của ngươi.
Lục Minh cười, ánh mắt sáng ngời, chiến ý bốc cháy.
Va chạm trực tiếp như vậy, cũng khiến máu nóng của Lục Minh đang sôi trào.
- Có điều Lục Minh, nếu ngươi chỉ có một chút thực lực này, vậy người thắng trận này chính là ta.
Lăng Không liếm liếm môi nói.
Ầm!
Sau đó, trên người Lăng Không lóe lên huyết quang, huyết mạch bạo phát.
Huyết mạch của hắn, là huyết mạch cấp sáu.
Trong Huyền Nguyên Kiếm Phái, thiên tài đỉnh cấp bình thường huyết mạch đều là cấp năm.
Chỉ có một bộ phận người cực ít là huyết mạch cấp sáu.
Như Phong Hành Liệt, Lăng Không.
Trong đám người mới năm nay, không có một huyết mạch cấp sáu nào.
Trước lúc Lục Minh quật khởi, rất nhiều người còn nói năm nay, là một lần yếu nhất trong mấy năm.
Đương nhiên, hiện tại tất cả người nói như vậy đều ngậm miệng rồi.
Bùm bùm.
Lăng Không huyết mạch bạo phát, đồng thời thân thể hắn không ngờ phát ra một trận thanh âm giống như đậu rang, sau đó, cơ nhục trên người Lăng Không mấp máy, xương cốt đảo vị trí, không ngờ không ngừng phồng lên.
Chỉ mấy hơi thở, thân thể của Lăng Không to ra vài vòng, giống như một con cự viên to lớn, một cỗ khí tức cuồng bạo hung sát tràn ra.
- Thú Cuồng Quyết, bí thuật Thú Cuồng Quyết, Lăng Không không ngờ luyện thành Thú Cuồng Quyết.
- Với thực lực của Lăng Không, lại cộng thêm Thú Cuồng Quyết, sẽ là khủng bố cỡ nào?
- Đây là thực lực của top 5.
Trên khán đài, truyền ra từng đợt kinh hô.
- Không ngờ là Thú Cuồng Quyết.
Ánh mắt Lục Minh khẽ biến.
Đây chính là điều trên tư liệu Hoa Trì thu thập không có.
Thú Cuồng Quyết, bí thuật có thể khiến người ta thú hóa, lực lượng đề thăng một đoạn.
Nhưng khuyết điểm chính là duy trì không lâu, phụ tải đối với thân thể rất lớn, sau khi sử dụng, thân thể sẽ có một đoạn thời gian yếu ớt.
- Tiếp chiêu đi.
Lăng Không gầm lên một tiếng, giống như một con cự viên, cấp tốc lao về phía Lục Minh, tốc độ nhanh hơn lúc trước một đoạn.
Huyết mạch bạo phát, cộng thêm Thú Cuồng Quyết, khiến cho chiến lực của Lăng Không đề thăng không chỉ gấp đôi.
Ầm!
Thiết côn điên cuồng xuống Lục Minh.
Thiết côn đập qua không khí, phát ra tiếng nổ ầm ầm, vô cùng đáng sợ.
- Đã như vậy, mười thành tu vi đi.
Mắt Lục Minh lóe sáng, chân khí trong cơ thể bỗng nhiên toàn bộ bạo phát.
Ầm!
Lúc này, trên người Lục Minh, bộc phát ra một cỗ khí tức khiếp người, từng đạo chân khí cường đại tới cực điểm vấn vít trên người Lục Minh.
Lúc này, Trương Mục Vân, Đoan Mộc Vân Dương, Bộ Tinh Khải, Đoạn Cương lập tức đứng bật dậy.