Vạn Cổ Thần Đế

Chương 84: Lực lượng nghiền áp (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Nhược Trần cũng chưa từng thua trận, ngay cả Thủy Vấn Tâm cũng thua ở trong tay hắn.

Đều là thiếu niên bộc lộ tài năng, ai sẽ càng cường đại hơn?

- Cái này có ý tứ rồi! Hai người đều là cao thủ kiếm đạo, hơn nữa đồng dạng thâm bất khả trắc, cũng không biết bọn hắn ai sẽ thủ thắng?

- Cái này rất khó nói, dù sao Đoạt Mệnh Kiếm Khách kia, từ đầu đến cuối chỉ dùng một chiêu, nói không chừng hắn còn mạnh hơn Thủy Vấn Tâm?

Giờ phút này, chung quanh đài đổ đấu có rất nhiều người đang đặt cược.

Trương Nhược Trần thắng, một bồi ba.

Trương Nhược Trần chết, một bồi hai.

A Nhạc thắng, một bồi hai.

A Nhạc chết, mười bồi một.

Ngang tay, một bồi bốn.

Có người mua Trương Nhược Trần sẽ thắng, có người mua A Nhạc sẽ thắng, đương nhiên cũng có một ít người mua bọn hắn bất phân thắng bại.

Cửu quận chúa cực kỳ tin tưởng Trương Nhược Trần, trực tiếp lấy ra một vạn lượng bạc mua Trương Nhược Trần thắng. Cơ hồ áp lên toàn bộ tài sản của nàng.

Trên chiến đài.

Hai thiếu niên kiếm khách cách xa nhau mười bước, nhìn chằm chằm vào đối phương.

A Nhạc cầm Thiết Kiếm, con mắt không nháy, giống như một điêu khắc:

- Ngươi rất mạnh!

Trương Nhược Trần nói:

- Dùng tuổi của ngươi, có thể tu luyện tới độ cao hiện tại, cũng xem như rất giỏi. Nhưng kiếm pháp của ngươi có sơ hở trí mạng, giao thủ với ta, ngươi không có cơ hội thắng, ngược lại có tỷ lệ chết ở dưới kiếm của ta rất lớn. Ta khuyên ngươi, chủ động nhận thua đi!

Kiếm pháp của A Nhạc rất khủng bố, coi như là Trương Nhược Trần cũng phải toàn lực ứng phó.

Một khi toàn lực ứng phó, khẳng định không cách nào hạ thủ lưu tình.

Không phải A Nhạc chết, chính là hắn chết.

A Nhạc nhìn thoáng qua Lâm Ninh San, trong mắt xuất hiện một tia dị quang, sau đó lại nhìn Trương Nhược Trần, ánh mắt trở nên càng thêm kiên định nói:

- Ai chết ai sống, chỉ có chiến qua mới biết được.

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Ngươi tu luyện là võ kỹ cấm kị Sát Sinh Kiếm Thuật, không chỉ giết người khác, còn là giết chính mình. Tuy ngươi có thể một kiếm giết chết võ giả Hoàng Bảng, nhưng mỗi khi ngươi chém ra một kiếm, sẽ tạo thành thương tổn cực lớn.

Võ kỹ cấm kị, chỉ chính là võ kỹ phải trả giá nhất định, mới có thể thi triển ra.

Ví dụ như Sát Sinh Kiếm Thuật, mỗi chém ra một kiếm, đều là tiêu hao sinh mệnh lực của mình.

Nếu A Nhạc liên tục thi triển mười lần Sát Sinh Kiếm pháp, căn bản không cần người khác ra tay, hắn cũng đã tự mình hao tổn chết rồi.

Đương nhiên, tạo nghệ của A Nhạc ở trên kiếm đạo, hoàn toàn chính xác rất cao, viễn siêu võ giả cùng thế hệ. Chỉ cần không phải đối mặt võ giả Hoàng Bảng, hắn căn bản không cần thi triển Sát Sinh Kiếm Thuật, có thể một kiếm giết chết đối thủ.

Có thể được xưng là võ kỹ cấm kị, uy lực tự nhiên rất đáng sợ, không phải người bình thường có thể tu luyện được.

A Nhạc gợn sóng không sợ hãi nói:

- Ngươi đã biết ta tu luyện Sát Sinh Kiếm Thuật, nên minh bạch Sát Sinh Kiếm Thuật lợi hại. Ở cùng cảnh giới, không ai có thể chống đỡ được một kiếm của ta. Không lâu trước, một võ giả Huyền Cực cảnh trung kỳ cũng bị ta một kiếm giết chết.

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng cười nói:

- Ta nói rồi, ngươi giao thủ với ta, không có cơ hội thắng. Bởi vì ngươi tu luyện Sát Sinh Kiếm Thuật không hoàn chỉnh, có sơ hở trí mạng. Lúc trước ngươi lấy được chỉ là bản thiếu của Sát Sinh Kiếm Thuật?

A Nhạc lộ ra rất bình tĩnh, gợn sóng không sợ hãi nói:

- Ngươi muốn dùng loại phương thức này đánh tan ý chí của ta?

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu, không cần phải nhiều lời nữa:

- Ngươi đã không nhận thua, vậy để cho ta nhìn một chút, Sát Sinh Kiếm Thuật của ngươi mạnh như thế nào?

Kỳ thật Trương Nhược Trần cũng không ghét A Nhạc, ngược lại có chút thưởng thức kiếm pháp của hắn, phảng phất như có thể chứng kiến một kiếm khách cường đại quật khởi.

Vô luận là kiếp trước hay kiếp nầy, Trương Nhược Trần chưa từng giết người qua, không hy vọng người thứ nhất chết ở trong tay hắn là một thiếu niên như vậy. Cho nên hắn mới khuyên vài câu.

Đối mặt A Nhạc, Trương Nhược Trần cũng rút ra Thiểm Hồn Kiếm.

Hai cỗ kiếm khí đồng thời từ trên người Trương Nhược Trần và A Nhạc phát ra, va chạm ở trong không khí.

Chứng kiến Trương Nhược Trần và A Nhạc ở trên chiến đài sinh tử tương bác, Lâm Ninh San cảm giác cực kỳ hưng phấn.

Nếu A Nhạc có thể giết Trương Nhược Trần, tự nhiên là không còn gì tốt hơn. Nếu Trương Nhược Trần giết A Nhạc, trong lòng nàng cũng có một loại khoái cảm nói không rõ.

Một thiên tài kiếm khách vì nàng, chết ở trong tay một thiên tài kiếm khách khác, chẳng lẽ nàng không nên hưng phấn?

Loại cảm giác này quá kỳ diệu rồi!

- Sát Sinh!

A Nhạc nhẹ nhàng niệm một câu, hóa thành một đạo tàn ảnh lao về phía Trương Nhược Trần. Cùng lúc đó, cánh tay hắn hơi nhấc, Thiết Kiếm trong tay dùng tốc độ như tia chớp đâm ra.

Trương Nhược Trần cũng di chuyển bước chân, hóa thành một đạo tàn ảnh nghênh đón.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️