Vạn Cổ Thần Đế

Chương 93: Một tháng ước hẹn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Cửu quận chúa và Lâm Ninh San tịnh xưng vương thành song mỹ, thời điểm khảo hạch Cửu quận chúa lại thua Lâm Ninh San, trong lòng tự nhiên không phục, vẫn muốn tìm về mặt mũi.

- Bích Thủy Thính Hải.

Cửu quận chúa chủ động công kích, kiếm vừa ra liền xoáy lên một mảng lớn sóng kiếm, một lớp đón lấy một lớp, đánh về phía Lâm Ninh San.

- Rầm rầm!

Sóng kiếm phát ra thanh âm nước biển vỗ bờ, loạn thạch xuyên không, giống như sóng biển chính thức vậy.

Sau khi Cửu quận chúa đạt tới kiếm tùy theo tâm sơ cấp, kiếm pháp cũng đạt tới độ cao khác, so với thời điểm khảo hạch hàng năm, trình độ tinh diệu ít nhất tăng lên gấp đôi.

Lâm Ninh San chỉ đứng tại nguyên chỗ, vẫn không nhúc nhích, cặp môi đỏ mọng óng ánh, lộ ra một tia khinh miệt.

Bá!

Nàng đâm ra một kiếm, Hàn Băng Kiếm Khí cường đại từ trên kiếm phong phát ra, phá vỡ toàn bộ kiếm pháp của Cửu quận chúa.

- Buông tay!

Lâm Ninh San khẽ quát một tiếng, một kiếm vỗ vào cổ tay của Cửu quận chúa.

Trên cổ tay Cửu quận chúa nhiều ra một vết máu, năm ngón tay mất đi khí lực, kiếm bay ra ngoài, bịch một tiếng, rơi ở trên mặt đất.

Cửu quận chúa lùi về phía sau hơn mười bước, một cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, cắn chặc hàm răng, có chút tức giận nói:

- Ngươi...

Lâm Ninh San nhẹ như mây gió thu Tinh Huy Kiếm, lộ ra ưu nhã thong dong, thở dài một tiếng:

- Cửu quận chúa không phải được xưng thiên chi kiều nữ sao, vì sao ngay cả cầm kiếm cũng bất ổn? Chênh lệch giữa chúng ta, thật là càng lúc càng lớn. Ai!

- Lâm Ninh San, ngươi có chủ tâm nhục nhã bản quận chúa?

Sắc mặt Cửu quận chúa đỏ lên, có chút xấu hổ.

Vốn nàng cùng Lâm Ninh San nổi danh thiên chi kiều nữ, lại bị đối phương một kiếm đánh bại, tự nhiên bị đả kích rất lớn.

- Không dám, Ninh San không dám nhục nhã quận chúa, chỉ là không nghĩ đến kiếm pháp của quận chúa sẽ kém cỏi đến như vậy mà thôi.

Lâm Ninh San cười nói.

Trương Nhược Trần nhặt kiếm lên, đi đến bên người Cửu quận chúa nói:

- Lâm Ninh San, tu vi của ngươi đã đạt tới Hoàng Cực cảnh đại cực, cao hơn Cửu tỷ một cảnh giới, dù thắng Cửu tỷ thì như thế nào? Liền có thể nói rõ ngươi ưu tú hơn nàng? Ngươi quá ngây thơ rồi!

Nghe nói như thế, ánh mắt Lâm Ninh San trầm xuống nói:

- Ngươi dám nói ta ngây thơ? Mọi người cũng nhìn thấy rõ ràng, bổn tiểu thư là một kiếm đánh bại Cửu quận chúa, dùng thực lực của Cửu quận chúa, vốn không xứng cùng ta nổi danh.

Lâm Ninh San ngẩng cái cằm, giống như một con thiên nga kiêu ngạo.

Cửu quận chúa cực kỳ không thích bộ dáng kia của Lâm Ninh San, nhưng mình xác thực không phải đối thủ của nàng, trong nội tâm cực kỳ biệt khuất, con mắt có chút đỏ lên.

Trương Nhược Trần nhìn Lâm Ninh San nói:

- Đã như vầy, vậy thì một tháng sau tái chiến. Nếu một tháng sau, ngươi còn có thể đánh bại Cửu tỷ. Ta ở trước mọi người xin lỗi ngươi.

Nghe Trương Nhược Trần nói, Cửu quận chúa đột nhiên ngẩn đầu, nhìn Trương Nhược Trần lắc đầu.

Vạn nhất một tháng sau, nàng lại thua Lâm Ninh San thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật muốn Cửu đệ xin lỗi Lâm Ninh San?

Lâm Ninh San nghe Trương Nhược Trần nói, trong lòng mừng rỡ, một lời đáp ứng:

- Tốt! Trương Nhược Trần, lời này là ngươi nói. Một kỳ tài võ học xin lỗi bổn tiểu thư, bổn tiểu thư rất chờ mong.

Trương Nhược Trần nói:

- Nếu ngươi thất bại, nhất định phải ở trước mặt tất cả mọi người, xin lỗi Cửu tỷ.

- Ta đáp ứng.

Lâm Ninh San có lòng tin tuyệt đối với mình, không chút do dự đáp ứng.

Thời điểm khảo hạch hàng năm, Lâm Ninh San bị Trương Nhược Trần hung hăng nhục nhã, trong nội tâm hết sức thống hận Trương Nhược Trần.

Nếu một tháng sau, nàng đánh bại Cửu quận chúa, chắc chắn sẽ không như vậy mà đơn giản buông tha Trương Nhược Trần.

Xin lỗi?

Trương Nhược Trần, ngươi nghĩ quá đơn giản!

Nàng đột nhiên phát giác, nhục nhã Trương Nhược Trần, so với giết chết Trương Nhược Trần càng làm cho nàng hưng phấn.

Sau đó Lâm Ninh San cùng Lâm Thần Dụ liền rời võ trường Vương tộc.

Lâm Thần Dụ vừa đi vừa nói:

- Trương Nhược Trần không phải một nhân vật đơn giản, hắn đã dám nói, khẳng định có nắm chắc nhất định. Ninh San, muội tốt nhất cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

- Ca, huynh quá lo lắng. Có huynh từ Vân Đài Tông Phủ mang về Uẩn Khí Dược Tề, tu vi của muội đột nhiên tăng mạnh. Một tháng sau, muội nhất định có thể tu luyện tới đại cực đỉnh phong, đến lúc đó Cửu quận chúa và muội chênh lệch, chỉ sẽ trở nên càng lớn.

Lâm Ninh San nói.

Lâm Thần Dụ nhẹ gật đầu nói:

- Dưới sự trợ giúp của Uẩn Khí Dược Tề, tu vi của muội hoàn toàn chính xác có thể ở trong thời gian ngắn tăng cao. Cố gắng tu luyện đi! Tranh thủ sớm ngày đạt tới Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, đến lúc đó huynh sẽ cho muội một viên Huyền Huyết Đan, giúp muội đột phá Huyền Cực cảnh.

- Huyền Cực cảnh.

Trên mặt Lâm Ninh San lộ ra vẻ vui mừng.

Lâm Thần Dụ nói:

- Đợi muội đạt tới Huyền Cực cảnh, dùng thiên phú của muội, muốn thi vào Vân Đài Tông Phủ cũng không phải việc khó. Cửu quận chúa, chẳng qua là đá kê chân của muội mà thôi. Về phần Trương Nhược Trần, hắn rõ ràng dám đối nghịch với Vương Hậu nương nương, nhất định sẽ chết oan chết uổng. Ha ha!

Trong mắt Lâm Ninh San lộ ra ánh sáng kỳ dị, đối với một tháng sau luận võ, nàng càng thêm mong đợi.

Trong đầu nàng tưởng tượng Trương Nhược Trần ăn nói khép nép xin lỗi nàng, khóe miệng liền vẽ ra một nụ cười mê người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️