Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 107: Tay không chiến hà thiết

Chương Trước Chương Tiếp

- Hà Thiết xuất thủ rồi, quả nhiên là hắn xuất thủ.

- Lần này có cái để xem rồi, nhục thân của Hà Thiết cực kỳ cường hãn, thực lực cận chiến rất mạnh, Lục Minh hình như cũng tu luyện luyện thể chi đạo, các ngươi nói xem, trong hai người bọn họ, ai có thể giành chiến thắng?

- Khó nói lắm, Hà Thiết bát liên thắng, đã là chuyện vài tháng trước, hiện tại khẳng định đã mạnh hơn, nhưng Lục Minh, tân nhân vương năm nay, quật khởi quá nhanh, đúng là kinh người, không ai biết hắn có át chủ bài gì không, cho nên trận chiến này, rất khó nói.

- Đúng vậy! Hôm nay thực sự không đến không công.

Tất cả mọi người đều hứng trí bừng bừng nhìn chằm chằm đài chiến đấu.

Lục Minh, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, chỉ là đệ tử mới nhập môn năm nay mà thôi, không ngờ liên chiến liên tiệp (đánh thắng liên tục), đã bát liên thắng.

Chỉ cần thắng thêm hai trận, có thể trùng kích Thanh Đồng Bảng, điều này ở trong lịch sử của Huyền Nguyên Kiếm Phái, cũng không thấy nhiều.

Mọi người chú ý là, hắn rốt cuộc có thể thắng hay không? Hà Thiết, có thể ngăn cản hắn hay không?

Trên Đài chiến đấu, Lục Minh và Hà Thiết đứng đối diện nhau.

Hà Thiết lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Lục Minh nghẹn lời xoa xoa trán, nói:

- Ngươi xem, lại nữa rồi, vừa rồi ta đã nói, vật họp theo loài, đây chẳng lẽ đều là Diêu Thiên Vũ dạy các ngươi? Vậy để ta dạy ngươi vậy, nói lời này là quyền lực của cường giả, kẻ yếu là không có quyền nói những lời này.

Ha ha.

Xung quanh truyền đến một trận cười vang, lời nói của Lục Minh, rõ ràng là đang châm chọc Diêu Thiên Vũ, rất thú vị.

- Ngươi rất nhanh sẽ hiểu, ai là cường giả.

Sắc mặt Hà Thiết cực kỳ âm trầm nói.

- Thế à? Sở trường của ngươi chẳng qua là nhục thân, quyền đầu, vậy ta sẽ dùng quyền đầu đọ sức với ngươi một chút.

Lục Minh cười khẽ, sau đó vung tay lên, cự kiếm biến mất.

Tay không, đối mặt Hà Thiết.

Hành động này, khiến hiện trường lại lâm vào một mảng ồn ào.

- Gì cơ? Lục Minh không ngờ không sử dụng binh khí, muốn đọ quyền đầu với Hà Thiết?

- Không khôn ngoan, không khôn ngoan, Lục Minh quá khinh địch, đây không phải là lấy khuyết điểm của mình đọ sở trường của địch nhân hay không?

- Dẫu sao vẫn trẻ tuổi, làm việc vẫn quá qua loa.

- Ta thấy chưa chắc đâu, Lục Minh không giống người không khôn ngoan.

...

Khán đài đông bộ,

- Ha ha, Lục Minh đúng là tự tìm chết, không ngờ hắn lại ngu xuẩn như vậy, không ngờ muốn đọ quyền với Hà Thiết?

- Ngu xuẩn, uổng cho ta còn tưởng rằng hắn là một nhân vật.

Bên cạnh Diêu Thiên Vũ, đám người thanh niên áo đỏ nhao nhao phát ra tiếng cười trào phúng.

Mắt Diêu Thiên Vũ lóe sáng, khẽ cau mày, không nói gì.

Trên đài chiến đấu, Hà Thiết nhìn thấy Lục Minh không ngờ cất chiến kiếm, trong lòng vui mừng khôn xiết, nói to:

- Lục Minh, đây chính là ngươi tự nói, lát nữa đừng có mà lại đổi ý.

Hắn vốn chỉ có sáu bảy thành nắm chắc chiến thắng Lục Minh, nhưng hiện tại Lục Minh không ngờ từ bỏ chiến kiếm, lập tức cảm thấy hắn có mười thành nắm chắc có thể kích sát Lục Minh.

Sao có thể khiến hắn không vui?

Lục Minh, đây là tiết tấu tự tìm chết điển hình.

- Yên tâm, Lục Minh ta sẽ không đổi ý, có điều các ngươi đừng nhận thua.

Khóe miệng Lục Minh nở một nụ cười, nói.

- Yên tâm, hôm nay nếu ta chủ động nhận thua, vẫn sẽ lăn xuống từ nơi này.

Hà Thiết lập tức nói, dường như sợ Lục Minh đổi ý.

Nhưng trên khán đài, mày Diêu Thiên Vũ càng nhíu chặt, không biết vì sao, nhìn thấy biểu cảm bình tĩnh đó của Lục Minh, dự cảm không tốt trong lòng hắn càng lúc càng mãnh liệt.

Lúc này, trọng tài tuyên bố bắt đầu.

- Ha ha, tiếp quyền đi.

Hà Thiết hét lớn một tiếng, cơ nhục toàn thân gồ cao, trên da có một tầng hắc quang, khiến cho cơ nhục của hắn nhìn giống như từng khối sắt đen, khiến Hà Thiết nhìn giống như một con quái thú sắt thép.

Hà Thiết lao nhanh, cứ bước ra mỗi một bước, chính là cự ly mười mét, mỗi một bước đạp lên trên đài chiến đấu, đều phát ra tiếng nổ kịch liệt.

Mấy hơi thở, Hà Thiết đã xông tới trước người Lục Minh, quyền đầu cực lớn đánh tới đầu Lục Minh, trên mặt mang theo nụ cười âm lãnh.

Lúc này, Lục Minh mới đánh ra một quyền, một quyền này, nhắm vào quyền đầu của Hà Thiết.

Ầm!

Quyền đầu của hai người nặng nề va chạm với nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.

Trong lòng tất cả mọi người đều giật thót, nhìn chằm chằm hai người, trong lòng đều xuất hiện một ý niệm:

- Lục Minh có thể chống đỡ được không?

Nhưng lập tức, bọn họ đã biết đáp án.

Một thân ảnh cường tráng, liên tục lui lại năm sáu bước, mới đứng vững.

Thân ảnh này không ngờ là Hà Thiết, mà Lục Minh, thân hình ngay cả lắc lư một chút cũng không.

Từng tiếng hít khí lạnh phát ra.

Không khí giống như ngưng kết vào khoảnh khắc này.

Cơ hồ tất cả mọi người đều há hốc miệng, lớn đến đủ để nhét vừa một quả trứng vịt, đều trợn tròn mắt, tròng mắt thiếu chút nữa thì lòi ra.

Quá bất khả tư nghị, Lục Minh từ bỏ binh khí, dùng quyền đối quyền, không ngờ một quyền đánh lui Hà Thiết năm sáu bước?

Chẳng lẽ Lục Minh cũng tu luyện quyền pháp, chẳng lẽ nhục thân của Lục Minh còn mạnh hơn Hà Thiết?

Nhưng đó là điều không thể, trước kia chưa nghe nói Lục Minh có tu luyện luyện thể chi đạo, nếu không hơn ba tháng trước, cũng sẽ không chật vật như vậy.

Nhưng hơn ba tháng ngắn ngủi, sao nhục thân có thể tu luyện đến trình độ này?

Trừ khi là có được thiên tài địa bảo gì đó.

- A! Lục Minh, ta muốn giết ngươi.

Hà Thiết bị Lục Minh một quyền đánh lui, nhìn những ánh mắt khiếp sợ xung quanh, hắn cảm thấy phải chịu vũ nhục cực lớn, căm thù Lục Minh đến tận xương tuỷ.

Hắn phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, hai tay cắm vào bên hông, một đôi quyền sáo kim loại được đeo lên tay, cấp tốc lao về phía Lục Minh.

Trong quá trình lao ra, huyết mạch của hắn bạo phát.

Cự Hùng Huyết Mạch cấp bốn, khiến lực lượng của hắn lại đề thăng bốn thành.

- Vậy chơi một chút với ngươi.

Khóe miệng Lục Minh thủy chung nở nụ cười hờ hững, tâm niệm khẽ động, lực lượng lại đề thăng mấy phần, một quyền đánh tới Hà Thiết.

Tay không đối găng tay linh binh của Hà Thiết.

Ầm!

Quyền đầu của hai người, lại va chạm với nhau.

Một tiếng nổ còn kịch liệt hơn vừa rồi vang lên, sau đó, chỗ quyền đầu của hai người oanh kích, bộc phát ra từng cỗ kình khí cường đại, kình khí như cuồng phong, thổi quét ra bốn phương tám hướng.

Một số đệ tử ở gần, thiếu chút nữa thì bị cỗ cuồng phong này cuốn lên.

- Cẩn thận.

Một mảng xôn xao, những đệ tử này nhao nhao vận công ngăn cản, mới chặn được cỗ cuồng phong này.

Trên đài chiến đấu, thân hình của hai người Lục Minh và Hà Thiết hơi lảo đảo.

Cân sức ngang tài.

- Chặn được rồi, Lục Minh lại chặn được rồi.

- Thực sự không ngờ, Lục Minh ngay cả huyết mạch cũng không bạo phát, hơn nữa còn là tay không, Hà Thiết đã bạo phát huyết mạch, hơn nữa còn đeo găng tay linh binh.

- Quá mạnh, Lục Minh quá mạnh, chỉ cần hắn có thể kiên trì hai phút, chờ Huyết mạch chi lực của Hà Thiết tiêu hao hết, vậy sẽ thắng chắc.

...

- Không tồi, nữa đi.

Thanh âm thản nhiên của Lục Minh truyền ra.

- Hùng Bạo Quyền, đi chết đi.

Hà Thiết gầm lên, lại đánh ra một quyền.

Sự khiếp sợ trong lòng hắn mạnh hơn bất kỳ ai, hắn biết, cần phải tốc chiến tốc thắng, nếu không hai phút vừa qua, hắn sẽ thật sự phải thua.

Hà Thiết bộc phát ra toàn lực.

Ầm!

Lục Minh lại đánh ra một quyền, một quyền này, hắn lại đề thăng một phần lực.

Kết quả, Hà Thiết thất tha thất thểu lui về phía sau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (37) - 🎫Đề cử (16)