Trương Nhược Trần một thân một mình ngồi ở trên thần tọa, rõ ràng tu vi tuyệt thế, vương miện châu ngọc, lại có cảm giác cô tịch chỉ già yếu lưng còng mới có.
Giống như toàn bộ thiên địa, chỉ còn lại một mình hắn.
- Dao Dao, ngươi trở về!
Trương Nhược Trần buông chén rượu xuống, lung la lung lay đứng dậy. Đột nhiên mí mắt hắn khẽ nâng, song đồng giống như hai tinh hải màu sắc rực rỡ.
Trong đồng tử tuôn ra kiếm mang sáng tỏ, bổ tinh hải bay ra, hóa thành chùm sáng sát phạt thực chất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây