Toàn bộ Thanh Đồng Đài, đều sôi trào.
Lục Minh, thật sự xông lên Thanh Đồng Bảng.
Hôm nay, không ngờ liên tục có hai tân nhân vương, xông lên Thanh Đồng Bảng.
Một người khóa này, một người khóa trước, đây là chuyện chưa từng có trong lịch sử của Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Rất nhiều người đều hô to quá đã, hôm nay không đến vô ích.
Hôm nay bọn họ vốn là tới xem Phong Hành Liệt có thể trùng kích Thanh Đồng Bảng hay không, cuối cùng, Phong Hành Liệt không phụ sự mong đợi của mọi người, thành công xông lên Thanh Đồng Bảng, hơn nữa còn chiến thắng Đoan Mộc Hổ xếp thứ năm mươi lăm trên Thanh Đồng Bảng.
Vốn là, bọn họ còn tưởng rằng như vậy là kết thúc, nhưng sự thực lại vẫn chưa kết thúc.
Bởi vì Lục Minh đi lên đài chiến đấu.
Lúc ban đầu, không ai đánh giá cao Lục Minh, cho rằng Lục Minh là nhìn thấy phong quang của Phong Hành Liệt, mới nhất thời xung động, đi lên đài chiến đấu.
Nhưng sự thực chứng minh, bọn họ đều sai rồi, Lục Minh thể hiện ra chiến lực siêu cường, một đường càn quét, trực tiếp xông lên Thanh Đồng Bảng, khiến tất cả mọi người đều trố mắt.
Rất nhiều người lúc trước nói Lục Minh cuồng vọng tự đại, không biết tự lượng sức mình, không thể thành công… vân vân, hiện tại bị sự thực tát mặt 'Bốp bốp', nhưng bọn họ không bận tâm, bọn họ đều đang phóng thích cảm xúc hưng phấn kích động trong lòng.
- Thế này cũng quá mạnh rồi, nhập môn một năm, xông lên Thanh Đồng Bảng, mười năm qua, chỉ có một mình Phong Vô Kị Phong sư huynh làm được.
- Phong Vô Kị sư huynh là ai? Thiên tài tuyệt thế, một trong Liệt Nhật Lục Kiệt, không ngờ Lục Minh cũng có thể làm được, chẳng lẽ Lục Minh là thiên tài cấp bậc như Phong Vô Kị sư huynh sao?
- Vậy thì chưa chắc, có một số người tiền kỳ lợi hại, tiềm lực về sau chưa chắc đã mạnh như vậy, nhưng, biểu hiện hiện tại của Lục Minh, quả thật rất mạnh.
- Kỳ thật trừ Phong Vô Kị sư huynh ra, Đoan Mộc Lân của Bạch Hổ Viện, cũng có thể làm được, chỉ là hắn giác tỉnh huyết mạch quá sớm, lúc trước trực tiếp tấn thăng đệ tử cấp Bạch Ngân, cho nên mới không trùng kích Thanh Đồng Bảng.
- Ồ, cái này ta cũng từng nghe nói rồi.
Lục Minh là tân nhân vương năm nay, thắng liên tiếp mười trận, rất nhiều đệ tử đã bắt đầu lấy hắn ra để so sánh với thiên tài mạnh nhất khoá trước.
- Lục Minh sư huynh uy vũ, Lục Minh sư huynh bách chiến bách thắng.
Khán đài nam bộ, Bàng Thạch kích động gầm lên, mặt hưng phấn tới đỏ bừng.
- Vị huynh đệ này, chẳng lẽ ngươi biết Lục Minh sư huynh à?
Ở gần đó, có người hỏi Bàng Thạch, mà khi gọi Lục Minh, đã mang theo hai chữ sư huynh.
- Đó là đương nhiên, ta và Lục Minh sư huynh chính là cùng một tòa biệt viện, là bạn cùng phòng.
Bàng Thạch đắc ý nói.
- Không ngờ là bạn cùng phòng của Lục Minh sư huynh? Bàng sư đệ, sau này có cơ hội, có thể giới thiệu Lục Minh sư huynh cho chúng ta quen biết không.
Đệ tử khác lập tức nói.
Ở Huyền Nguyên Kiếm Phái, nếu có chỗ dựa, rất nhiều chuyện cũng phải dễ làm hơn rất nhiều.
Lục Minh, đệ tử mới nhập môn năm nay, thiên phú thể hiện ra đều cực kỳ kinh người, cho thêm thời gian, không biết có thể đạt tới dạng cảnh giới gì, rất nhiều người đầu óc linh hoạt, đã nghĩ tới nên làm thế nào để kéo gần quan hệ với Lục Minh.
- Ha ha, ha ha, cái này, ta có thể thử xem, nhưng Lục Minh sư huynh có thời gian hay không thì ta cũng không thể bảo đảm.
Bàng Thạch hàm hậu gãi gãi đầu nói.
- Đó là khẳng định rồi.
Người khác nhao nhao nói.
Bên cạnh Bàng Thạch, trong mặt Hoa Trì cũng vô cùng khiếp sợ, đồng thời, cũng có vẻ kính nể rất sâu.
Chung quanh Thanh Đồng Đài, những thiên tài trên Thanh Đồng Bảng, biểu cảm khác nhau.
Như Ngạn Húc xếp thứ năm mươi, Ký Đông xếp thứ bốn mươi tám, biểu cảm đều vô cùng ngưng trọng.
Mà Phong Hành Liệt, trong mắt lại bắn ra tinh quang, nhìn Lục Minh, có kinh ngạc và khâm phục, cũng có chiến ý mãnh liệt.
Về phần Diêu Thiên Vũ, sắc mặt vô cùng âm trầm, đồng thời, sát cơ trong mắt không ngừng lóe lên.
Về phần một số thiên tài xếp cao hơn trên Thanh Đồng Bảng, ánh mắt lộ ra tinh quang, không biết đang nghĩ gì.
- Các ngươi nói xem, Lục Minh có tiếp tục khiêu chiến không?
- Chắc có, các ngươi không thấy à? Lúc trước hắn chỉ tên gọi họ khiêu khích Diêu Thiên Vũ, ta đoán, người hắn muốn khiêu chiến, khẳng định là Diêu Thiên Vũ.
- Nếu thực sự khiêu chiến Diêu Thiên Vũ, vậy rất thú vị.
- Kỳ thật ta cảm thấy, nếu hắn khiêu chiến Phong Hành Liệt, vậy càng thú vị hơn, hai người đều là tân nhân vương.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Xung quanh, đệ tử của bốn viện lại bắt đầu suy đoán Lục Minh liệu có tiếp tục khiêu chiến hay không.
Lúc này, trọng tài trung niên bắt đầu tuyên bố:
- Lục Minh, ngươi đã chiến thắng mười trận liên tiếp, đã xông lên Thanh Đồng Bảng, dựa theo quy củ, hiện tại xếp thứ năm mươi tám, ta sẽ báo chi tiết lên tông môn.
- Hiện tại, ngươi có tiếp tục khiêu chiến không?
Trọng tài trung niên nhìn Lục Minh hỏi, trong mắt, cũng đầy vẻ kinh thán.
Hắn chủ trì Thanh Đồng Đài nhiều năm, từng thấy thiên tài muôn hình muôn vẻ, nhưng giống như Lục Minh lại cực kỳ ít ỏi.
Ánh mắt mọi người, đều nhìn về phía Lục Minh, muốn biết Lục Minh sẽ khiêu chiến ai? Là Diêu Thiên Vũ sao?
Quả nhiên, ánh mắt của Lục Minh chuyển sang Diêu Thiên Vũ.
Diêu Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Lục Minh.
- Diêu Thiên Vũ, hơn ba tháng trước, ta từng nói, sẽ đánh một trận với ngươi, nhưng lúc ấy, ngươi cao cao tại thượng, nói ta không có tư cách đánh với ngươi, vậy hiện tại, ta đã có tư cách chưa?
Lục Minh nhìn Diêu Thiên Vũ, gằn từng chữ.
Diêu Thiên Vũ trầm giọng nói:
- Lục Minh, ta thừa nhận, thiên phú của ngươi không tồi, hiện tại đích xác có tư cách khiêu chiến ta, nhưng ngươi cho rằng. . .
- Vậy còn nhiều lời làm gì? Cút xuống đây đánh một trận đi.
Lục Minh trực tiếp cắt ngang lời Diêu Thiên Vũ, quát lớn, vô cùng cường thế bá đạo.
Diêu Thiên Vũ đã bao giờ được 'Hưởng thụ' loại đãi ngộ này đâu, nói được một nửa đã bị Lục Minh cắt ngang, còn bảo hắn cút xuống đánh một trận, hắn chỉ cảm thấy một cỗ nộ khí ngút trời nghẹn ở ngực, thiếu chút nữa thì nghẹn ra nội thương, song quyền nắm chặt, phát ra thanh âm răng rắc.
- Lục Minh, đánh một trận sinh tử, ngươi có dám không?
Diêu Thiên Vũ gầm lên.
- Chính hợp ý ta, cút xuống đây đi.
Lục Minh chiến ý ngạo nghễ, không hề sợ hãi.
Thân hình Diêu Thiên Vũ nhấp nhoáng, xuất hiện trên đài chiến đấu, đứng đối diện với Lục Minh.
- Các ngươi thật sự muốn tiến hành sinh tử nhất chiến sao?
Trọng tài trung niên hỏi.
- Không sai.
Lục Minh nói như chém đinh chặt sắt.
- Sinh tử nhất chiến, ta tất giết Lục Minh.
Diêu Thiên Vũ lãnh khốc nói.
- Được, vậy tiến hành sinh tử nhất chiến, không chết không ngừng.
Trọng tài trung niên lớn tiếng tuyên bố.
Tuy sinh tử nhất chiến nhất định sẽ vẫn lạc một người, bất kể là ai vẫn lạc, đối với Huyền Nguyên Kiếm Phái mà nói đều là tổn thất cực lớn.
Nhưng con đường võ đạo, vốn tràn ngập bụi gai và khó khăn, mỗi một cường giả đỉnh phong, đều là tôi luyện ra trong sinh tử, trọng tài trung niên biết rõ đạo lý này, cao tầng của Huyền Nguyên Kiếm Phái cũng biết rõ đạo lý này, cho nên, bọn họ sẽ không ngăn cản quyết đấu sinh tử giữa đệ tử.
Cho dù thiên tài tới mấy, chỉ cần là đánh nhau công bằng, bọn họ đều sẽ không ngăn cản.
Chết trận mười thiên tài, có thể sinh ra một cường giả tuyệt thế, vậy cũng đáng.
Theo trọng tài vừa dứt lời, bầu không khí ở hiện trường lại bốc cháy, sôi trào.
Lục Minh và Diêu Thiên Vũ, không ngờ muốn tiến hành sinh tử nhất chiến, vậy có nghĩa là, hôm nay, chỉ có một người có thể rời khỏi đài chiến đấu này.
Giữa hai người, rốt cuộc ai có thể thắng đây?
Diêu Thiên Vũ, bản thân cũng là một thiên tài siêu cấp, trong thí luyện người mới hai năm trước, là một trong những nhân tuyển đứng đầu tham dự tranh đoạt tân nhân vương.
Hiện giờ, cũng chỉ mới mười bảy tuổi mà thôi, đã đạt tới tu vi này, chính là vô cùng hiếm có.
Mà Lục Minh, lại thiên tài siêu cấp trong thiên tài siêu cấp, tân nhân vương năm nay, vừa năm đầu tiên nhập môn, đã xông lên Thanh Đồng Bảng.
Va chạm giữa hai người, rốt cuộc ai có thể cười tới cuối cùng?