Vạn Cổ Thần Đế

Chương 444: Hắc ám loạn thần (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoại trừ môn sinh Tả tướng, còn có người nào lá gan lớn như vậy, dám gọi thẳng danh tự của Trấn Quân Hầu?

- Lão phu sẽ đi mời Trấn Quân Hầu đại nhân ngay bây giờ!

Lão giả râu bạc vội vàng hành lễ, sau đó ra nhã các, phái một tâm phúc đi mời Trấn Quân Hầu.

Tuy còn chưa xác định thân phận của thiếu niên thần bí, nhưng Tả tướng là người bọn hắn tuyệt đối không đắc tội nổi, dù chỉ có một phần vạn là thật, cũng phải lập tức đi mời Trấn Quân Hầu.

Lui một vạn bước, dù thiếu niên thần bí kia có vấn đề, nhưng Trấn Quân Hầu là cường giả Thiên Cực cảnh, cường đại cỡ nào, chỉ là một thiếu niên hơn mười tuổi, ở trước mặt hắn có thể lật ra sóng gió gì?

Cho nên hiện tại mời Trấn Quân Hầu đến, tuyệt đối là cách làm sáng suốt nhất.

Thời điểm lão giả râu bạc phái người đi mời Trấn Quân Hầu, Trương Nhược Trần ở bên tai Hoa Bất Vi thấp giọng nói một câu, nghe vậy, trái tim Hoa Bất Vi nhảy dựng, khiếp sợ nhìn Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu nói:

- Đi đi!

Hoa Bất Vi siết chặt nắm đấm, sau đó lập tức đi ra Chu Tước Lâu.

Đợi đến lúc Trấn Quân Hầu đi vào Chu Tước Lâu, Trương Nhược Trần sẽ lập tức động thủ, dùng tốc độ nhanh nhất diệt trừ Trấn Quân Hầu, ở trước khi trận pháp trong Hắc Thị mở ra, chạy khỏi Hắc Thị.

Trương Nhược Trần muốn động thủ giết người, tự nhiên trước hết phải để cho Hoa Bất Vi ly khai, bằng không thì chờ Trương Nhược Trần đào tẩu, Hoa Bất Vi chẳng phải chỉ có một con đường chết?

Vì phòng ngừa vạn nhất, Trương Nhược Trần lại cho Hoa Bất Vi một mệnh lệnh, lệnh Hoa Bất Vi vận dụng toàn bộ lực lượng của Vũ Thị Tiền Trang ở trong Hắc Thị, không tiếc bất cứ giá nào, phá tan hộ thành đại trận của Hắc Thị.

Chỉ cần hộ thành đại trận bị phá, dùng thực lực của Trương Nhược Trần, nếu muốn ly khai, trong Hắc Thị căn bản không người có thể ngăn được.

Chính yếu nhất là Trương Nhược Trần còn không rõ ràng thực lực chân thật của Trấn Quân Hầu, chỉ biết Trấn Quân Hầu là Thiên Cực cảnh sơ kỳ, thế nhưng trong Thiên Cực cảnh sơ kỳ cũng có chênh lệch rất lớn, ai cũng không biết Trấn Quân Hầu đạt đến trình độ nào?

- Dùng thực lực của ta, ở trong vòng mười trượng, xuất kỳ bất ý ra tay đánh lén, chí ít có tám thành cơ hội một kích giết chết Trấn Quân Hầu. Nếu chiêu thứ nhất không giết chết Trấn Quân Hầu, như vậy sẽ phải lâm vào khổ chiến, đến lúc đó hộ thành đại trận mở ra, đối với ta sẽ cực kỳ bất lợi.

- Tám thành xác suất, giết chết một vị cường giả Thiên Cực cảnh, rất đáng liều mạng.

- Nếu Hoa Bất Vi có thể phá hộ thành đại trận, xác suất giết chết Trấn Quân Hầu sẽ càng lớn.

Vi trưởng lão có chút tò mò hỏi.

- Liễu công tử, ngươi bảo Hoa Bất Vi đi làm gì vậy?

Trương Nhược Trần thu hồi suy nghĩ, cười cười, lộ ra thong dong nói:

- Muốn mua thành trì, tự nhiên cần rất nhiều bạc. Ngươi cảm thấy trên người ta có thể mang theo rất nhiều lượng bạc sao? Ta tự nhiên là bảo hắn đi mang tiền đặt cọc tới, Vi trưởng lão ngươi yên tâm, dùng tài lực của Tả tướng phủ, dù muốn mua mười thành trì cũng chỉ là việc nhỏ.

Vi trưởng lão bản năng cảm giác có chút không đúng, nhưng lại không có để ở trong lòng, phải biết nơi này là Hắc Thị, Trấn Quân Hầu lại là cường giả Thiên Cực cảnh, có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Hoa Bất Vi đi ra đại môn, xoay người, nhìn Chu Tước Lâu thật sâu, thở ra một hơi thật dài.

- Hắn thật là một đại nhân vật, đoán chừng đợi tí nữa toàn bộ Hắc Thị sẽ ồn ào lật trời. Ta phải nhanh làm chính sự thôi!

Bá!

Bên tai Hoa Bất Vi nghe được tiếng kiếm minh, vừa mới xoay người, đã cảm giác trên cổ truyền đến lạnh lẻo thấu xương. Một thanh ngọc kiếm lạnh như băng, gác ở trên cổ của hắn.

Trên mũi kiếm truyền ra hàn khí, như có thể đông cứng huyết dịch toàn thân hắn lại.

Hàn Tương đứng ở đối diện Hoa Bất Vi, một tay nắm ngọc kiếm, ánh mắt lợi hại, lạnh như băng nói:

- Tốt nhất đừng mở miệng nói chuyện, coi chừng đầu dọn nhà, đi theo ta!

Hoa Bất Vi bị khí thế trên người Hàn Tương chấn nhiếp, thân thể kéo căng, dùng sức nhẹ gật đầu.

Hàn Tương mặc nam trang, mái tóc dùng lụa mỏng cố định ở trên đỉnh đầu, thành một búi tóc công tử.

Nàng vốn xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, môi hồng răng trắng, giờ ăn mặc như vậy, quả thực như một mỹ thiếu niên.

Dẫn Hoa Bất Vi đi cách Chu Tước Lâu không xa, cánh tay Hàn Tương nhẹ nhàng run lên, cắt vỡ chút da trên cổ Hoa Bất Vi.

Đông… Hoa Bất Vi quỳ trên mặt đất, sờ soạng trong ngực cả buổi, lấy ra một đống bạc, đưa cho Hàn Tương, khóc lóc nói:

- Đại gia, đây là toàn bộ tài sản của ta, cầu ngươi thả ta một con đường sống!

Hàn Tương nhíu mày, khinh bỉ nhìn Hoa Bất Vi nói:

- Ai nói ta muốn tiền của ngươi? Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề, nếu ngươi có thể đáp, ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng. Nói cho ta biết, thiếu niên đeo mặt nạ đi với ngươi kia, đến cùng là người nào?

- Không biết.

Hoa Bất Vi ăn ngay nói thật.

Hắn thật không biết thân phận chân thật của Trương Nhược Trần, lại biết Trương Nhược Trần là đại nhân vật của Vũ Thị Tiền Trang, nhưng điểm này hắn là tuyệt đối không thể nói.

- Không biết?

Hàn Tương đá Hoa Bất Vi ngả lăn ở trên mặt đất, ngọc kiếm chỉ lên mặt Hoa Bất Vi, mang theo uy hiếp nói:

- Có tin hiện tại ta phế tu vi võ đạo của ngươi không?

- Tin, tin... Ta cho ngươi biết, ta cho ngươi biết...

Tròng mắt Hoa Bất Vi quay tròn, ngồi dậy nói:

- Kỳ thật, hắn là... môn sinh Tả tướng của Thiên Thủy Quận Quốc, tên Liễu Tín.

Hoa Bất Vi đương nhiên biết rõ, cái thân phận này là giả, cho nên hắn không chút do dự nói ra.

- Môn sinh Tả tướng? Nếu như hắn là môn sinh Tả tướng, tại sao lại cho ta cảm giác giống như đã từng quen biết?

Hàn Tương lộ ra thần sắc trầm ngưng, có chút không tin Hoa Bất Vi.

Hoa Bất Vi ngồi ở dưới đất, trông thấy Hàn Tương đang suy tư, lập tức nắm lấy cơ hội, xoay người nhảy lên, thân pháp cực kỳ linh xảo phóng đi.

Hắn còn muốn đi an bài nhân thủ, phá hư hộ thành đại trận, căn bản không có thời gian hao tổn ở chỗ này.

Tuy phá hư hộ thành đại trận, cơ hồ là nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhưng hắn vẫn phải cố gắng đi làm.

Hàn Tương hừ lạnh một tiếng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)