Vạn Cổ Thần Đế

Chương 446: Đằng đằng sát khí (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Liễu công tử, đây là một ly Thanh Lam Tửu dùng sương sớm của Thanh Lam Hoa ủ ra, bên trong ẩn chứa linh lực, uống xong có thể tăng tu vi.

Vân Chi cô nương ngồi ở bên cạnh Trương Nhược Trần, mặc áo mỏng màu xanh nhạt, hai ngón tay ngọc cầm một chén rượu, đưa đến bên môi Trương Nhược Trần.

Không thể không nói, Vân Chi cô nương không hổ là hoa khôi của Chu Tước Lâu, tướng mạo cực kỳ đẹp, tuy không bằng Hoàng Yên Trần và Đoan Mộc Tinh Linh, nhưng không kém Lâm Ninh San bao nhiêu.

Bộ ngực nàng đầy đặn, trắng trắng mềm mềm, phía dưới lộ ra khe rãnh thật sâu, trên người tản ra mùi thơm mê hồn, đôi mắt giống như có thể nhỏ ra nước, hàm tình mạch mạch nhìn Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần nhận chén rượu, nhưng không có uống.

Ở Hắc Thị vẫn phải cẩn thận một chút.

Vân Chi cô nương có chút thất vọng, u oán nhìn Trương Nhược Trần, cảm thấy hắn quá không hiểu phong tình.

Đợi nửa ngày, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

Bành bành!

Trấn Quân Hầu mặc áo giáp xích kim sắc, eo đeo đại kiếm dài gần hai thước, từ bên ngoài đi vào.

Thân thể của hắn cực kỳ khôi ngô, hai tay tráng kiện giống như thùng nước, eo bụng rộng lớn, ngực như mãnh hổ, trên người tản mát ra khí thế võ đạo cường đại.

Ở trước mặt Trấn Quân Hầu, Vi trưởng lão, Vân quân sư, Chu Tước Lâu chủ đều lui về phía sau, thể xác và tinh thần như bị áp bách, thậm chí không khí trong nhã các như muốn đọng lại, làm cho hô hấp của bọn hắn cực kỳ khó khăn.

Trấn Quân Hầu phát ra tiếng cười to, nhìn Trương Nhược Trần nói:

- Vị này là môn sinh Tả tướng Liễu Tín công tử?

- Bái kiến Trấn Quân Hầu.

Trương Nhược Trần đứng dậy, có chút chắp tay.

Trông thấy thần sắc bình tĩnh của Trương Nhược Trần, cùng đám người Vi trưởng lão hình thành đối lập tươi sáng rõ nét, tròng mắt Trấn Quân Hầu hơi híp, tán thán nói:

- Không hổ là môn sinh của Tả tướng đại nhân, quả nhiên không phải võ giả bình thường có thể so sánh.

Thời điểm Trấn Quân Hầu dò xét Trương Nhược Trần, Trương Nhược Trần cũng đang đánh giá hắn.

Trấn Quân Hầu tuyệt đối là võ giả thiên phú dị bẩm, thể chất cường đại, cốt cách tráng kiện, long tinh hổ mãnh, đoán chừng có được trời sinh thần lực.

Nhân vật như vậy, ở cùng cảnh giới, tuyệt đối xem như cường giả nhất đẳng.

Đồng dạng là Thiên Cực cảnh sơ kỳ, nhưng Trấn Quân Hầu lại cho Trương Nhược Trần lực áp bách cường đại, đoán chừng người này còn mạnh hơn Mục Thanh một bậc.

Về phần Hoa Danh Công, thì càng không phải đối thủ của Trấn Quân Hầu.

Hơn nữa sau lưng Trấn Quân Hầu còn đi theo sáu tử sĩ bị áo giáp màu đen bao phủ.

Trên người từng tử sĩ đều tản mát ra hàn khí lạnh như băng, chăm chú canh giữ ở bên người Trấn Quân Hầu, có thể tưởng tượng, bất luận kẻ nào muốn tới gần Trấn Quân Hầu, nhất định phải trước qua cửa ải của bọn hắn.

Trương Nhược Trần nói:

- Trấn Quân Hầu không hổ là thống soái của Tứ Phương Quận Quốc, thủ hạ nhân tài đông đúc, sáu tử sĩ kia đều là cao thủ nhất đẳng, làm cho người hâm mộ.

Trấn Quân Hầu cười nói:

- Liễu công tử ánh mắt thật tốt. Bản hầu tổng cộng bồi dưỡng được mười tử sĩ, toàn bộ đều là Địa Cực cảnh tiểu cực trở lên. Ở trong quân, địa vị của bọn hắn chỉ dưới bản hầu, được xưng thập đại Tử Thần Lang Tướng. Hôm nay chỉ đến sáu người, dùng thực lực của sáu người bọn hắn, nếu thi triển trận pháp hợp kích, đủ để chống lại cường giả Thiên Cực cảnh một thời gian ngắn.

- Lợi hại!

Trương Nhược Trần nói.

Có sáu Tử Thần Lang Tướng canh giữ ở bên người Trấn Quân Hầu, muốn giết Trấn Quân Hầu, độ khó lại gia tăng lên một thành.

Trấn Quân Hầu cười nói:

- Chỉ là mười tử sĩ Địa Cực cảnh mà thôi, so với tử sĩ của Tả tướng phủ, thì kém đến quá xa. Liễu công tử, bản hầu đã đến, có phải ngươi nên lấy ra lệnh bài Tả tướng phủ, cho bản hầu xem xét một chút hay không. Chỉ có xác định thân phận, chúng ta mới có thể tiếp tục trao đổi.

- Đương nhiên!

Tay phải Trương Nhược Trần đưa vào trong áo, lấy ra một tấm lệnh bài, đưa về phía Trấn Quân Hầu.

Trấn Quân Hầu nhìn lệnh bài, đột nhiên con mắt co rút:

- Lệnh bài Vũ Thị Học Cung... Không tốt... Hắn là người Vũ Thị Học Cung...

Trương Nhược Trần hừ lạnh, chân khí rót vào lệnh bài, đánh về phía một tử sĩ ở bên trái Trấn Quân Hầu.

Lệnh bài bị chân khí bao phủ, như hỏa cầu ẩn chứa lực trùng kích cường đại, trực tiếp đánh tử sĩ Địa Cực cảnh đại cực kia bay ra ngoài.

Bành!

Tử sĩ kia chấn vỡ vách tường, lộ ra một lỗ thủng hình người, bay ra nhã các.

Thời điểm Trấn Quân Hầu còn không kịp phản ứng, trong tay Trương Nhược Trần chẳng biết lúc nào nhiều ra một thanh đoản kiếm sắc bén, vận đủ chân khí toàn thân, một kiếm bổ về phía cổ Trấn Quân Hầu.

Xoẹt xoẹt!

Trầm Uyên Cổ Kiếm hoàn toàn bị Linh Hỏa chân khí bao phủ, vọt ra kiếm quang dài hơn trượng.

Trong tay Trương Nhược Trần giống như nắm một Hỏa Long, đừng nói một người, coi như là một con sông, tựa hồ cũng có thể chặt đứt thành hai đoạn.

Sắc mặt Trấn Quân Hầu đại biến, muốn tránh né đã không kịp, chỉ phải duỗi ra hai tay, muốn tiếp được một kiếm của Trương Nhược Trần.

Trầm Uyên Cổ Kiếm xé rách chân khí giữa hai tay Trấn Quân Hầu, hung hăng trảm lên cổ hắn.

Oanh… sàn gác dưới chân Trấn Quân Hầu vỡ tan, thân thể lún xuống dưới, trên mặt đất xuất hiện một lỗ thủng to lớn, cả lầu các lắc lư, lung lay sắp đổ.

Trương Nhược Trần có thể tinh tường cảm giác được, vừa rồi một kiếm kia đã phá vỡ áo giáp của Trấn Quân Hầu, lại tuyệt đối chưa giết chết hắn.

Thời điểm Trương Nhược Trần định đuổi xuống, Vi trưởng lão, Vân quân sư, Chu Tước Lâu chủ đồng thời công qua.

- Tiểu tử, ngươi đến cùng là ai?

- Rõ ràng dám ra tay ám sát Hầu gia, chịu chết đi!

- Hắn lấy ra lệnh bài của Vũ Thị Tiền Trang, hẳn là cao thủ trẻ tuổi của Vũ Thị Tiền Trang, liên thủ bắt hắn lại.

Chu Tước Lâu chủ nói.

Ba người bọn họ đều là Địa Cực cảnh đại viên mãn, vây Trương Nhược Trần ở chính giữa, riêng phần mình thi triển ra vũ kỹ cường đại nhất.

- Thiên Âm Chưởng.

Kinh mạch toàn thân Vi trưởng lão biến thành màu xanh, giống như từng hình xăm, hai tay ngưng tụ ra hàn băng dày đặc, từ bên trái Trương Nhược Trần đánh ra một chưởng ấn hàn khí um tùm.

- Huyết Hồng Lăng!

Trong tay áo Chu Tước Lâu chủ bay ra hai sợi trường lăng màu đỏ như máu, kéo dài ra hơn mười trượng, quấn về phía hai tay của Trương Nhược Trần.

Phốc!

Hai chân Trương Nhược Trần khẽ động, trực tiếp vọt tới trước mặt Vi trưởng lão, kiếm quang lóe lên, huyết quang tung tóe.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)