Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 114: Viện trưởng chu tước viện

Chương Trước Chương Tiếp

Lục Minh quay trở về phòng, mở sách nhỏ ra xem.

Bên trong ghi lại tư liệu về tất cả người trên Thanh Đồng Bảng, bao gồm võ kỹ, tu vi, binh khí sử dụng... vân vân, vô cùng chi tiết.

Tuy không thể chuẩn xác trăm phần trăm, nhưng giá trị tham khảo cũng vô cùng cao, mang tới trợ giúp rất lớn cho Lục Minh, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.

Trên sách, ghi lại tin tức của sáu mươi người, nói cách khác, hiện tại trên Thanh Đồng Bảng, đã có sáu mươi người.

Trước khi Lục Minh xông lên Thanh Đồng Bảng, Thanh Đồng Bảng là năm mươi sáu người, Diêu Thiên Vũ bị kích sát, nhưng cộng thêm Lục Minh và Phong Hành Liệt, là năm mươi bảy người, chứng tỏ trong đoạn thời gian này lại có ba người xông lên Thanh Đồng Bảng.

- Chu Tước Viện, quả nhiên nhân số ít nhất.

Trên sách có thống kê, Chu Tước Viện chỉ có mười một người, Huyền Vũ mười hai người, Thanh Long Viện mười lăm người, Bạch Hổ Viện hai mươi hai người.

Chu Tước Viện xếp cuối, Bạch Hổ Viện thì mạnh nhất.

Cuối cùng, ánh mắt của Lục Minh dừng lại ở tên của mười người trên cùng.

Trương Mục Vân, Đoan Mộc Vân Dương, Bộ Tinh Khải, Đoạn Cương. . .

Mười cái tên, đại biểu cho top 10 của Thanh Đồng Bảng.

- Trong top 10, Chu Tước Viện không ngờ chỉ có một người!

Lục Minh nhướng mày.

Trong Top 10, Chu Tước Viện chỉ có một người, hơn nữa còn xếp thứ sáu.

Trong đó, Bạch Hổ Viện bốn người, Thanh Long Viện ba người, Huyền Võ Viện hai người.

Chắc chắn, Chu Tước Viện bất kể là trên tổng nhân số, hay là thiên tài đỉnh cấp đều là kém nhất.

- Top 10 à?

Trong mắt Lục Minh hiện lên một đạo tinh quang, lộ ra một tia chiến ý.

Rất nhanh, hai tiếng trôi qua, trời đã sáng.

Khi Lục Minh ra khỏi phòng, phát hiện Bàng Thạch, Hoa Trì đã ở trong sân, ngoài ra, còn có Phong Vũ.

- Lục Minh, nghe nói Hoa Trì trong đoạn thời gian này đã thu thập tư liệu của thiên tài trên Thanh Đồng Bảng, ngươi xem chưa?

Phong Vũ hỏi.

- Xem xong rồi.

Lục Minh gật đầu nói.

- Ừm, có điều ta muốn bổ sung mấy điểm, chúng ta vừa đi vừa nói nhé.

Phong Vũ nói.

Mấy người gật đầu, cùng nhau đi ra ngoài.

- Thiên tài trên Thanh Đồng Bảng hiện tại, đại khái chia làm sáu cấp độ, ba loại hình, không biết các ngươi có nghe nói chưa?

Phong Vũ hỏi.

- Sáu cấp độ, ba loại hình?

Ba người Lục Minh, Hoa Trì, Bàng Thạch đều có chút nghi hoặc.

- Không sai, sáu cấp độ, là dựa theo chiến lực để phân chia, dẫu sao thiên tài trên Thanh Đồng Bảng, đại đa số tu vi đều là Võ Sư cửu trọng đỉnh phong, có một số người tuy có xếp hạng trước sau, nhưng chiến lực kỳ thật vô cùng tiếp cận nhau.

- Thứ 45 đến 60, ở vào cấp độ thứ sáu, thứ 30 đến 45, ở vào cấp độ thứ năm, 20 đến 30, cấp độ thứ tư, 10 đến 20, cấp độ thứ ba, 4 đến 10, cấp độ thứ hai, top 3 mạnh nhất, cấp độ thứ nhất.

- Ba loại hình thì loại hình thứ nhất chính là như ngươi và Phong Hành Liệt vậy, nhập môn không lâu, dựa vào thiên phú cường đại, xông lên Thanh Đồng Bảng không lâu, loại hình này thiên phú bình thường rất mạnh, nhưng bởi vì thời gian ngắn, chiến lực không quá mạnh.

- Loại hình thứ hai, đó chính là thiên tài thiên phú rất mạnh, thời gian lên Thanh Đồng Bảng cũng rất dài, nhưng lại dừng lại ở Võ Sư cửu trọng đỉnh phong, một mực không đột phá, mục đích là để tích lũy căn cơ kiên cố hơn, loại hình này có chiến lực đáng sợ nhất, top 10 Thanh Đồng Bảng, đại đa số đều là loại hình này.

- Loại thứ ba, đó chính là đệ tử cũ nhập môn nhiều năm, bọn họ dừng lại ở Võ Sư cửu trọng đỉnh phong, một mực khó có thể đột phá, loại hình này tiềm lực có hạn, nhưng bởi vì tu luyện nhiều năm, các loại võ kỹ, bí thuật, hỏa hậu đều rất không tồi, cho nên chiến lực cũng vô cùng cường đại.

Phong Vũ giải thích chi tiết.

Ba người Lục Minh nghe xong thì gật đầu không thôi, không ngờ trong đây còn có nhiều môn đạo như vậy.

- Lục Minh, sau khi ngươi biết, về sau đối địch thì trong lòng có tính toán là được.

Phong Vũ nói.

Bốn người vừa đi vừa tán gẫu, không lâu sau liền đi tới nơi tổ chức đại hội bốn viện lần này.

Nơi tổ chức đại hội bốn viện, không phải ở bốn đại viện, cũng không phải ở trung bộ bốn đại viện, mà là ở phía bắc Huyền Vũ Viện, chỗ hạch tâm tông môn của Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Nơi này, là một mảng thương mang, dãy núi cao vút san sát, mây mù lượn lờ, mông mông lung lung.

Nơi này là nơi Chưởng môn, Kim Bào trưởng lão, đệ tử cấp Hoàng Kim tu luyện ở, nghe nói, trừ những người này ra còn ẩn tàng lực lượng cường đại chân chính của Huyền Nguyên Kiếm Phái, là nơi hạch tâm của Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Trước dãy núi, có một khu đất địa thế bằng phẳng, xây dựng một đài chiến đấu, xung quanh đài chiến đấu là khán đài vô cùng rộng lớn.

Bố cục rất giống với Thanh Đồng Đài, nhưng so với Thanh Đồng Đài thì rộng lớn hùng vĩ hơn mấy lần.

Khán đài hình vuông, có thể dung nạp hơn mười vạn người.

Đệ tử của bốn đại viện, không ngừng hội tụ về nơi này, sau khi mấy người Lục Minh đi tới, tìm được khu vực của Chu Tước Viện, ngồi xuống.

Thời gian trôi qua, người càng lúc càng nhiều.

Đột nhiên, bầu trời vang lên tiếng xé gió.

- Đó là Viện trưởng cùng với Ngân Bào trưởng lão của Bạch Hổ Viện.

Có người nhỏ giọng nói.

Đám người Lục Minh ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy mấy chục thân ảnh đạp không mà đến, có lão giả, có trung niên, mỗi một người, khí tức đều hùng vĩ như núi, hùng hậu vô cùng, khiến người ta hít thở không thông.

Phút chốc, mấy chục người hạ xuống khu vực của Bạch Hổ Viện.

- Viện trưởng cùng với Ngân Bào trưởng lão của Chu Tước Viện chúng ta cũng tới rồi.

Đột nhiên, có đệ tử Chu Tước Viện ở gần đó kích động kêu lên.

Không trung cũng có mấy chục người, có nam có nữ, ai nấy khí tức cũng hùng hậu cường đại.

Cầm đầu là một lão giả hoa râm, mặc trường bào đỏ rực, trên trường bào thêu một con Chu Tước rất sống động, sắc mặt hắn hòa ái, mỉm cười chào hỏi người của Chu Tước Viện.

Đây là Viện trưởng của Chu Tước Viện, Viêm Lan.

Mà ở bên cạnh Viện trưởng Chu Tước Viện, Lục Minh nhìn thấy một người quen, không ngờ là Mục Lan.

- Phong Vũ, Mục Lan có quan hệ gì với Viện trưởng?

Lục Minh không khỏi hỏi Phong Vũ.

- Ngươi không biết à? Viện trưởng là ngoại công của Mục Lan tỷ tỷ.

Phong Vũ nói.

- Ngoại công? Quả nhiên!

Lục Minh không khỏi nhớ tới mấy tháng trước, Diêu Thiên Vũ từng nói ra tin tức này, chỉ là lúc ấy hắn không chú ý mà thôi.

Thân phận của Mục Lan quả nhiên không đơn giản.

Mà bên cạnh, Bàng Thạch và Hoa Trì cũng trợn mắt há hốc mồm.

Viện trưởng một đại viện, ở Huyền Nguyên Kiếm Phái, tuyệt đối là nhân vật đỉnh cấp, thân phận có thể so với Kim Bào trưởng lão, mà quyền lực thì còn lớn hơn cả Kim Bào trưởng lão.

Ở Huyền Nguyên Kiếm Phái, là nhân vật cấp bá chủ chân chính.

Lúc này, đám người Viện trưởng Chu Tước Viện bay xuống khu vực Chu Tước Viện, sau khi hạ xuống, Viện trưởng Chu Tước Viện và Mục Lan không ngờ đều đi tới bên bọn Lục Minh.

- Viện. . . Viện trưởng tới.

Bàng Thạch vô cùng khẩn trương, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.

Hoa Trì coi như vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt cũng lộ ra một chờ mong.

Mà người khác ở phụ cận lại khẩn trương, dẫu sao, Viện trưởng không phải là tùy tiện có thể nhìn thấy.

- Viện trưởng tới gặp ai? Chẳng lẽ là Lục Minh?

Trong đầu rất nhiều người đều hiện lên một suy nghĩ như vậy.

Bọn họ đoán không sai, Viện trưởng Chu Tước Viện và Mục Lan đi thẳng tới trước mặt Lục Minh.

- Lục Minh bái kiến Viện trưởng, Mục Lan sư tỷ.

Lục Minh ôm quyền hành lễ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)