Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 122: Liệt diễm lao lung

Chương Trước Chương Tiếp

Số hai, không phải là Đoan Mộc Vân Dương sao?

Đối thủ của Đoan Mộc Vân Dương là Đỗ Hòa số mười bảy, thực lực của hắn, còn mạnh hơn Bồ Tư Xung.

Nhưng so với Đoan Mộc Vân Dương thì vẫn chênh lệch quá lớn.

Một đao, chỉ một đao, Đỗ Hòa đã thua, thua triệt để, không có sức hoàn thủ.

Một đao đó của Đoan Mộc Vân Dương, vô cùng khủng bố, giống như có thể bổ vỡ thiên địa.

Không ai biết một đao này của Đoan Mộc Vân Dương là dùng mấy thành thực lực, nhưng không nghi ngờ gì nữa, là cực kỳ đáng sợ.

Sáu đó, thi đấu tiếp tục.

Kịch liệt hơn lúc trước, có thể tiến vào top 30, không có kẻ yếu, thực lực đều rất mạnh.

Có một số hai người thực lực tiếp cận nhau, đại chiến vô cùng thảm thiết, thậm chí có một hồi đại chiến gần ngàn chiêu, mới phân ra thắng bại.

Nhưng cũng có một số quyết đấu, hoàn toàn là nghiêng về một bên.

Như Trương Mục Vân, chỉ một chưởng tùy ý, đã giải quyết đối thủ.

Còn có Bộ Tinh Khải xếp thứ ba, Đoạn Cương xếp thứ tư Thanh Đồng Bảng, đều là một chiêu giải quyết đối thủ.

Khiến Lục Minh chú ý là Bộ Tinh Khải, bởi vì người này, cũng dùng thương, hơn nữa còn là thiên tài của Bạch Hổ Viện.

Tuy Huyền Nguyên Kiếm Phái được gọi là kiếm phái, dùng kiếm là khá nhiều, nhưng trong tông môn, người dùng vũ khí khác cũng rất nhiều.

Cho nên sinh ra các loại đệ nhất.

Như Trương Mục Vân được gọi là đệ nhất kiếm trong đệ tử cấp Thanh Đồng.

Đoan Mộc Vân Dương được xưng là đệ nhất đao.

Bộ Tinh Khải thì được xưng là đệ nhất thương.

- Số năm mươi mốt Lục Minh, đấu số mười hai, Cố Thanh.

Lúc này, Ngân Bào trưởng lão tuyên bố.

- Cố Thanh, đối thủ lần này của Lục Minh là Cố Thanh?

- Xem ra Lục Minh phải dừng ở đây rồi, có điều là một đệ tử mới nhập môn, có thể đi đến một bước này, đã rất kinh người rồi.

- Lục Minh thua, vậy khẳng định là thua chắc rồi, nhưng Lục Minh có thể tiếp được mấy chiêu của Cố Thanh?

- Mấy chiêu? Theo ta thấy, mười chiêu chắc không có vấn đề.

- Khó nói lắm, ta đoán chắc là giải quyết chiến đấu trong vòng mười chiêu.

Lục Minh không để ý đến nghị luận xung quanh, đứng dậy đài chiến đấu đài chiến đấu.

- Lục Minh sư huynh, ta tin ngươi, ngươi nhất định sẽ thắng.

Bàng Thạch nói to, hắn có một loại tín nhiệm mù quáng đối với Lục Minh.

Lục Minh xoay người cười với Bàng Thạch, nói:

- Đại thạch đầu, có những lời này của ngươi, ta khẳng định là thắng chắc.

Nói xong, cười to bước về phía trước.

- Tên gia hỏa này, lấy đâu ra tự tin như vậy?

Mục Lan bĩu môi.

- Tên này luôn tự tin tới mù quáng.

Phong Vũ nói.

Tuy bọn họ nói như vậy, nhưng sâu trong ánh mắt, lại vẫn hiện lên vẻ chờ mong, bọn họ cũng chờ mong, Lục Minh có thể lại phá vỡ nhận thức của bọn họ.

Khi Lục Minh đi lên đài chiến đấu, Cố Thanh cũng bước lên đài chiến đấu, hai người đứng đối mặt.

Lục Minh bỗng dưng quan sát Cố Thanh, Cố Thanh mặc một thân trường bào màu tím, lưng đeo trường kiếm, bộ dạng bình thường, nhưng trên người lại có một cỗ khí tức nóng rực tán phát ra.

- Lục Minh sư đệ, tuy ngươi xếp sau, nhưng ta đối với bất kỳ đối thủ nào cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, ngươi phải cẩn thận.

Cố Thanh ôm quyền, rất khách khí.

- Cố sư huynh cứ phóng tay phóng chân, nếu ta không đỡ được mà bị thương, cũng chỉ trách ta học nghệ không tinh.

Lục Minh nói.

- Được, đã vậy, tiếp chiêu đi, Tinh Hỏa Liệu Nguyên.

Trường kiếm sau lưng Cố Thanh ra khỏi vỏ, cổ tay run lên, trường kiếm bộc phát ra mấy trăm đạo kiếm khí, mỗi một đạo kiếm khí đều là màu lửa đỏ, tràn ngập ý nóng bỏng, phong tỏa không gian chỗ Lục Minh.

- Xuất hiện rồi, đây là võ kỹ thành danh của Cố Thanh, Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm Pháp.

- Võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, Tinh Hỏa Liệu Nguyên, kiếm khí như lửa cháy lan đồng cỏ, phạm vi bao phủ cực lớn, cơ hồ là không thể dùng thân pháp để tránh né, một khi không tránh né được, sẽ phải đối mặt với từng đợt công kích nối liền không dứt, không ngừng không nghỉ.

- Nghe nói Cố Thanh chuyên tu một loại võ kỹ, hiện giờ đã tu luyện đến cấp độ thứ tư kinh người, lô hỏa thuần thanh, Lục Minh, có thể tiếp được mấy chiêu?

Đệ tử quan chiến xung quanh nhìn chằm chằm đài chiến đấu không chớp mắt.

- Thiên tài xếp thứ mười hai, quả nhiên cường đại, võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm, không ngờ đã tu luyện đến cấp độ thứ tư, hơn nữa nhục thân của Cố Thanh cũng tuyệt đối không kém, ít nhất đã đạt tới nhất phẩm viên mãn, nếu không xuất kiếm không thể nhanh như vậy.

Trong lòng Lục Minh khẽ động, trong tay không ngừng, trường thương quét ra.

- Lãm Nguyệt.

Thương mang Hình bán nguyệt lóe lên, sinh ra kình khí cường đại, đánh tan kiếm khí chung quanh.

Nhưng chỉ một tia lửa, kiếm khí vừa tắt, lại sinh ra nhiều kiếm khí hơn, bao phủ về phía Lục Minh.

- Đã không đánh tắt được, vậy dùng lực lượng cường đại phá kiếm pháp này đi.

Mắt Lục Minh lóe sáng, cả người nhảy lên, trường thương từ dưới quất lên trên, nơi trường thương đi qua, kiếm khí diệt vong, lộ ra một khu vực trống.

- Sơn Băng.

Sau đó, Lục Minh từ trên nhảy xuống, thi triển ra một chiêu Sơn Băng này, đồng thời, chân khí trong cơ thể điên cuồng ùa vào trong trường thương, trường thương chấn động, tràn ngập thế vạn quân.

Với tu vi Võ Sư bát trọng đỉnh phong của Lục Minh hiện tại, cộng thêm chân khí hùng hậu ngưng luyện là gấp ba chân khí khác, kết hợp với nhục thân nhị phẩm tiểu thành, tuy Lục Minh không bạo phát toàn bộ, nhưng lực lượng cũng cực kỳ kinh người.

Một thương này, cho dù đúng là một tòa núi nhỏ, cũng bị Lục Minh đánh sập.

Ầm!

Trường thương nện xuống, kiếm khí bị quét sạch.

Kình khí cuồng bạo, đánh lên trên thân kiếm của Cố Thanh, khiến thân thể hắn chấn động mãnh liệt, lui về phía sau liền hơn mười bước.

Xung quanh, vang lên tiếng hít dài.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.

Lục Minh không ngờ một thương phá được Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm Pháp của Cố Thanh, phương pháp mãnh liệt mà lại trực tiếp, nhưng cũng là hữu hiệu nhất.

- Lực lượng của Lục Minh quá mạnh, sao hắn có lực lượng cường đại như vậy?

- Chẳng lẽ Lục Minh có thể thắng ư? Thế này cũng quá bất khả tư nghị rồi?

Đệ tử của bốn đại viện đều khó có thể bảo trì bình tĩnh.

Lúc này, sắc mặt Cố Thanh cực kỳ ngưng trọng, trong mắt có vẻ kinh thán, nói:

- Lục Minh sư đệ, thiên tư của ngươi, đúng là vượt quá dự đoán của ta, nhưng muốn thắng ta, không dễ dàng đâu, chỉ có thể dùng một chiêu, vốn ta muốn giữ lại để trùng kích top 10, nhưng có thể sử dụng ở trên người ngươi, cũng không oan.

- Liệt Diễm Lao Lung.

Cố Thanh quát khẽ, thân hình đột nhiên phóng lên cao, trên người đột nhiên bốc ra từng tầng hỏa diễm màu đỏ, giống như cả người đột nhiên bốc cháy vậy.

Sau đó, những hỏa diễm này, giống như che trời phủ đất thổi quét về phía Lục Minh.

Thân thể Lục Minh dao động liên tục, tránh né những hỏa diễm này, nhưng những hỏa diễm này chỉ cần rơi xuống đất, sẽ bốc cháy hừng hực, lập tức, chung quanh Lục Minh hóa thành một mảng biển lửa.

- Lục Minh sư đệ, đây là bí thuật của ta, Liệt Diễm Lao Lung, chỉ cần ngươi có thể phá được một chiêu này, ta sẽ nhận thua.

Thanh âm của Cố Thanh truyền ra.

- Bí thuật, bí thuật kỳ diệu quá.

Ánh mắt Lục Minh lấp lánh.

Bí thuật, hoàn toàn khác với võ kỹ, không có cấp bậc phân cao thấp.

Nhưng mỗi một loại bí thuật đều vô cùng kỳ diệu, độ khó tu luyện vô cùng cao, còn cần một số điều kiện đặc thù, mới có thể tu luyện thành công.

Một khi thi triển, có thể tăng cường thực lực của võ giả rất nhiều, nhưng có được tất có mất, bí thuật cũng có các loại điều kiện hạn chế, ví dụ như có một số bí thuật một khi thi triển xong, võ giả sẽ lâm vào trạng thái yếu ớt, để mặc người ta dày xéo.

Mà bí thuật của Cố Thanh, không ngờ là đốt cháy chân khí, dùng chân khí làm nhiên liệu, bốc cháy, hóa thành một mảng lồng giam lửa.

- Đáng tiếc, hỏa diễm há có thể cản được ta.

Khóe miệng Lục Minh lộ ra một nụ cười tự tin.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)