Trương Nhược Trần không quan tâm đến nó, bắt đầu nghiên cứu đường Minh Văn cơ bản đầu tiên, Điểm Hình minh văn.
Thanh âm của Hắc Sắc Cự Miêu lại vang lên từ trong bức họa, nói:
- Lẽ nào từ nhỏ ngươi đã bắt đầu tu luyện tinh thần lực? Cũng không đúng! Với tuổi của ngươi cứ coi như tu luyện tinh thần lực từ nhỏ, có thể đạt đến cấp hai mươi đã rất lợi hại rồi, sao có thể đạt đến cấp ba mươi hai? Thiếu niên, sao ngươi còn có thể khoác lác hơn bổn tọa chứ?
Minh Văn cơ bản bình thường chỉ cần tu luyện tinh thần lực đến cấp mười lăm là sẽ có cơ hội thành công.
Nhưng Minh Văn cơ bản không gian vô cùng đặc biệt, nó phức tạp hơn vạn lần so với Minh Văn cơ bản bình thường, nhất định phải tu luyện tinh thần lực đến cấp hai mươi mới có thể khắc họa được.
- Xoạt!
Trương Nhược Trần ngưng tụ chân khí đến đầu ngón tay, một ngón tay điểm ra, hình thành một điểm sáng, muốn khắc họa Điểm Hình minh văn ở trong không khí.
Thử đến hơn ba mươi lần, toàn bộ đều thất bại.
- Ha ha! Bổn tọa đã nói ngươi khoác lác mà! Muốn tu luyện tinh thần lực đến cấp hai mươi trở lên, đối với người bình thường mà nói quả thực khó như lên trời. Muốn khắc họa không gian Minh Văn cơ bản càng không phải chuyện dễ dàng gì.
Hắc Sắc Cự Miêu cười nói.
Trương Nhược Trần ngừng lại, lẩm bẩm:
- Lần đầu khắc họa Minh Văn, quả nhiên vẫn còn rất khó, dùng Linh chỉ và Minh bút luyện tập trước đã!
Khi Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư mới đầu học Minh Văn, toàn bộ đều dùng Minh bút luyện tập trên Linh chỉ. Muốn khắc họa được đường Minh Văn đầu tiên trên mặt Linh chỉ, ít nhất cũng cần một năm luyện tập.
Lần đầu tiên Trương Nhược Trần học Minh Văn lại muốn dùng ngón tay khắc họa Minh Văn trong không khí, hiển nhiên không thể thành công.
Trương Nhược Trần đứng dậy, định đi mua Minh bút và Linh chỉ.
- Thiếu niên, dẫn bổn tọa đi với! Bổn tọa nhất định sẽ không gây rối, cái gì bổn tọa cũng nghe ngươi...
Hắc Sắc Cự Miêu còn chưa nói hết, Trương Nhược Trần đã cuộn Càn Khôn Thần Mộc lại, thu vào mi tâm, đi vào trong không gian của Thời Không Tinh Thạch.
Sau đó, Trương Nhược Trần rời khỏi vương cung, đi đến Vũ thành.
Trương Nhược Trần vừa rời khỏi vương cung, một cung nữ lập tức chạy đến Uyển cung nơi vương hậu ở, truyền tin cho Hàn Thanh La.
- Hắn rốt cuộc cũng rời khỏi vương cung rồi sao? Thật sự tốt quá! Sắp xếp một đội nhân mã theo ta xuất cung, đêm nay là đêm có một thiếu niên thiên tài phải chết.
Trong mắt Hàn Thanh La tản ra tia lạnh, khóe miệng xinh đẹp lộ ra ý cười tà dị.
Trương Nhược Trần đi đến Vũ thành, đi thẳng đến Minh Văn công hội.
Minh Văn công hội chính là một trong những tổ chức cường đại nhất trong Côn Lôn giới, lịch sử vô cùng lâu đời. Khi Trung Ương đế quốc còn chưa ra đời, Minh Văn công hội đã tồn tại.
Dưới cờ của Minh Văn công hội tổng cộng có tứ đại liên minh, lần lượt là: Liên minh Luyện Đan Sư, liên minh Luyện Khí Sư, liên minh Ngự Thú Sư, liên minh Kỳ Nhân Dị Sĩ.
Chỉ có ở Minh Văn công hội mới có thể mua được “Minh bút và “Linh chỉ.
Hai vật phẩm như vậy hoàn toàn là độc quyền của Minh Văn công hội, ở nơi khác căn bản không mua được.
Ở Côn Lôn giới, mỗi một thành trì đều có một phân bộ Minh Văn công hội. Là vương thành của Vân Vũ quận quốc, đương nhiên Minh Văn công hội được xây dựng vô cùng to lớn, quả thực giống như một tòa thành.
Bên ngoài Minh Văn công hội lúc nào cũng đông nghịt, người qua lại không ngừng, không chỉ có võ giả, còn có thể nhìn thấy Luyện Đan Sư mặc áo bào màu xanh.
Phần lưng áo bào của Luyện Đan Sư thường thêu một lò luyện đan.
Sau lưng áo bào của Luyện Khí Sư thường sẽ thêu một cái chùy sắt.
Ngoại trừ Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư, còn có một số Ngự Thú Sư công khai cưỡi mãnh thú, đi vào trong Minh Văn công hội.
Một nam tử trung niên mặc áo bào Luyện Khí Sư thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, ưỡn ngực đi vào Minh Văn công hội.
- Bái kiến Tá Ân Luyện Khí Sư đại nhân!
Những thị vệ đứng ngoài Công Văn công hội, toàn bộ đều hành lễ với hắn, trong mắt mang theo thần sắc tôn kính.
- Ừm!
Tá Ân gật đầu, không nhìn những thị vệ kia lấy một lần, trực tiếp đi vào cửa lớn của Minh Văn công hội.
- Là Tá Ân Luyện Khí Sư đại nhân, có người nói ông ấy đã tu luyện tinh thần lực đến cấp hai mươi sáu, là một Luyện Khí Sư nhị phẩm vô cùng lợi hại.
- Tá Ân Luyện Khí Sư đại nhân nhận tổng cộng mười bảy đệ tử, trong đó tám vị đều trở thành Luyện Khí Sư nhất phẩm. Trong Vương thành, võ giả muốn bái Tá Ân Luyện Khí Sư đại nhân làm thầy nhiều vô kể.
- Ta nghe nói, yêu cầu nhận đệ tử của Tá Ân Luyện Khí Sư đại nhân tương đối cao. Không nhận người có tinh thần lực không đạt đến cấp hai mươi. Cũng không nhận người vượt quá hai mươi tuổi.
- Muốn tu luyện tinh thần lực đến cấp hai mươi trước năm hai mươi tuổi, dễ dàng vậy sao? Chỉ có những thiên tài chân chính mới có thể làm được.
Lúc này, Trương Nhược Trần nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc, chính là Bát vương tử Trương Tế và con gái của tông chủ Xích Vân tông Đan Hương Lăng.
Bọn họ cũng đến bên ngoài Minh Văn công hội.
Sau khảo hạch cuối năm, địa vị của Bát vương tử trong vương cung xuống dốc không phanh.
Mẫu thân hắn là Tiêu phi bị đày vào lãnh cung, đồng thời hắn cũng trở thành người có tu vi thấp nhất trong chín vị vương tử. Chịu hai lần đả kích, Bát vương tử đã hoàn toàn gục ngã.
Hôm nay hắn cùng Đan Hương Lăng đến Minh Văn công hội bái sư, muốn trở thành đệ tử của Luyện Khí Sư nhị phẩm Tá Ân.
Thiên phú võ đạo, hắn không sánh bằng Trương Nhược Trần.
Vì vậy hắn muốn thông qua phương thức khác vượt qua Trương Nhược Trần, vãn hồi lại địa vị của mình một lần nữa.