Lập tức, trường thương của Lục Minh cấp tốc vung ra.
Trường thương vừa vung, kình phong bắn nhanh, Hỏa Văn Thương ở trong tay Lục Minh, dường như hóa thành một con hỏa long.
Vù vù. . .
Sau đó, một màn kinh người xuất hiện, hỏa diễm xung quanh, theo trường thương của Lục Minh nhấp nhô lên xuống, cuối cùng bị trường thương dẫn động, hóa thành một con hỏa long, bay múa vòng quanh Lục Minh.
Lục Minh đứng trong biển lửa, quanh người hỏa long bay múa vấn vít, giống như một hỏa thần giáng lâm nhân gian.
- Đi đi.
Cuối cùng, Lục Minh đâm ra một thương về phía bầu trời, một con hỏa long phóng lên cao, lượn vòng bay lên, xộc thẳng tới tận trời.
Sau khi bay lên trời cao trăm mét, hỏa long chậm rãi tiêu tán, hóa thành năng lượng, trở về thiên địa, mà trên đài chiến đấu, nơi Lục Minh đứng, đã không hề có hỏa diễm.
Liệt Diễm Lao Lung bị phá rồi.
Cố Thanh trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày sau mới có phản ứng, lộ ra một nụ cười khổ, nói:
- Lục Minh sư đệ kỳ tài ngút trời, ta không bằng ngươi. Vừa rồi đa tạ Lục Minh sư đệ thủ hạ lưu tình, ta nhận thua.
Vừa rồi, nếu trường thương của Lục Minh nhắm vào hắn, với thời kỳ yếu ớt vì vừa thi triển quá bí thuật, hắn không chết cũng trọng thương.
- May mắn thôi.
Lục Minh cười nói.
- Chờ mong Lục Minh sư đệ có thể tiến vào top 10.
Cố Thanh ôm quyền, sau đó hạ xuống đài chiến đấu.
Thắng rồi. Lục Minh thắng.
Đệ tử của bốn đại viện đã bất lực kinh thán, chỉ cảm thấy môi đang run rẩy.
Đặc biệt là những người liên tiếp cho rằng Lục Minh phải dừng lại, phải thua, lại cảm thấy trên mặt nóng lên, giống như đã trúng mấy chục cái bạt tai.
Khu vực Bạch Hổ Viện, sắc mặt Lục Vân Hùng và Lục Dao âm trầm tới ứa ra nước, sâu trong ánh mắt, thậm chí dần hiện ra vẻ hoảng sợ.
Tốc độ tiến bộ và Thiên phú của Lục Minh, đã khiến bọn họ có một chút hoảng sợ.
- Không, hắn so với Đoan Mộc Lân vẫn còn kém xa, còn kém xa.
Lục Dao nắm chặt song quyền, trong lòng lại liên tục cảnh cáo bản thân.
Giống như chỉ có như vậy, trong lòng nàng mới thoải mái hơn một chút.
- Lục Minh thắng rồi.
Trên đài chiến đấu, Ngân Bào trưởng lão tuyên bố.
Tất nhiên, toàn trường lại là một mảng sôi trào, Lục Minh mỉm cười, đi xuống đài chiến đấu, về tới khu chỗ ngồi.
- Thế nào? Mục Lan sư tỷ, ta nói mà, vừa rồi ngươi nên tin ta, ta chính là người ngươi đề cử vào, ngươi tin ta, chính là tin vào nhãn quang của bản thân mình.
Trở lại khu chỗ ngồi, Lục Minh đắc ý dào dạt nói với Mục Lan.
- Tên gia hỏa ngươi, còn sớm lắm, chờ ngươi tiến vào top 10 rồi hẵng khoe khoang.
Nhìn bộ dạng đắc ý của Lục Minh, Mục Lan tức tới ngứa răng, đương nhiên, vẻ thưởng thức sâu trong ánh mắt lại lóe lên.
- Tiến vào top 10? Có phần thưởng gì?
Lục Minh hỏi.
- Phần thưởng? Ngươi muốn phần thưởng gì?
Mục Lan cười quyến rũ, thân thể nghiêng về phía trước, nửa thân trên đầy đặn cơ hồ sắp dựa vào ngực Lục Minh, một mùi thơm khiến người ta mê say xộc thẳng vào mũi Lục Minh.
Phụ cận, đám đệ tử Chu Tước Viện như Hoa Trì, Phong Vũ đều ngây ra, sau đó, lộ ra ánh mắt vô cùng ghen tị.
Lần này, Lục Minh không tránh né, ngược lại hít vào một hơi, lộ ra vẻ say mê, sau đó ánh mắt nhìn thẳng vào ngực Mục Lan, tựa cười mà như không phải cười nói:
- Mục Lan sư tỷ, phần thưởng ta đề ra, ngươi đều có thể thỏa mãn à?
Ẩn ý, đã rất rõ ràng.
Mục Lan không mở miệng, đệ tử Chu Tước Viện ở phụ cận đã nổ tung.
- Ôi chao, Lục Minh, ngươi muốn làm gì? Ánh mắt dâm đãng đó ngươi là có ý gì?
- Lục Minh, ta nói với ngươi nhé, tuy ngươi thiên phú phi phàm, nhưng nếu ngươi muốn có ý đồ với trưởng lão, ta sẽ liều mạng với ngươi.
- Mục Lan trưởng lão là nữ thần của ta, ngươi mau dịch ngay cái ánh mắt dâm đãng đó của ngươi đi.
Mà Hoa Trì lại kêu to:
- Lục Minh, tên cầm thú ngươi, ta phải liều mạng với ngươi.
...
Tình cảm quần chúng trào dâng, Lục Minh chỉ có thể bại lui.
Lục Minh lui hai bước, cười khổ sờ sờ mũi, mị lực của Mục Lan, cũng quá mạnh rồi?
Thấy Lục Minh lui về phía sau, Mục Lan đắc ý ưỡn ngực, lập tức một trận sóng to khiến cho mắt của một đám trư ca phụ cận đều tóe ra lửa.
Mục Lan hai mươi mốt tuổi, hoàn toàn khác với thiếu nữ mười mấy tuổi khác, thành thục gợi cảm quyến rũ, quả thực là cấp bậc họa thủy, đám thanh thiếu niên huyết khí phương cương mười mấy hai mươi tuổi xung quanh, làm sao cản được?
Ngay cả Lục Minh, trong lòng cũng giật thót.
Đôi môi hồng nhuận khêu gợi của Mục Lan hơi cong lên, mắt đảo quanh, nói:
- Lục Minh, ngươi muốn điều kiện gì cũng thỏa mãn, được, trừ khi lần đại hội này, ngươi có thể đạt được hạng nhất.
- Hạng nhất à? Mục Lan sư tỷ, đây chính là ngươi nói đấy nhé?
Lục Minh tựa cười mà như không phải cười, nhìn chằm chằm Mục Lan.
Nhìn thấy ánh mắt của Lục Minh, trong lòng Mục Lan giật thót:
- Chẳng lẽ Lục Minh còn có thể đạt được hạng nhất?
Sau đó nàng lắc đầu.
Hạng nhất? Căn bản là không thể, thực lực của mấy người trước đáng sợ cỡ nào, nàng biết rất rõ, Lục Minh tuyệt đối không thể đạt được hạng nhất.
Nghĩ đến đây liền cảm thấy yên lòng, cười quyến rũ, nói:
- Được, vậy một lời đã định.
Hạng nhất?
Đệ tử Chu Tước Viện ở gần lần này không 'Vây công' Lục Minh, bởi vì suy nghĩ của bọn họ cũng giống như Mục Lan.
Với chiến lực của Lục Minh, tiến vào top 10, vậy có khả năng rất lớn, nhưng hạng nhất, đây là không thể.
Tỷ thí tiếp tục tiến hành, không bao lâu sau, tỷ thí còn lại toàn bộ đều kết thúc.
Nhưng, top 15, vẫn chưa hoàn toàn định ra.
Bởi vì còn cần khiêu chiến.
Lần này, các trưởng lão sẽ lựa chọn ra một người mà bọn họ cho rằng mạnh nhất, bổ sung vào top 16.
Sau đó lại chọn ra năm người, tiến hành khiêu chiến, người thắng sẽ tiến vào top 16.
Không lâu sau, danh ngạch dã lựa chọn ra, sau đó tiến hành khiêu chiến.
Lần này, không có một ai khiêu chiến Lục Minh, bởi vì thực lực Lục Minh thể hiện ra quá mạnh.
Khi toàn bộ khiêu chiến đều kết thúc, đã là chạng vạng.
Mà top 16, đã toàn bộ ra lò.
Bạch Hổ Viện vẫn dẫn trước rất xa, chiếm bảy danh ngạch.
Thanh Long Viện bốn, Chu Tước Viện ba, Huyền Vũ Viện thảm nhất, chỉ có hai người lọt vào được top 16.
Thanh Long Viện Cố Thanh, không có bất ngờ, thông qua khiêu chiến, lại giết về top 16, chứng minh thực lực của hắn.
Thiên tài xếp trong top 10 trước kia, không có ngoại lệ, toàn bộ đều tiến vào top 16.
Đại hội hôm nay kết thúc, sáng sớm hôm sau, đại hội tiếp tục tiến hành.
Lần này, vẫn là rút thăm quyết định.
Lần này sau khi rút thăm, Ngân Bào trưởng lão trực tiếp công bố danh sách quyết đấu.
Trong đó, được người người chú ý nhất là Lục Minh đấu Lăng Không.
Đúng vậy, quyết đấu giữa hai tân nhân vương.
Một số cường giả xếp cao khác không đấu với nhau.
Tất nhiên, quyết đấu của Lục Minh và Lăng Không là được chú ý nhất.
Toàn trường đều đang nghị luận quyết đấu của Lục Minh và Lăng Không, đều suy đoán trong hai người này ai rốt cuộc sẽ thắng.
Biểu hiện của Lục Minh quá kinh diễm, bọn họ đã không dám nói Lăng Không thắng chắc nữa.
Trong sự chờ mong của mọi người, thi đấu bắt đầu.
Đoan Mộc Vân Dương lên đài đầu tiên, đối thủ của hắn không ngờ là Cố Thanh.
Đây là quyết đấu nghiêng về một bên, Cố Thanh dốc hết toàn lực thi triển Liệt Diễm Lao Lung, nhưng bị Đoan Mộc Vân Dương trực tiếp chém ra một đao, Đoan Mộc Vân Dương cơ hồ dùng thế bẻ gãy nghiền nát để thủ thắng.
Sau đó, Trương Mục Vân, Bộ Tinh Khải, Đoạn Cương cũng lần lượt lên đài, cơ hồ không có gì khó khăn giành được thắng lợi.
Cũng là Trình Phi Loan, trải qua một hồi khổ chiến, mới chiến thắng đối thủ.
Cuối cùng, trận thứ bảy, tới lượt Lục Minh và Lăng Không.