Chưởng ấn của Vi trưởng lão còn chưa đánh vào trên người Trương Nhược Trần, đầu lâu của mình đã bay ra ngoài.
Bá bá!
Trương Nhược Trần liên tiếp bổ ra mười ba kiếm, hóa thành mười ba đạo kiếm khí, chặt đứt hồng lăng của Chu Tước Lâu chủ thành từng mảnh vải rách.
- Cái gì?
Chu Tước Lâu chủ hoa dung thất sắc, không nghĩ tới thực lực của đối phương đáng sợ như vậy, lập tức lui về phía sau, muốn nhảy ra cửa sổ đào tẩu.
Chỉ thấy bóng người lóe lên, Trương Nhược Trần đã trước một bước đứng ở bên cửa sổ.
- Thiên Tâm Chỉ Lộ!
Trương Nhược Trần huy kiếm chém, kéo ra một đạo kiếm khí dài hơn mười thước.
Kiếm khí từ dưới chân Trương Nhược Trần kéo dài đến trước người Chu Tước Lâu chủ, lưu lại một vết kiếm thật dài.
Hai tay Chu Tước Lâu chủ giao nhau đón đỡ.
- A!
Nàng kêu thảm một tiếng, bị kiếm khí đụng bay ra ngoài, rơi ở trong vũng máu, không biết là sống hay chết?
Vừa rồi một kiếm kia, Trương Nhược Trần cũng chém lầu các thành hai nửa, mặt đất vỡ ra, nối thẳng tầng dưới chót.
Trương Nhược Trần không có đi xem Chu Tước Lâu chủ đến cùng sống hay chết, loại tiểu nhân vật này, dù còn sống cũng không uy hiếp được hắn.
Trước diệt trừ Trấn Quân Hầu mới là chính sự.
Trương Nhược Trần nhảy xuống tầng dưới, chỉ thấy trên mặt đất có một hố to đường kính ba mét, còn có máu tươi, nhưng không thấy bóng dáng của Trấn Quân Hầu.
Bỗng dưng Trương Nhược Trần ngẩng đầu, chỉ thấy phía trên đứng sáu cường giả võ đạo.
Trong tay bọn họ nắm ngọc thạch, rót chân khí vào, đang thúc dục trận pháp trong ngọc thạch, chuẩn bị bố trí trận pháp hợp kích.
Trong đó năm người đều bị thiết giáp dày đặc bao phủ, đúng là năm Tử Thần Lang Tướng đi theo Trấn Quân Hầu tới.
Một người khác là Vân quân sư, Vân Trung Hải.
Ở võ đạo giới, sáu người bọn hắn đều được cho là cao thủ nhất đẳng.
Xôn xao...
Trận pháp hợp kích bố trí thành, ngọc thạch trong tay sáu người bắn ra một cột sáng, liên tiếp lại với nhau, tạo thành một lao lung hình cầu, vây Trương Nhược Trần ở trong trận pháp.
Trấn Quân Hầu đi ra, đôi mắt hổ lạnh lùng nhìn Trương Nhược Trần ở trong trận pháp nói:
- Tiểu tử, ngươi đến cùng là người nào?
Vừa rồi một kiếm kia của Trương Nhược Trần, đã phá vỡ áo giáp của Trấn Quân Hầu, lưu lại một vết máu thật sâu.
Ngay cả xương quai xanh cũng bị chém đứt gãy, Trấn Quân Hầu bị thương không nhẹ, dựa vào tu vi võ đạo thâm hậu của hắn, mới áp chế thương thế xuống.
Trương Nhược Trần nhìn Trấn Quân Hầu chật vật, vẻ mặt không sợ, cười cười nói:
- Ngươi một người sắp chết, dù nói cho ngươi, lại có làm được cái gì?
- Ta là người sắp chết? Ha ha!
Trấn Quân Hầu cười phá lên:
- Ngươi còn chưa nhận rõ tình thế sao? Ta đã phái người mở ra hộ thành đại trận, coi như ngươi chạy ra trận pháp hợp kích, cũng chỉ còn đường chết.
Ánh mắt Trương Nhược Trần ngưng tụ, trận pháp hợp kích với hắn mà nói, mặc dù có chút uy hiếp, lại không tính phiền toái.
Nhưng một khi hộ thành đại trận mở ra, Trương Nhược Trần còn muốn giết chết Trấn Quân Hầu, cơ hồ là sự tình không thể nào rồi!
- Vân Trung Hải, ngũ đại Tử Thần Lang Tướng nghe lệnh, bắt tiểu tử này. Trước đừng giết, bản hầu muốn sống.
Trấn Quân Hầu tức giận nói.
Ầm ầm!
Ở dưới sáu đại cao thủ thúc dục, trận pháp hợp kích xoay tròn.
Từng đạo minh văn từ trong ngọc thạch tuôn ra, hóa thành từng tia chớp. Tia chớp vặn vẹo, hình thành sáu đạo điện quang, đồng thời tuôn về phía Trương Nhược Trần.
- Phá cho ta!
Cánh tay Trương Nhược Trần vung lên, đánh ra một đạo Không Gian Liệt Phùng dài ba xích, bay về phía Vân Trung Hải.
- Không gian... nứt ra...
Vân Trung Hải sợ hãi, vừa muốn chạy trốn, đã cảm giác trong Không Gian Liệt Phùng truyền đến hấp lực kinh khủng, lôi kéo hắn vào.
Không Gian Liệt Phùng khép kín, Vân Trung Hải đã biến mất không thấy gì nữa.
Đã mất đi Vân Trung Hải, trận pháp hợp kích tự sụp đổ.
- Vừa rồi... Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt của Trấn Quân Hầu nhìn chằm chằm vị trí Vân Trung Hải biến mất.
Không gian lại nứt ra khe hở, nuốt một cao thủ Địa Cực cảnh đại viên mãn vào.
Trong nội tâm Trấn Quân Hầu chấn kinh, nếu mình bị Không Gian Liệt Phùng chém trúng, đoán chừng kết quả của hắn cũng không tốt hơn Vân Trung Hải bao nhiêu.
- Sao hộ thành đại trận còn chưa mở ra?
- Tiểu tử này quá cổ quái, trước ly khai nói sau.
Trong nội tâm Trấn Quân Hầu sinh ra sợ hãi, hơn nữa lại bị trọng thương, không dám tiếp tục ở lâu.
Hắn lập tức thi triển thân pháp, chạy ra Chu Tước Lâu.
- Trốn chỗ nào?
Trương Nhược Trần thả người nhảy lên, đang muốn đuổi theo, đột nhiên năm Tử Thần Lang Tướng vọt tới, rút ra năm thanh chiến đao, đồng thời chém về phía Trương Nhược Trần.
Bá bá!
Trương Nhược Trần chân đạp bộ pháp, thân thể biến thành chín đạo ảo ảnh, thi triển ra chín chiêu kiếm pháp.
Sau một khắc, Trương Nhược Trần lao ra ngoài, hóa thành tàn ảnh đuổi theo Trấn Quân Hầu.
Sau khi Trương Nhược Trần rời khỏi, năm vị Tử Thần Lang Tướng đồng thời ngã trên mặt đất, cổ mỗi người đều có một vết máu nhàn nhạt, khí tuyệt bỏ mình.
Trong khoảng khắc đánh chết năm cao thủ Địa Cực cảnh, làm cho những nữ tử thanh lâu kia sợ tới mức động cũng không dám động.